Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!

Chương 62: Chương 62




Đúng như Nigi nghĩ, nơi này chính là một quán Bar, phải nói là rất rộng lớn nha, người thì đông như kiến, ánh đèn lập lòe chớp chớp liên tục, tiếng nhạc lớn làm rung động cả một căn phòng. Đây là lần đầu tiên cô được đặt chân vào đây, quả thật là náo nhiệt quá. “Em ngồi đây đi!” Nigi ngồi lên chiếc ghế được Ayman kéo lại cho cô, còn anh thì bước vào bên trong khu phục vụ. “Ah! Vậy là anh là nhân viên ở đây!” “Em đoán trúng rồi em gái!”, anh ta nháy mắt một cái “Em uống gì nè!” “Em...em chưa đủ tuổi đâu, với lại...” “Uầy, em lo gì, ba anh là chủ quán Bar này mà! Anh khao!” Trong lòng có một chút áy náy, nhưng nếu cô từ chối sự nhiệt tình này, cô thấy lòng mình còn áy náy gấp đôi. “Dạ vậy cho em... cái gì đó rẻ thôi!” “Độ thế nào nè!” “Dạ...vừa phải thôi” “OK em gái!” Trong lúc Ayman pha chế ly rượu cho cô thì Nigi đưa mắt quan sát xung quanh. Ở đây, hầu hết đều là những anh chị cô chú bác lớn tuổi cả rồi. Vài nam thanh niên đang nâng ly mời cô nàng mà anh ta muốn tán tỉnh. Vài nữ tiểu thư mặc bộ đồ bó sát đang lắc lư theo điệu nhạc, khoe rõ từng đường cong quyến rũ. Còn có vài ông chú ngồi chễm chệ trên chiếc ghế sofa, tay ôm lấy người đẹp chân dài ngồi ngay cạnh mình. Mấy cảnh này cô thấy trên phim nhiều rồi, nhưng tận mắt thấy trước mặt thế này, cô thấy có chút e ngại. Lỡ mà người ta phát hiện một đứa con nít chưa đủ 18 tuổi như cô mà vô đây, chắc cô chẳng biết sẽ phản ứng ra sao.

“Của em gái đây!”, Ayman đặt ly rượu màu xanh ngọc xinh xinh trước mặt Nigi, phá vỡ luồng suy nghĩ vừa rồi của cô. “Ah em cảm ơn! Nhưng mà anh này, em vào đây...liệu...” Biết được Nigi muốn nói gì, anh liền đáp lại một cách chắc chắn “Em yên tâm, có gì, anh chịu hết!” Nói rồi, anh quay sang chỗ vị khách bên kia, tiếp tục công việc pha rượu của mình. Nigi nâng niu ly rượu một lát, rồi cô nhấc lên, nhấp thử một tí. Nó hơi chát, nhưng mà, vị rượu thấm dần rồi, cô mới thấy nó rất thơm, mà cũng rất ngon nữa. Không quá đắng hay khó uống như mấy loại bia rượu khác, chắc là anh đặc chế cho cô. Nigi tiếp tục thưởng thức ly rượu của mình. “Ngon không em gái?” Ayman quay sang hỏi. “Dạ ngon lắm anh!” “Hì, nữa chứ?” “Ah, nếu không phiền anh thì...” “Gái đẹp lên tiếng thì sao mà phiền được.” Nigi nhủ thầm, xem ra Ayman này cũng ranh ma lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.