“Ý nhìn kìa! Là Fuu kìa, anh ấy giỏi quá!” “Bên kia bên kia nữa kìa!!! Là Ayman đấy! Anh ấy là con lai đúng không? Tuyệt quá!” Bọn con gái trong lớp Nigi hò hét lên khi nhìn sang sân tập của lớp 12. Nigi cũng đưa mắt nhìn qua. Bên đó, họ đang tập thể lực, nào là hít đất, bật cao, chạy cự ly gần để chuẩn bị cho bài tập bóng rổ. Fuu và Ayman là hai chàng trai sáng chói và luôn là tâm điểm của các cuộc hò reo. Nhìn hai người họ quả thật rất khỏe khoắn, tràn đầy năng lượng, đã vậy còn đẹp trai học giỏi nữa. “Huýt!!! Các em vào hàng mau lên!” Tiếng còi của thầy thể dục giục bọn mê trai tập trung vào lớp học. Từ lúc bắt đầu khởi động cho đến lúc vào bài tập chính, tiếng lao xao về hai chàng trai ấy không ngớt một giây nào.
Còn ở bên phía Fuu cũng xôn xao không kém. “Hai người ấy thích quá nhỉ!” “Ừ, vừa đẹp trai vừa học giỏi, hỏi sao!” “Chẳng bù cho ta, không nàng nào thèm liếc một cái!” Ayman và Fuu nghe thấy cả, nhưng hai anh chàng như hiểu ý nhau, chỉ làm lơ tiếp tục tiết học của mình. Chợt có tiếng hò reo từ phía lớp 10 chỗ Nigi đang học khiến các chàng trai cũng không khỏi tò mò dòm ngó. “Hình như em gái đó vừa mới làm một cú lộn nhào nhỉ?” “Đúng đó! Tuyệt quá!” “Lớp nào số mấy vậy? Đáng yêu ấy chứ!” Fuu vẫn chẳng hề quan tâm gì cho đến khi Ayman lên tiếng “Fuu này, là Nigi phải không?” Lúc này, Fuu mới liếc mắt sang. Đúng là Nigi rồi. Nghe bảo là vừa nãy cô vừa làm cú lộn vòng rất tuyệt thì phải. “Nhìn kìa, tiếp nữa kìa!” Lần này, Fuu đứng thẳng người quay người về hướng cô đang nhón chân chuẩn bị. Hấp, Nigi lộn người về phía trước vài vòng rồi cô đẩy mạnh người bay lên, thâu gối lại sát người, cô vòng tay ôm lấy chân vào thành một khối tròn quay hai ba vòng trong không trung rồi nhẹ nhàng đáp xuống bằng hai bàn chân chạm đất, hai cánh tay giơ sang ngang giữ thăng bằng. Tiếng vỗ tay của bạn học và cả thầy giáo vang lên tán thưởng Nigi. Cô nàng chỉ biết nhe răng cười tươi vui vẻ. Điều ấy cũng khiến Fuu thấy hãnh diện. Nhưng rồi anh chợt thấy khó chịu khi tụi bạn học con trai cùng lớp anh cứ mãi bàn tán “Đáng yêu quá đi!!!” “Mã số mấy vậy??? Tên gì vậy???” “Giỏi quá đáng yêu quá!! Sao tới giờ mình mới biết chứ!” Fuu không nói gì, nhưng khuôn mặt lộ rõ vẻ tức tối. Anh đập trái bóng rổ xuống sân rầm rầm, lao thẳng đến cây rổ cao phía trước, nhảy lên và úp rổ một cú thật đẹp và cũng thật cực mạnh. Bầu không khí tỏa xung quanh anh thật nặng nề khiến chẳng ai dám lên tiếng nữa. Cú úp rổ vừa nãy của Fuu đã lọt vào tầm mắt của các cô nàng bên lớp Nigi. Mặt mày họ sáng rỡ, miệng luôn miệng khen không chán. Nigi tuy cũng bị cuốn hút, nhưng cô chỉ hừ một tiếng rồi chẳng thèm nhìn nữa.