“Chị cũng về sớm đi” Shita đột ngột ôm chầm lấy cô “Kì thi sắp tới rồi. Nhất định phải làm tốt đấy!” Tuy trong đầu luôn nghĩ bản thân chỉ là trò đùa của Shita, nhưng khi nghe những lời dịu dàng này, cô lại cảm thấy rung động. “Nghe bảo, cậu sẽ thi học sinh giỏi gì đó đúng không? Cố lên!” Gin động viên. “Tôi đang chán chường nó đây. Chắc khỏi thi cho rồi”. “Không được!” Nghe giọng Shita than phiền, Gin liền quay đầu lại, chau mày “Cậu nhất định phải thi! Phải giành giải về!”
Phản ứng của Gin khiến Shita có phần hơi ngạc nhiên. Nhưng mà, đáng yêu quá. Cậu cười, kéo cô lại gần hơn, tay chạm vào cằm cô “Vậy, nếu tôi mang giải về, chị phải làm người yêu tôi ấy!”
Lời đề nghị này khiến Gin hoang mang. Cô không biết mình có nghe lầm hay không? Vừa rồi là cậu ta nói là làm người yêu, hay là làm đồ chơi vậy? Mặt mày đỏ ửng lên, Gin đánh tay lên ngực Shita “Tưởng dễ ăn vậy hả? Phải là giải đặc biệt!”
Shita lại cười, một nụ cười không biết đã chiếm đi trái tim bao nhiêu cô gái. “Vậy, sau khi chị thi xong, chúng ta đi hẹn hò nhé?” Shita bảo, giọng đầy tự tin. Sao cậu ta có thể tự tin như vậy chứ? Lúc đó còn chưa có kết quả cơ mà, “Tự tin quá nhỉ? Lúc đó còn chưa có kết quả...” “Chị lo là tôi sẽ không đạt được giải cao nhất à?” Bị Shita ngắt lời, Gin im ru. Thật khó để thừa nhận rằng, cô cũng lo chứ. Cậu ta có thể không cần giải đặc biệt, hai người vẫn có thể đến với nhau được mà. Nhưng vì cái tôi trong lòng, cái giá cao của một cô tiểu thư, cô đành ra điều kiện, một phần, cũng để cậu ấy cố gắng hơn. Mà hình như, Shita lại nắm chắc thế mạnh của mình trong tay rồi.
“Mặc xác cậu! Tôi làm gì phải quan tâm chứ!?” Gin đánh mặt sang chỗ khác, ra vẻ cao ngạo.
Shita nhếch môi cười. Có lẽ, cậu thật sự thích người con gái kiêu hãnh và xấu tính này mất rồi. Cậu đè Gin xuống trong khi Gin không một chút phòng bị, ánh mắt đầy gian manh lẫn sự nghiêm túc “Chị là của tôi. Nhớ đấy.” Vừa nói, cậu vừa hôn lên cổ cô. “Ah...đau...” Gin kêu lên khi bị cậu cắn một cái ngay ngực. Là vết hickey. Có lẽ, cậu thật sự chăm chú vào việc này. Có lẽ, đây là cái đánh dấu của cậu trên người cô chăng. Gin không đáp, cô đang rất ngượng đây.
Gin hòa mình vào làn môi của Shita khi mà cậu ôm hôn lấy cô. Ba chữ “Anh yêu em” tối qua đó, cứ ngỡ là mơ, và có lẽ, cô lại đang mơ chăng. Nếu như là mơ, xin hãy cho cô tiếp tục ngủ trong giấc mơ ngọt ngào này, đừng bao giờ tỉnh dậy với sự thật phũ phàng ngoài kia.