[Đm] Hey! What Do You Mean ?

Chương 4: Chương 4




Trường THCS Mộc Hương:

Tại căng-tin:

" Này này, nghe tin gì chưa ?"- Nữ sinh 1.

" Tin gì? " - Nữ sinh 2.

" Sở nam thần á! có bạn gái rồi!" - Nữ sinh 1.

" Con lợn gặm tỏi? Sao bà biết!!! Đừng nói linh tinh!!!"- Nữ sinh 3.

" Oanh mỹ nữ lớp 7B3 hôm qua được Sở nam thần hẹn ra gặp mà!!!"- Nữ sinh 1.

" À à cái này ai cũng biết nhưng sao? Chả lẽ cô ta là bạn gái của cậu ấy!!!"

" Không không!! Tớ có gián điệp theo sau cô ta, chỉ nhìn thấy anh ấy hôn ai đó trước mặt cô ta.... cơ mà.... hình như là nam hay sao ý...."- Nữ sinh 1 ngập ngừng.

" Ăn nói hàm hồ! Sở đại nhân không thể là gay!"

" Hôm qua tui có chứng kiến đó! Tui vẫn nhớ mang máng cái mặt người đó! Nhưng mà cái người anh ấy hôn nhìn dễ thương lắm mỗi tội tóc ngắn, ngực lại phẳng.... chắc là tomboy!...Không thể là nam được!!!! Sở anh yêu của tuii phải để tui bẻ!"- Gay sinh 1 nhảy vào nhập hội.

"Huhuhu.. Tuôi không muốn sống nữa!" - Nữ sinh 1,2,3,4....

"....bla...blo..."

Vũ Vũ ngồi đằng sau vội kéo kéo mũ xuống, gấp gáp ăn cho xong bữa trưa.

Từ cái hôm hắn đưa ra tuyên bố bá đạo ấy, Vũ Vũ đã thấm thía cái câu " ăn không ngon, ngủ không yên"! Mỗi ngày đến ăn ở căng-tin là một cực hình đối với cậu! Ngày nào cũng như ngày nào, chủ đề đầu tiên của mấy buổi thảo sẽ là " Người yêu của Sở nam thần" và bế mạc sẽ là câu " Quyết tìm cho ra để xác định giới tính", đáng sợ hơn sẽ là " Quyết tìm cho ra rồi dần cho ra bã", " Hủy hoại dung nhan của nó! Ép nó chia tay! Sở lão đại sẽ lại độc thân vui vẻ!", " Thay trời hành đạo! Diệt yêu tinh quyến rũ Lãnh soái!",...,..!!! Đấy! Hỏi sao nghe xong mấy câu này cậu nuốt không trôi cơm!

Vì là người thân với Vương Lãnh nhất nên Vũ Vũ luôn là đối tượng bị tình nghi số 1! Nếu trước kia, tin nhắn trong điện thoại của cậu có 100 tin thì 90 sẽ là của tổng đài! Thì bây giờ, điện thoại của cậu tràn ngập tin nhắn muốn hỏi thông tin đời tư của hắn, số tin này đã lên đến con số 1000! Hộp thư của cậu chật ních, quá tải! Tổng đài mất công ăn việc làm, chẳng thể gửi tin thêm! Này! Thế thôi chưa đủ! Đến đêm hôm khuya khoắt, cậu đang tính đi ngủ thì cái điện thoại lại reo lên!!! A! Khủng bố tin nhắn chưa đủ lại còn chơi cả gọi điện, làm cậu chẳng thể ngủ nổi!

Vậy đấy... cậu bắt đầu ghét con gái đến cực điểm rồi... chỉ vì cái tên ác ma quái dị này mà hại cả sinh linh nhỏ bé là cậu..a... Các người hay lắm...Vũ nhục tinh thần tôi còn chưa đủ thỏa mãn thú tính đúng không? Có nhất thiết phải vũ nhục cả cái dạ dày của tôi không? Tôi sống ngày nào các người sẽ vũ nhục tôi ngày đấy đúng không? Vũ nhục từ trong ra ngoài đúng không? ĐÚNG KHÔNGGGGG!?! CHÍNH XÁCCC!!!

Cậu sợ lắm rồi! Sắp trầm cảm rồi! Chắc phải dùng mộng tưởng để giải thoát khỏi thực tại nghiệt ngã quá...

Để sống yên ổn, cậu bắt đầu thực hiện chính sách mới, mang tên " Định luật bảo toàn tính mạng" cụ thể nội dung là:

- Hủy bỏ hiệp định, tự thân đến trường thật sớm, phải đầy đủ tư trang để che dấu bản thân!( Đúng! Nếu không sẽ bị úp sọt=> mất mạng! Phải giữ ý chí sắt đá! Không được mềm lòng trước hắn!).

- Ăn nhanh, gọn, lẹ. Phải làm ngơ trước mọi lời đàm tiếu! (Đúng vậy! Nếu không tinh thần sẽ khủng hoảng! Não nổ tung=> mất mạng! Đúng rồi! Người hắn hôn không phải mình! Là cái cột điện! Đúng! Là cái cột điện!) [T/g: bình tõm nào bạn nhỏ, hoảng quá rồi đấy :))))].

- Đổi bàn, ngồi góc lớp, không được liếc nhìn hắn, cách xa 100m! ( Đúng! Không được nhìn hắn! Nhìn hắn xong sẽ không đủ ý chí theo đuổi kế hoạch=> mất mạng).

-(Các điều khoản còn thiếu sẽ được bổ sung sau, có hiệu lực từ giây phút hắn hôn mình... Không! Hắn hôn cái cột điện!).

Vũ Vũ nhờ thực hiện đúng theo kế hoạch nên tạm thời áp lực được giảm đi nhiều rồi... cơ mà... cái cảm giác cô đơn lại ùa về rồi, thiếu cái véo má, mấy câu châm chọc của hắn... cuộc sống của cậu vẫn tiếp diễn.... cái cuộc sống này nhàn nhã y hệt ước muốn ban đầu của cậu... nhưng bây giờ, cậu thấy cái cuộc sống nhàn nhã này sao kinh dị quá... chả khác gì ngày nào cũng nhai mỗi cơm trắng. Sự xuất hiện của hắn làm xáo trộn hết tất thảy...Cậu tự hỏi liệu hắn sẽ lại bỏ quên mình không? Mình sẽ lại hối hận chạy theo hắn sao?... sẽ không... mị còn trẻ! Mị muốn sống tiếp! Mị muốn....pạt tyyy!!....

" Oy! Suy nghĩ cái gì mà trầm tư thế?"

Cái chất giọng lanh lảnh này không phải của hắn. Cậu bất ngờ ngước lên, đập vào mắt cậu là... là... thiên sứ a!!!! Người gì đẹp dữ vậy!!!... khoan khoan!! Thiên sứ ở đây thì thì.... cậu thăng rồi sao!!! Đừng nha! Cậu vẫn chưa xem hết Naruto! Conan vẫn chưa ra tập cuối! Cậu chưa từng trải nghiệm cảm giác quẩy trên nóc nhà rồi bắt con gà! Noooooo!!!..

" Làm ơn suy nghĩ gì thì đừng nói huỵch toẹt ra vậy..."

" Xin lỗi... tại cậu đẹp quá..."- Vũ Vũ nhỏ giọng.

" Ahihihi~ không sao cứ khen tiếp đi ahahaha....e hèm... cậu là Vũ Vũ?"

Lại là fan của hắn sao?... miễn đi nha... tôi sợ rồi!

" Không phải!" - Cậu vội vã bê khay thức ăn rời đi.

" Này! Tôi biết cậu nghĩ tôi là fan của Lãnh! Cơ mà không phải đâu! Này...này...đứng lại!!"

Thấy Vũ Vũ rời đi, Mục Dương Lâm khẽ cười thầm! Quả là cậu bé thú vị a!

------------------------------------------------------

Tiếp nối là tiếng hú hét của nữ sinh, bỏ bớt tạp âm sẽ là:

" Cái anh vừa nói chuyện với cậu trùm mũ kia là học sinh mới chuyển đến trường ta đó!" - Nữ sinh 1.

" Tên là Mục Dương Lâm ý hả! Hình như mới về nước liền chuyển sang trường chúng ta!"- Gay sinh 1.

" Lại nam thần!!!!!!"- Nữ sinh 2.

" Theo nguồn tin mới điều tra này! Lâm vừa là bạn thân, vừa là kẻ thù với Sở lão đại đó!"......


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.