Hắn về đến nhà mà trên môi vẫn còn giữ độ cong. Bằng tính đến thăm anh hai (chuẩn bị cho kế hoạch 2) không ngờ được nhìn thấy nụ cười bấy lâu đã mất kia. Tuy cũng mừng cho anh hai nhưng cũng khá tò mò về nguyên nhân của nó. Nhỏ núp trong nhà bếp quan sát rồi lấy điện thoại ra
-Hà lố?-Nhi
-Có gì mới không mày?-Băng
-Hai người cùng đi học về-Nhi
-Thật hả?-Băng
-Ừ, còn nói chuyện vui vẻ lắm (vui vẻ hồi nào?)-Nhi
-Đến lúc rồi-Băng
-Ừ, ngày mốt tiến hành-Nhi
-Ừ
Băng cúp máy. Cuối cùng cũng hiểu ra nguyên nhân "Hai em giỏi quá cố lên, em ủng hộ hai"-Băng nghĩ thầm rồi lén lút ra về
Tối. Nó chuẩn bị ngủ thì
RENG...RENG...
-Alo?-nó
-E hèm! biết ai hông?-đầu dây bên kia
-Kha-nó bình thản
-Sao biết hay dậy?-Kha ngạc nhiên
-Giọng nói-nó
-Khâm phục, tại hạ khâm phục-Kha
-Có chuyện gì vậy?
-Tại sao về mà không báo trước?-Kha
-Tại gấp quá-nó
-Kha sẽ cho Vy một bất ngờ-Kha có vẻ bí ẩn
-Bất ngờ gì?-nó
-Rồi sẽ biết, tạm biệt-Kha
-Tạm biệt-nó cúp máy
Gì vậy nhỉ? Mà thôi kệ, ngủ. Nói là làm liền, nó chìm ngay vào giấc ngủ.