Đồ Điên

Chương 47: Chương 47




~ Tối hôm đó ~

Nó ngồi suy nghĩ..một lúc...

Đứng lên thu dọn hành lí, nó bước qua phòng bà. Gõ cửa

- Bà ơi! Bà còn thức không ạ? Cháu có chuyện muốn nói.

- Cháu vào đi.

- Dạ!

- Sao cháu có chuyện gì muốn nói. Nói bà nghe nào.

- Cháu sẽ đi Jep.

- Cái gì? Cháu vừa nói cái gì cơ?

- Cháu nói là cháu sẽ đi Jep.

- ..........Cháu...........đi kiếm cậu Dian đúng không?

- Dạ.....- nó ngập ngừng

- Cháu......đã thích cậu ta?

- Cháu........

- Bà sẽ cho cháu đi, nhưng với một điều kiện cháu sẽ không có bất cứ tình cảm nào đối với cậu Dian nữa, lần gặp mặt này coi như là lần cuối.

- .......

~ Khách sạn ~

Nước mắt trên má nó cứ tuôn trào.

- Zen.....Zen.....em không sao chứ? - Kai vội vàng bước vào

- .......

Ôm chầm lấy Kai nó òa khóc.

~ Sáng hôm sau ~

Kai đưa cho nó 1 bộ quần áo

- Em đi thay đồ đi.

Cầm bộ quần áo, nó nói :

- Cảm ơn anh.

- ^^

Thay xong quần áo, cầm hành lí, nó buồn rầu

Ôm lấy nó, Kai nói :

- Đừng buồn nữa, anh ta không yêu em đâu. Buồn cũng đâu có ích gì,

- Nhưng mà..... - mắt nó rớm lệ

- Anh sẽ luôn ở bên em. Yên tâm đi.

( Công nhận đọan này sến kinh khủng)

- Em đã bỏ hết lòng tự trọng của mình để đi tìm anh ấy vậy mà.....anh ấy vẫn không thể quên được Sohy.....

- .........

- Tại sao vậy? Em đã yêu anh ấy thật lòng mà. Tại sao.....Hay tại em chỉ là người thứ ba, em chỉ là một con nhóc nghèo nàn, bạo lực, thô lỗ, xấu xí...

Nó òa khóc....

Nó ngồi trên xe của Kai... về nhà...

~ Nhà nó ~

Cầm túi hành lí nó bước thẳng vào phòng ngủ...

Bê một ít thức ăn vừa làm, Kai gõ cửa

- Zen ơi....anh có làm chút đồ ăn nè!

- Em không muốn ăn.

- Thôi mà....ra ăn đi, tòan đồ em thích thôi.

- ......

- Anh biết em đang buồn vì chuyện đó nhưng đừng vì thế mà làm tổn hại đến bản thân chứ.

- ....

Kai để đồ ăn ở đó, ngồi xuống

- Anh sẽ ngồi đây với em cho đến khi nào em chịu ăn thì thôi.

- Tại sao?.....

- ..... Hả em nói sao?

-.....Chẳng phải anh yêu Sohy ? Chẳng phải em đã từ chối tình cảm của anh mà? Thế thì tại sao anh lại cứ ở bên em..tại sao anh cứ bất chấp tất cả đếm ôm em khi em gục ngã...

- .......Vì anh yêu em..

- Nhưng anh đã yêu Sohy....anh cũng biết là em thích người khác mà. Anh không sợ mình sẽ tổn thương sao?

- Ai mà không sợ bị tổn thương. Nhưng mà được ở bên người mình yêu thì cho dù bị tổn thương gấp trăm lần thì anh cũng chịu . Đôi khi một người con trai cũng sẽ vấp ngã , ước ao một người con gái bước đi cùng mình . Để con trai mặc sức níu tay, mặc sức ôm ấp.

~ Tối hôm ấy ~

Nó mở cửa ra ngòai, cầm lấy khay thức ăn Kai đó.

Lấy cái chăn, nó đắp cho Kai....

- Cảm ơn anh đã ở bên em....

~ Sáng hôm sau ~

Tiếng nước xả xối trong nhà tắm khiến Kai thức giấc..

Nhìn thấy tấm chăn trên người, Kai khẽ cười...

- Ủa anh dậy rồi à? - nó bước ra từ nhà tắm

- Em mới tắm à.

- Dạ , - nó cười

- Zen...em không sao chứ?

- Em không sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.