- Cô đang nghĩ cái gì đấy?
- Đâu có đâu
Hắn không đáp lại mà bước 1 mạch vào phòng.
- Hừ, thế mà tôi lại muốn giúp anh cơ đấy. Đúng thiệt tình ăn ở tốt mà có được đền đáp đâu chứ.
Nó hậm hực chải nệm xuống sàn, âm thầm ngủ.
~ Đêm hôm ấy ~
Cả đêm nó chằn chọc không ngủ được, mãi đến 2 giờ sáng mới chợp mắt được 1 lúc thì '' rầm '' tiếng đập cửa từ phòng của nó.
- Đã bảo không là không mà - hắn quát
Nó cáu
- Tôi nhất định không quay lại cái chỗ đó đâu. im đi và đừng gọi tôi nữa - hắn dứt khóat
Cúp máy, hắn định đi ngủ tiếp thì nhìn thấy nó đang đứng trợn tròn mắt, tóc tai bù xù, hắn giật mình
- Cái gì thế hả?
- Gì gì mà gì. Không thấy tui đang ngủ à.
- Không!!
- Anh.......
Nó đóng rầm cửa lại, chửi rủa
- Chết tiệt.....khốn kiếp............
~ Sáng hôm sau ~
Kết quả là cả đêm nó thức trắng, nó đành cầm cái cặp đi học sớm. Tới
trường, ngồi xuống bàn nó uể oải. Vội vàng nhớ ra chuyện gì, nó cầm cái
điện thoại chạy ra ngòai khu thông báo. Nhưng......hình như ai đó đã
nhanh hơn nó......
- Đây là bằng chứng.....Dian không có sàm sỡ Sely.....- Line vừa nói vừa dơ đọan ghi âm.
Cả đám xung quanh đó bàn tán. Riêng nó, cảm giác dư thừa đó làm nó
chạnh lòng. Bỗng nhiên, vòng tay đó ôm lấy nó từ đằng sau....như đóan
được hết mọi chuyện. Nó ngạc nhiên, đó là Kai..........Kai cười, mặt nó
đỏ rực.....