Sáng hôm nay, 7h:
RẦM...Nhi gõ cửa mà cái cửa rung rinh (nội công thâm hậu)
-Mày vào đi, cửa có khóa đâu chứ-nó vò đầu bứt tai. Mới sáng sớm mà đã phá hư giấc ngủ (7 giờ, là 7 giờ đó, sớm ghê ha!)
Nhi lật đật chạy vào dựng ngược nó dậy
-gì vậy?-nó
-Hai không nhớ là hai đã hứa hôm nay sẽ đi chơi với em sao?-Nhi
-Nhớ chứ-nó
-Thế sao còn ngủ?-Nhi
-Dạ! Con đi VSCN ngay đây ạ-nó bò vào nhà tắm chẳng hơi đâu mắng Nhi nữa
30' sau. Nó bước ra với một cái áo pull, quần jeans ngắn trông rất cá tính.
-Hai đang làm gì vậy?-Nhi
-Thì đi chơi-nó
-Với bộ đồ này sao?-Nhi
-Có vấn đề gì à?-nó nhìn lại mình trong gương
Nhi nói rồi lại tủ quần áo lấy ra một bộ đầm màu trắng tinh dài hơn đầu gối cùng với đôi hài cũng màu trắng với vài họa tiết đơn giản nhưng đẹp. Bắt nó phải thấy, thay xong thì khác hoàn toàn với ban nãy. Trông nó bây giờ thật hiền, dịu dàng, khắp người toát lên sự sang trọng quý phái nhưng cũng không kém phần ngây thơ, trong trắng.
-Mày làm gì mà chuốt tao như cô gái mới lớn thế hả?-nó làm vẻ người lớn
-Thế bà không lẽ mới già à?-Nhi
-Đi vào trọng tâm câu hỏi-nó
đi chơi với em gái phải đẹp một tí chứ, cho em nó tự hào-Nhi
-Thế bình thường tao không đẹp à?-nó
-Không-Nhi
-Mày...-Nó
-Thui tới giờ rồi đi thôi-Nhi nói rồi chạy trước chứ không thôi ăn đòn nứt đít chứ chẳng đùa được
Nó định đuổi theo Nhi thì điện thoại reo