Định Mệnh...

Chương 19: Chương 19




_ân_Gia Kiệt ngoan ngoãn chạy ra phía xa _đúng vậy!! ta chính là Văn Thần Huyền con gái của tể tướng Văn Âu Thần…haiz, nhưng mà ta có 1 việc thỉnh cầu đk không?

_đk, ngươi cứ ns

_ta là không muốn ai biết sự tồn tại của ta, vì vậy, mong 2 người giữ kín giùm, khi nào thích hợp ta sẽ xuất hiện

_đk, chúng ta sẽ giúp ngươi nhưng ngươi phải nói rõ vì sao lại k muốn xuất hiện

_hiiiiiiiiiii, cũng chẳng có j đâu, vì ta muốn thoải mái ăn chơi trước khi về nhà thui mà_nàng gãi gãi đầu

_ahhhh, hóa ra là thế_hoàng hậu gật gù như thế là đã nghiệm ra 1 chân lý

_thế thì ngươi định khi nào vs thành hôn với Phong nhi hả??_thái hậu từ nãy đến h im lặng cất tiếng

_Phong nhi??? Phong nhi là ai vậy??_nàng kinh ngạc, sao tự nhiên lại nhắc đến tên của 1 người con trai, lại còn hỏi khi nào thì thành hôn với người đó nữa chứ

_ngươi thật sự không biết Phong nhỉ???_thái hậu bị nàng nock out liên tục

_hiiiiiiiiiiiiiiii, ta cũng không biết là ta có biết “Phong nhi” j j đó không vì trước đây ta bị mất trí nhớ

_ohhh, hóa ra là như vậy!!! thôi được rồi, ngươi cứ ở lại đây. ta là Vương Trúc Vân, là mẫu hậu của Kiệt nhi, còn đây là thái hậu

_oài, ta đã biết, ta có thể gọi người là Vân tỷ cho nó thân thiết??

_uk, đk, ta cho phép

***************

2 NGÀY SAU

_Vân tỷ, ta có cái này cho tỷ ah_nàng 3 chân 4 cẳng chạy vào phong của Trúc Vân khiến cho bọn nô tỳ khiếp đảm

mặc dù nàng đã ở đây 2 ngày, nhưng thật sự vẫn là 1 điều khó chấp nhận với bọn cung nữ, nàng cư nhiên đk hoàng hậu chiếu cố, gặp người không chịu hành lễ, hành động lại còn ngang ngược, thường xuyên làm những thứ đồ kì dị

trong phòng, Trúc Vân kinh ngạc, nàng cầm 1 cái bát nhỏ, trong đó có 1 loại chất lỏng rất lạ trắng muốt như sữa nhưng lại đặc sệt, thật là lạ

_Vân tỷ, cái này là sữa chua, nó cỏ thể làm da thêm trắng mịn, hơ hơ, tỷ sẽ ngày càng xinh đẹp, hoàng thượng ca ca sẽ ngày càng không thể rời khỏi tỷ, đến lúc đó nhớ hậu tạ muội nha

Trúc Vân nghe thấy thế thì đỏ mặt không nói, chỉ nằm xuống cho nàng thoa kem lên mặt

những ngón tay thon dài của nàng nhẹ lướt trên khuôn mặt trắng trẻo của Trúc Vân, trên đó là 1 lớp kem trắng mỏng, Trúc Vân cũng từ đó mà thiếp đi

VÀI NGÀY SAU

_Vân tỷ thấy không, da tỷ đã trở nên mịn hơn rồi, muội là con gái mà còn thích huống chi là hoàng thượng ca ca

_Huyền nhi, muội đừng nói nữa_Trúc Vân cúi đầu ngại ngùng

_Vân tỷ, tối nay muội sẽ làm 1 bữa tiệc mời mọi người, tỷ giúp muội nha

_uk, được ah, ta cũng muốn cho mọi người thưởng thức tài nghệ của “ông trùm” doanh thương “đồng tiền hạnh phúc” danh tiếng lẫy lừng

_hiiiiiiiiiiiii

***********

PHỦ VƯƠNG GIA

ĐẠI SẢNH

_chủ nhân, chỉ còn 2 tháng nữa là tới đại hội cầu thân, người định tính sao với công chúa Vũ quốc??_Hắc Lam lên tiếng hỏi Nam Phong(có ai k nhớ Hắc Lam hung nhỉ???)

_hừ, ta cũng không biết phải làm như thế nào nữa!!!! Nhưng ta có linh cảm nàng đang ở rất gần với ta_Nam Phong bóp trán suy nghĩ, không hiểu linh cảm của mình có đúng không nữa, nếu đúng thì nàng hiện giờ đang ở đâu?

_chủ nhân, An công công cầu kiến_Hắc Lam cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn

_đk, truyền vào

_tham kiến vương gia_An công công bước vào hành lễ

_không cần đa lễ, An công công, có j thì mau nói

_hồi vương gia, tối nay, hoàng thượng mở yến tiệc mời vương gia đến dự

_đk, ngươi về bẩm báo với hoàng thượng, ta sẽ đến

**************

KHU “NHÀ Ở CHO KHÁCH NƯỚC NGOÀI” (hung bít kêu sao nữa)

_công chúa, hoàng thượng vừa sai người đến mới công chúa tối nay vào cung dự yến tiệc_1 cung nữ thân cận của Tiêu Nguyệt Ưu vào thông vào

Tiêu Nguyệt Ưu đang ngồi uống trà thưởng hoa, nghe vậy thì quay đầu lại hỏi

_vương gia Vân Nam Phong cũng đến chứ?

_Nô tỳ không biết ạ

_uk, thôi không sao, ngươi lui đi

TẠI HOÀNG CUNG

sau cả 1 buổi chiều làm việc quần quật cùng vs các đầu bếp hoàng cung, cuối cùng nàng cũng đã hoàn tất công việc, đương nhiên là nàng làm những món có trong menu của “Mĩ nam quán” còn những món còn lại thì kệ, để cho họ làm, dù gì đó cũng là công việc của họ mà. hơ hơ hơ

các cung nữ đang đôn đáo chuẩn bị còn nàng thì ngồi chơi xơi nước chỉ đạo, nàng còn hơn cả ma ma tổng quản nữa, bàn dạ yến to quá nhưng đồ ăn cũng không phải ít, tất cả đã được bày lên chỉ còn món bảnh kem tráng miệng nữa thôi

khách đến ngày 1 đông, toàn là mệnh quan triều dình vs các vị tiểu thư đài các, nơi này, nàng đã hết việc, nó không phù hợp để nàng ở lại nữa, nghĩ vậy nàng quay đầu rời đi

NamPhong – hắn vừa bước vào đã thấy bóng ai đó giống nàng đi khỏi liền quay lại duổi theo nhưng đến nơi thì cảnh vẫn còn nhưng người thì không thấy thầm nghĩ chắc mình bị ảo giác nên không tìm nữa

nàng bước vào phòng, đặt cái lưng mỏi nhừ vì cả chiều phải lao động khổ sai xuống giường, cơn buồn ngủ nhanh chóng công phá nàng, nàng cũng vì quá mệt nên sớm quy hàng….

đang ngon giấc thì 1 giọng nói non nớt vang lên bên tai nàng lại còn có cảm giác như người mình bị lay mạnh

lười biếng mở mắt, thoáng giật mình trước mặt nàng là Kiệt nhi đang ra sức lay người nàng

_Kiệt nhi, có chuyện j thế?? đệ không ra dự yến tiệc hả???_nàng lấy tay dụi mắt giọng ngái ngủ hỏi Kiệt nhi

_Huyền tỷ, tỷ phải đi với ta cơ_Kiệt nhi lắc tay nàng nũng nịu

_Kiệt nhi ngoan, ta không thể tới đó được_nàng dịu dàng dỗ dành

_không đâu, tỷ đi thì ta ms đi, nếu không, ta không dự tiệc nữa, ta ở đây với tỷ

_đệ………thôi đk rồi, dù gì ta cũng đang đói, đi thôi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.