- Cô ta làm đổ rượu ra quần tôi, tôi đánh cô ta thì có gì là hèn? - Tên đó nhướn mày lên hỏi nó.
- Óc heo! con trai đánh con gái là hèn cho dù là bất cứ lí do gì. - nó chưa kịp trả lời thì Hạo Dân đã nhanh miệng nói trước.
- Lâu rồi không gặp nhỉ ông chủ cũ. - tên đó tỏ ra ngạc nhiên khi nhìn thấy Hạo Dân, môi khẽ nhếch lên thích thú. - Hôm nay mày lại đến diễn trò hả?
- Mày...- khuôn mặt đỏ lên vì tức giận, Hạo Dân nắm chặt tay lại thành nắm đấm, định xông lên thì bị nó chặn lại.
- Hôm nay còn mang thêm em gái xinh đẹp này đến định diễn trò gì đây? Có cần anh tìm cho một chỗ kín đáo để làm không hay là làm luôn ở đây?
Tên đó càng nói càng to, giọng nói đầy sự chế giễu. Không biết từ lúc nào nhạc trong bar tắt hẳn, mọi người bắt đầu hướng sự chú ý về phía nó và Hạo Dân.
- Mẹ kiếp! mày đừng nghĩ ai cũng khốn nạn như mày. - Hạo Dân buông một câu chửi thề, cậu sắp không kiểm soát được cơn tức nữa rồi.
Nó dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn tên con trai phía đối diện, lúc này quanh hắn đã có thêm mười tên nữa.
- Gọi người của cậu vào đi - nó nói nhỏ chỉ đủ cho Hạo Dân nghe thấy, mắt vẫn nhìn thẳng vài tên kia.
- Em gái...em nhìn vậy...là...là có ý gì? - tên đó giọng run run hỏi, mặt hơi biến sắc.
- Đánh Cho Mày Một Trận - nó nhấn mạnh từng chữ một khiến đối phương sợ hãi lùi lại mấy bước.
Cùng lúc đó từ phía cửa mấy tên đàn em của Hạo Dân kéo vào, trên tay là những tuýp sắt dài tầm nửa mét.
- Bọn mày muốn gì? - trong giọng nói vẫn còn chút sợ hãi nhưng khuôn mặt tên kia đã trở lại bình thường.
- Lấy lại địa bàn - một câu nói không thể ngắn gọn hơn.
- Để xem bọn mày có đủ khả năng không đã. Chúng mày lên bắt hai đứa kia lại cho tao.
Nhận được lệnh của đại ca, bọn đàn em bắt đầu lao vào tấn công nó và Hạo Dân.