Văn án
Biên dịch: Hạ Vũ
Hiệu đính: Hồng
Có lầm hay chăng? Đồ vừa ngốc vừa khờ, chưa trải sự đời nhà y, tính tò mò còn lớn hơn cả mèo, những thắc mắc của đại bổn ngưu ấy còn nhiều hơn cả đống lông trên một con mèo, vậy mà lại là thiên hạ đệ nhất cao thủ Bắc Nhạc Cuồng Nhân! Hoàng Phủ Du quả thực không thể tin được điều mình vừa phát hiện.
Vì truy tìm ngân lượng cho triều đình, Du tạm thời tách khỏi Thiết Ngưu, không ngờ Thiết Ngưu lại bị người ta cướp đi mất! Du nổi trận lôi đình, đến Phương gia tuyên chiến cùng Thiên Đạo giáo, còn sáp thượng cuồng ngưu “một cước” [1]… Vụ án càng điều tra càng ly kỳ, kết quả cuối cùng ai sẽ là người thắng trong ván cược này?
Từ bi chỉ cần cho một người là đủ. Từ bi của y sẽ cho ai…
“A Du, yêm và ngươi cùng ngồi thiên lao đi.”
Nghe được những lời ấy, y đột ngột lao ra khỏi phòng. Bất chấp tiếng gọi đầy ngạc nhiên của con trâu ngốc sau lưng, cũng không quan tâm đến ánh mắt khó hiểu của thuộc hạ.
Thật buồn cười, y vốn được ca tụng là Lịch vương chỉ cần một cái giậm chân cũng chấn động tứ hải, y luôn luôn dùng sự lạnh lùng và xảo quyệt khiến người ta không thể chạm đến tâm, thậm chí là nhị hoàng tử bị cả phụ mẫu và huynh trưởng e ngại, vậy mà nghe được một câu ngốc nghếch không chịu nổi kia, hốc mắt không kìm lại được mà thấy nóng…
~*~
[1]: Để phòng ngừa bạn nào quá ngây thơ không hiểu thì mình xin được chú thích đây chính là nói lái việc anh Du đè Bắc Nhạc Cuồng Nhân.
Hồng: Sáp (cắm vào) trong trừu sáp (rút ra cắm vào).
Vũ: …