Tiếng
kêu đó từ trong miệng cô phát ra…
Nghe
thật giống như đang rên rỉ…
Ngải Ái
bụm miệng lại, cúi đầu nhìn Mộc Duệ Thần đang vùi mặt trong cổ mình vừa cắn vừa
mút vào làn da mịn màng…
Cả
người Ngải Ái run rẩy như có dòng điện vô cực chạy từ đầu đến chân. Cô đẩy Mộc
Duệ Thần ra:
“Cậu
đang làm gì đấy?”
“Hôn
chị!”
“Cậu
cắn tôi thì có”.
“Tôi
đang hôn chị…!”
Mộc Duệ
Thần không quan tâm, lại cúi đầu cắn một cái vào cổ cô.
Khắp
người cô từ cổ dọc xuống xương vai đều có dấu răng của Mộc Duệ Thần.
Ngải Ái
giơ tay cố ngăn Mộc Duệ Thần tiếp cận, bàn tay đặt lên trên miệng cậu:
“Cậu rõ
ràng đang cắn tôi. Đây không phải là thân mật… mà là cậu cắn tôi. Đau chết đi
được!”
“Nhưng…
chị mới…”. Gương mặt đẹp trai của Mộc Duệ Thần đỏ lên, cậu bắt lấy tay cô. “Chị
mới kêu một tiếng rất êm tai…”
Kêu một
tiếng ư…
Ngải Ái
quyết phải đào một cái hố chui xuống. Mất thể diện quá!
Càng
giải thích càng lộ tẩy. Cho nên Ngải Ái không muốn giải thích nữa.
Cô
nghiêm nghị trả lời:
“Do tôi
đau quá nên kêu lên thôi, còn cậu lại thích thú như thế. Cậu làm mẹ thất vọng
quá đấy!”
“Đau
à?”
Mộc Duệ
Thần cau mày lại, sau đó thả tay cô ra:
“Làm
thế chị bị đau sao? Trong quyển sách kia vẽ như vậy mà… Tôi sai à?”
Quyển
sách đam mỹ vẽ ác…
Ngải Ái
gật đầu:
“Ừ! Đó
không phải cử chỉ thân mật đâu, là cậu cắn tôi. Tôi không phải miếng thịt heo,
đừng cắn tôi nữa nhé!”
Mộc Duệ
Thần đăm chiêu suy nghĩ rồi gật đầu, nghiêm trang nói:
“Ồ, thì
ra là thế!”
Hộc. Cô
thở ra, mặt tươi tỉnh:
“Ừ ừ!
Giờ cũng đừng ôm tôi nữa, chơi đủ rồi. Cậu đói bụng mà. Hai chúng ta đi ăn cơm
ha!”
“Chị
quên à?”. Mộc Duệ Thần đưa mắt nhìn cô. “Tôi muốn chị chủ động làm một chuyện.
Chị vẫn chưa làm”.
Mồ hôi
nhỏ giọt giọt, Ngải Ái đưa tay đặt lên trán vỗ vỗ, dè dặt hỏi:
“À… Cậu
chưa nói muốn tôi làm gì cho cậu cơ mà. Tôi chỉ sợ tôi làm không đúng ý cậu”.
“Vậy
chị dạy tôi… Hôn thế nào mới đúng?”. Mộc Duệ Thần đặt cô ngồi xuống ghế sofa,
đặt tay lên vai cô. “Nếu tôi hôn chị mà chị lại thấy đau thì tôi cảm thấy rất
chán chường”.
Huyết
áp Ngải Ái đột ngột tăng cao.
“Cậu
nói… Tôi… dạy cậu ư?”
Ngửa
đầu than trời. Ông trời ơi! Đây mà là bình thường sao? Hay sét đánh chết tôi
đi. Mẹ lại đi dạy con cách kiss như thế nào ư?