Cứ thế dần dần nó cũng đã quen với cuộc sống nơi đây. Còn cô bé lần đầu nó gặp kia thì nó đã khẳng định lại rằng con bé không bị câm bởi vì gần đây con bé hay cười nói với nó. Nhưng nó cũng để ý rằng con bé chỉ nói chuyện với mỗi mình nó thôi. Có lần nó sang nhà con bé chơi thì gặp mẹ nó. Mẹ con bé là một người phụ nữ trẻ tuổi nhưng khuôn mặt thì có vẻ già hơn tuổi. Bà nói con bé vì bị một cú sốc lớn lúc nhỏ nên bị bệnh trầm cảm không ai chữa được nhưng hình như từ khi gặp nó đã vui vẻ và nói chuyện trở lại. Hàng ngày, con bé sang nhà chơi với nó và cùng mẹ nó đi chợ rồi phụ giúp việc lặt vặt. Nó có trồng thêm một vườn rau nhỏ trước nhà để có thêm việc cho bản thân để không trở thành người vô dụng. Hình như con bé rất thích tưới cây, lúc nào tưới rau thì con bé cũng giành với nó. Nhờ có con bé mà nó cũng cảm thấy vui vì chí ít thì nó cũng đã có bạn. Có hôm nó còn đòi đi theo A Nhân đánh cá. Dần dần, trong cuộc sống gia đình nhỏ này có một tình yêu đang lớn lên trong một trái tim nhỏ bé nào đó.
Nó thích nhất là ra biển vào ban đêm vì được ngắm những đợt sóng xô vào bờ dưới ánh trăng tưởng chừng như có thể chạm tay tới rất thích thú.
Một cô gái có mái tóc dài bay trong gói đứng trước vùng biển lớn hùng vĩ khiến nó cũng trở nên nhẹ nhàng và da diết. Chàng trai rất yêu hình ảnh này của cô gái và chỉ ước nó là của riêng mình. Trong lòng anh lại dâng lên một nỗi lo sợ: "Nếu cô ấy nhớ lại quá khứ thì sao? Cô ấy sẽ rời xa mình phải không??"
-Cậu đang có tâm sự sao?-A Nhân lên tiếng khi thấy nó thường ngày vui vẻ cười nói mà hôm nay lại đứng lặng người trước những con sóng lớn kia.
-Tô bỗng nhiên thấy buồn quá, không biết bố mẹ tớ là ai nhỉ?
Đoàng! Lời nói của nó như đánh trúng tim của Nhân. Nhưng anh cũng cảm thấy đáng thương cho cô gái này. Đúng vậy! Không có cha mẹ quả thật rất buồn. Thật ra mấy ngày trước trong lúc anh lên thị xã bán cá cho người ta thì thấy một tờ thông báo tìm người mất tích. Đập vào mắt anh là một người con gái với nụ cười trên môi quá đỗi thân quen. Là nó! Anh có ghé lại đọc thì thấy người tìm nó là bang chủ của CUPBLACK cũng chính là chủ tịch tập đoàn V&V. Thì ra người thân của nó giàu có như vậy. Vậy nó sống với anh có quá cực khổ và bất công? Anh nghĩ vậy nhưng vẫn không nói cho nó biết vì lòng ích kỉ của bản thân. Nhưng bây giờ thấy nó như vậy thì anh rất mủi lòng và đau khổ. Được rồi, anh sẽ nói với nó.