_hay lắm, hay lắm, 2 người ở đây đàm đạo mà không gọi chúng ta nha trời ah, lũ đỉa đói đã mò đến đây,
không phải là do 1 tay hoàng thượng ca ca sắp đặt chứ. kì này không hảo
hảo dạy dỗ mấy người thì mấy người không biết thế nào là uy lực
_đâu có, đấy là tại mấy người không nhanh ý đó thôi, Bạch Sơn ca ca cũng chỉ là..ăn may gặp được ta thôi, không nên ganh tỵ
_Huyền nhi, ta không ngờ là muội
lại chạy tới đây trốn nha_Bách Chiến nhướn mày khiêu khích, bom nguyên
tử đã được kích hoạt
_hơ hơ hơ, làm j có, nếu muốn trốn thì muội đã cao chạy xa bay lâu rồi, còn ở đây để mấy người tới bắt sao?
_Huyền nhi, lâu không gặp không ngờ mồm mép muội càng ngày càng tép nhảy nha_An Khang cũng chêm vô đôi lời cho có không khí
_huynh quá khen, muội đây còn phải
luyện tập nhiều để chuẩn bị xưng danh đệ nhất doanh thương, đến khi đó
còn biết đường mà phát biểu chứ
_thật sao? muội thật muốn tranh giành vị trí đó với ta? nếu có thể ta xin nhường nha
_không đk, quân tử không thích nhường nhịn, phải cạnh tranh công bằng mới được
hắn – Nam Phong từ nãy đến giờ vẫn
đứng 1 chỗ hắc tuyến đầy đầu, nhìn cả bọn oán hận không thể 1 cước đã
bọn họ về nước để hắn cùng nàng “hàn huyên tâm sự”
_Huyền nhi, muội thật sự đã quên soái ca nước chủ nhà rồi_bạch Sơn nháy mắt nhìn hắn tủm tỉm cười
_hhihihiih??? quên là quên thế
nào??? làm j có chuyện, muội vẫn nhớ mà, chỉ tội là hắn không chịu nói
chuyện với muội thôi, phư phư phư
_ặc, muội….điệu cười mới của muội đáng sợ quá_Bạch Sơn lè lưỡi
_hơ hơ hơ, huynh quá khen, muội xin nhận hết ah
_Huyền nhi, nàng xuống dùm ta, lên
cao quá là lạnh đó_hắn bây giờ mới không chịu phận làm người ngoài cuộc
cất tiếng châm chọc
_hơ hơ hơ, Nam Phong huynh quá lo rồi, ta sẽ trở về mặc thêm áo rồi bay típ
_mặc nhiều áo sẽ rất nặng ah, rất khó thi triển khinh công, ta sợ nàng đang lướt gió thì rơi xuống,. ta không kịp đỡ thôi
_hơ hơ hơ, Nam Phong huynh, ở đây
còn nhiều người mà, chúng ta sẽ đỡ dùm huynh_Bạc Sơn cười khoái trá cắt
ngang cưộc đấu khẩu của 2 người
chợt, Bách Chiến ghé sát tai nàng thì thầm to nhỏ gì đấy nàng nghe xong thì gật đầu đắc ý, phá lên cười
_quả là không hổ danh Huyền Băng cung, thông tin rất nhanh, ha hah ha_nàng vỗ vay Bách Chiến như vỗ vai 1 người bạn
_ha hah ah, không có gì
_thôi mấy người cứ ở đây mà hưởng phúc, ta có chút chuyện phải đi trước, hẹn ngày tái ngộ
************************
nhận được tin tức Nhược Bình gửi về Huyền Băng cung, nàng tức tốc dời hoàng cung Bạch Vân quốc hướng Lãnh
quốc thẳng tiến. lần đầu tiên tới Lãnh quốc nàng ;ạc đường, hỏi thăm
muốn chét cuối cùng cũng tới được phủ nhị vương gia của Lãnh Thiên
lần này đến đây chính là để tham dự lễ cưới của Độc Nhẫn đẹp trai cùng Họa Tâm a. nàng là rất có hứng xem
lễ thành hôn của cổ đại a, thất định phải cùng Nhược Bình “song kiếm hợp bích” quậy 1 trận cho ra trò
…………………………(tua 1 số đoạn)………………………
ĐÊM ĐỘNG PHÒNG CỦA 2 NHÂN VẬT CHÍNH
Bên ngoài hiện tại đang có sáu con người hí hửng ngó nghiêng vào bên trong căn phòng.
– “Đại ca ca, huynh nghĩ bọn họ sẽ làm cái gì?” Nhược Bình kéo kéo tay áo Hiên Viên Tuyệt hỏi trong khi hắn
cũng đang chăm chú quan sát tiết mục đặc sắc trong phòng. ( Phi Phi:
Bình tỷ dạy hư Tuyệt ca ca của ta rầu!!! )
– “Làm cái mà muội cùng tên bạo chúa
Lãnh Thiên hay làm ấy” Hiên Viên Tuyệt vẫn chăm chú nhìn nhưng lại phát
ngôn một câu vô cùng chí lý khiến Thần Huyền đang đứng kế bên cười nắc
nẻ.
– “Hừ! Ta mà là tên bạo chúa thì ngươi đã không còn toàn thây đứng đây đâu” Lãnh Thiên hừ mũi nói khiến Hiên
Viên Tuyệt nhếch mép cười hai phu thê nhà này.
nàng thì ở bên cạnh khúc khích cười nheo mắt nihnf quá cái lỗ nho nhỏ nhìn vào trong phòng
Trong hỉ phòng, Độc Nhẫn từ từ bước
đến bên cạnh tân nương của mình đưa tay vén khăn hỉ lên để lộ một gương
mặt kiều diễm trong sắc đỏ của áo hỉ khiến tâm hắn một trận chấn động.
Họa Tâm ngại ngùng ngồi im trên giường cúi gầm mặt xuống đất cho đến khi Độc Nhẫn đỡ nàng đến bên bàn. Cả hai
trao nhau ly rượu giao bôi thề nguyền bên nhau. Bên ngoài đã xuất hiện
những trận cười rúc rích đón chờ cảnh tiếp theo.
Độc Nhẫn nhẹ nhàng đặt Họa Tâm nằm lên giường với gương mặt đỏ bừng. Tay hắn thoang thai thoát đi từng lớp áo
trên người nàng khi chỉ còn lại chiếc yếm đỏ thêu hình phượng. Độc Nhẫn
say mê ngắm thân hình nữ tử đẫy đà đang dồn dập theo từng nhịp thở.
Ở bên ngoài mọi người thì đang sốt ruột trái hẳn với không khí bên trong.
– “Sao đại ca còn không tiếp tục chứ?” Độc Kiêu hồi hộp thúc giục bên người.
– “Muốn thì ngươi mau mau kiếm người
thành thân rồi thay thế hai người họ làm đi” nàng liếc mắt khiến Độc
Kiêu khiến hắn giật mình
– “Im lặng coi, khúc gây cấn kìa” Nhược Bình khều khều tay áo nàng
– “Làm như nàng chưa từng trãi qua
vậy” Lãnh Thiên mặt đầy hắc tuyến, hắn không thích Nhược Bìnhmình nhìn
thân hình lõa lồ của nam nhân khác dù cho người ta đã cò thê tử.
– “Ngươi không xem thì nhích ra cho ta xem” Nhược Bình đẩy Lãnh Thiên nhích sang một bên.
– “Bình nhi, muội chiếm chỗ quá đấy”
Hiên Viên Tuyệt tức khí vì bị chiếm chỗ bèn đưa tay đẩy đầu Nhược Bình
vào ngực Lãnh Thiên.
Mọi người đấu đá nhau cho đến khi…
“Rầm”
Cánh cửa phòng gãy làm đôi và cả đám
ngã nhào trên sàn nhà. Bên trong hỉ phòng, Độc Nhẫn nhanh chóng vơ chiếc chăn đắp hờ lên người Họa Tâm, mặt đầy hắc tuyến nhìn lũ người dám cư
nhiên phá việc tốt của hắn.
– Áck! Không việc gì! Tò mò chút thôi, hai người cứ tiếp tục nhé.
Nói rồi cả bọn kẻ dùng chân chạy,
người dùng khinh công phóng đi mất hút để lại cho hai nhân vật chính một lố hắc tuyến trên đầu cùng căn phòng hỉ chẳng còn nguyên vẹn.
tối đó
_nào, Độc Kiêu….hic….chúng ta cụng 1 ly…..híc_nàng là đang cùng Độc Kiêu uống rượu mừng cho đôi vợ chống mới cưới
_um….hic…cụng ly…
_hic….tửu…hic…tửu lượng của ngươi …hic…cũng khá nha
_hic…..cô nương….quá….hic,,,,quá khen rồi…hic….cô nương….cũng….hic…..cũng không kém mà….hic
_thêm 1 ly nữa….hic……vì những người….hic…độc thân như chúng ta…hic…
_đúng….vì những người…hic…độc thân như chúng ta…hic
ực…ực….1 ngụm uống cạn ly rượu, lúc này 2 ngwofi đã hoàn toàn gục hẳn. nàng trước khi chìm vào giấc ngủ còn lẩm bẩm
_hic….thối nam nhân….hic…ta không cần ngươi…hic….nhưng xa ngươi ta thật sự thấy nhớ…hic…ta yêu ngươi???