Về đến nhà , ai về phòng nấy thì cả bọn đột nhiên thấy phát sáng ở dưới khe hở của phòng tắm , nhỏ Nhi nhắn là đi ba ngày mới về bây giờ mới có hai ngày là trộm hay là ma à ??
Quân vừa mới khoá cổng bước lên thì thấy cả đám đang đứng nép vào cửa phòng nhìn chăm chăm vào phòng tắm
- Có gì đâu mà nhìn dữ vậy
-Quân à , cậu kiểm tra đi hình như cửa phòng tắm bị gì ấy – nó chỉ trỏ vào cái nắm cửa của phòng tắm và nhoẻn một nụ cười tinh ranh
Quân chẳng hiểu gì nhưng cũng lại gần cái nắm cửa xoay một cái , anh lắc tay ra hiệu cửa không bị gì cả nhưng Kiệt lại kêu anh mở luôn ra đi cho chắc . Khi mở cửa ra thì cảnh tược đạp vào mắt Quân là một cô gái đang mặc mỗi cái quần đùi xoã tóc chải đầu chỉ để lộ chút xíu vòng 1 và nguyên một cái lưng trắng bóc
- Á , xin lỗi tôi chỉ nhìn thấy cái lưng thôi chưa thấy cái gì hết – Quân đóng cửa quơ chân tay thanh minh, khẽ liếc cả đám rồi chạy thục mạng xuống phòng khách
Trong phòng tắm có một giọng nói vọng ra nghe rất ghê rợn : “ Xuống nhà hết đi , tôi có chuyện cần nói” , vừa nghe câu nói đó thì đã biết con sư tử lạnh lùng trong nhà đã về rồi . Cả đám mà còn đứng đó đợi nhỏ ra thì sẽ bị nhỏ xơi tái nên lẳng lặng xuống nhà
- Dại quá !! Đáng lẽ ra tôi phải biết đó là Nhi chứ - nó đi qua đi lại trong đầu cứ viễn tưởng mấy cảnh hành hạ của nhỏ
- Chắc là không có gì đâu , cô ngồi xuống đi , chóng mặt quá – hắn cũng xót ruột nhưng cũng giảm nỗi sợ hãi trong nó , hắn cũng chẳng biết vì sao mình lại làm vậy
-Ừ đúng rồi !! Tôi có làm gì mấy người đâu mà lo – Nhi thay đồ bước xuống phòng khách sắc mặt chẳng có gì gọi là vui vẻ
- Nhi à , cậu về sớm thế , tui nhớ cậu lắm lun đó – Kiệt chu môi , định ôm nhỏ để giải toả ám khí nhưng nhỏ đẩy anh ra về chỗ
Nhi hít một hơi dài nhìn cả đám một lượt rồi bắt đầu phun đủ thứ trên trời : “ Cái đệch mợ bọn bay , chiều qua vừa về thì tôi thấy nhà bếp lục lọi thì không dọn , cúp học đi chơi mà còn chụp ảnh lướt facebook để giáo viên thấy gọi tôi lên hỏi đủ thứ trên trời đã thế còn để cho ba con sư tử nằm một xó vìu đói và khát kia kìa . Má nó !!! Không thể mở mồm ra thử hỏi ai ở trong phòng tắm mà tự tiện mở cửa phòng vậy hả ?? Định mệnh , tôi sống sao cho vừa lòng mấy người đây hả ???”
Nhỏ nói xong rồi đùng đùng bỏ lên phòng để cả đám há hốc mồm miệng . Làm quái nào mà nhỏ biết nhanh thế , dễ lộ đến thế cơ à , tôn nhỏ lên làm mama cái nhà này chắc được !!! Mà hình như cả đám cũng ham chơi quá chẳng để ý gì đến xung quanh để nhỏ ôm hết rồi còn đâu !! Chưa kịp bày ra ý kiến thì Hùng bước lên phòng nhỏ , hắn thì cười thầm và nói câu vu vơ : “ Sẵn sàng rồi hả ??”
- Sẵn sàng rồi là có ý gì ?? – Quân đang vò đầu bứt tóc thì nghe được câu nói của hắn
- Còn cái gì nữa – hắn hất cằm về phía Hùng đang tiến lên phòng nhỏ Nhi , chỉ vậy thôi là cả đám đã hiểu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo
Về phía trên kia khi Hùng nhỏ nhẹ xin vào thì nhỏ mới mở cánh cửa và được đóng sầm lại bằng vũ lực , tiếng động đó làm cả đám giật mình lo là có chuyện gì nhưng hắn cứ trấn an bằng sự tự tin của mình
- Nói !! – Nhi chìa chai nước ra phía Hùng , khuôn mặt của nhỏ cũng bớt bực bôi phần nào
Hùng nhận mình là anh ruột của nhỏ khiến nhỏ rất ngạc nhiên , anh cũng hiểu sự thắc mắc ấy nên đưa giấy xét nghiệm ADN của nhỏ và anh có cùng chung dòng máu
- Nói !! – nhỏ gào lên khi đọc xong giấy xét nghiệm
Hùng bắt đầu kể lại sự việc mà anh đã điều tra ra được : Vào cái năm khi nhỏ tròn 1 tháng tuổi thì nhà cháy , ba thì bế nhỏ chạy ra ngoài trước còn mẹ thì ôm anh chạy ra cổng sau rồi ngất xỉu , người ta đưa mẹ đi bệnh viện , một thời gian sau mẹ mới cho anh đi học lại vì học dưới một lớp nên dời năm sinh lại một năm . Khi anh lên năm tuổi mẹ dẫn anh đi gặp ba thì bắt gặp cảnh ba bên người đàn bà khác nên lui về âm thầm gửi những bản thiết kế mẫu xe mà không đề tên , xe của cả đám đang đi cũng là thiết kế của mẹ gửi cho ba với mong ước mẫu xe đó chỉ dành riêng cho con gái của ông ấy
Nghe đến đây Nhi đột nhiên sôi máu lên kể lại : Ba kể với nó rằng mẹ và anh có lẽ đã qua đời vì vụ cháy đó nên rước người đàn bà đó bước vào nhà là khi nhỏ được tròn ba tuổi . 2 năm đầu bà ta đối xử với nhỏ rất tốt , lớn lên chút xíu thì bà ta lại hành hạ nhỏ trong những dịp ba đi công tác dài hạn nên đã khiến nhỏ đề nghị ra ở riêng . Lý do nhỏ đi hai ngày nay là để vạch trần bộ mặt hách dịch của “mẹ kế” , bây giờ thì ba đang làm thủ tục ly hôn
- Cậu nói cho ai biết việc này chưa – Nhi bắt đầu liếc Hùng
- Ai cho gọi thế hả?? Phải gọi là anh hai rõ chưa !! Ra đây anh ôm thử xem nào – Hùng nở nụ cười rạng rỡ dang hai tay chờ nhỏ xà vào lòng
Nhỏ không thể tin rằng người anh năm xưa ba nói rằng đã mất nay đã xuất hiện, chỉ biết gọi hai tiếng “anh hai” rồi nước mắt cứ chảy dài , Hùng chỉ biết ngồi mỉm cười xoa đầu nhỏ , dỗ dành nhỏ
- Nhưng mà anh đã nói ai chưa – nhỏ lau nước mắt
-Chưa !! Ngoài mẹ thì anh chưa nói với ai cả - Hùng đặt nhiều dấu chấm hỏi
- Vậy thì em muốn mình giả vờ làm người yêu nha !! Em muốn đùa với bọn kia một chút xíu thôi à , với lại em muốn gặp mẹ – mắt nhỏ xuất hiện tia gian xảo và nở nụ cười nửa miệng hiếm thấy
-Àaaa… Vậy thì anh cũng muốn đùa …hehehehe anh mới nói với thằng Phong là anh tỏ tỉnh với em , bây giờ đi luôn nha- Hùng xoa cằm nhìn nhỏ mà nở nụ cười gian y chang nhỏ
Hai người bước xuống lầu , chưa kịp nói gì thì bên nam lôi Hùng ra một bên , bên nữ lôi Nhi vào bếp liên tục tra hỏi đã có chuyện gì xảy ra
- Bà nói đi , Hùng nói gì với bà vậy – nó và Tuyết tranh nhau hỏi
- Ờ thì …Hùng nói thích tôi và muốn tôi làm bạn gái của cậu ấy rồi tôi đồng ý , thế thôi à , bây giờ mới có 6h tôi đi đây xíu , đến trường trước đi – Nhi xoa cổ rồi nháy mắt nhẹ một cái và đút tay vô túi quần bước ra ngoài
Về phía Hùng cả đám hỏi và anh chỉ có việc gật đầu nhưng miệng cứ cười toe toét đên khi Nhi bước ra khoác tay anh thì mấy nam mới tha cho anh . Xong việc tra hỏi Hùng lấy xe chở nhỏ đi mà làm ra vẻ bí mật làm cả đám bán tính bán nghi nhưng thôi kệ vào ăn sáng mà nhỏ làm sẵn rồi tính tiếp chứ bây giờ bụng đứa nào cũng gào lên rồi
Cả đám đến lớp trước ngồi suy nghĩ đủ kiểu về sự bí mật của Hùng và Nhi nhưng suy nghĩ về mấy cái cảnh lãng mạn thì không sao chứ chỉ cần lệch đi một tí thì bị đánh hội đồng ngay tức khắc và người bị ăn đòn nhiều nhất đó chính là anh Kiệt nhà ta
- Ê , cậu nghĩ Hùng và Nhi đi đâu hả - nó giựt áo hắn khẽ nói vào tai hắn
Vì nó nói khẽ vào tai hắn đột ngột làm hắn ửng mặt cúi xuống để không ai nhìn thấy
- Ê , sao không trả lời tôi – nó nằm dài trên bàn lấy tay chọt chọt vào má hắn , nó cảm thấy má hắn khá mịn so với thằng anh trẻ con kia nên chuyển sang sờ má hắn
- Ủa , em làm gì thế Ngọc – Nhật cố ngó xem nó và hắn đang làm gì
- Hả …. Có gì đâu – nó giật mình , giật tay ra khỏi má hắn
Nó lí nhí xin lỗi hắn , bản thân nó đang thắc mắc tại sao nó lại ngồi sờ má hắn như thế với lại sao hắn không phản ứng mà cứ cúi gằm mặt như thế . Về phần hắn từ cái lúc nó chọt tay vào má anh thì lúc đó hắn tính phản kháng lại rồi nhưng tự nhiên nó lại sờ má hắn làm hắn bất ngờ nhưng hắn lại muốn nó như thế , muốn cái bàn tay mịn màng của nó chạm vào má hắn , hai đứa cứ ngồi im thin thít chẳng ai nói với ai câu nào
Hai người vắng mặt đã đến lớp , phá tan cái sự im lặng của hai đứa ngồi trên , hắn và nó dồn dập tra hỏi Hùng và Nhi nhưng chỉ nhận được những nụ cười ngớ ngẩn của hai đứa đó . Tức quá , hắn và nó đã quên những gì xảy ra lúc nãy mà nhảy vào gây chuyện với nhau và cả lớp phải nhảy vào can ngăn chứ không bọn nó nữa vì chẳng hiểu hai đứa nó gây nhau cái gì nó và hắn cầm ghế định choảng nhau
Nếu không phải đến giờ vào lớp thì chắc cả lớp cản không nổi ,nó ấm ức vì không đập nát cái mặt hắn nên hẹn ra về giải quyết , hắn cũng chẳng sợ nó mạnh miệng đồng ý , hắn thầm tự hứa rằng nó cho dù là con gái nhưng vẫn phải đánh cho nó một trận “lên bờ xuống ruộng”
Ra về nó hung hăng xách tai hắn ra sau bãi gửi xe , trong lúc bị xách tai lôi đi hắn mới chột dạ nghĩ lại về những màn phi đồ , phi đâu trúng đó mà hắn khẽ hối hận vì suy nghĩ nông cạn , hắn chỉ biết khóc ròng trong lòng mong là nó đừng phi cái gì dễ nằm viện
- Hôm nay tôi sẽ ch…..- nó đang được hứng nói thì hắn lại có điện thoại , nó đứng dậm chân đứng chờ
Được năm phút , mặt hắn bỗng nghiêm lại , nó cũng chán nên bỏ cuộc kêu về nhà giải quyết sau . Đi được mấy bước hắn kêu nó lại gọi mấy Kiệt , Nhật, Quân và Hùng đến chỗ hắn lẹ . Sau khi triệu tập đầy đủ thì Nhật lại kêu nó và hai nhỏ kia về nhà ăn cơm và đừng chờ rồi cả đám phóng xe đi đâu đó và xem ra rất nghiêm trọng
“Xem ra đã có chuyện gì đó rồi” – nó đang đăm chiêu một suy nghĩ thì Tuyết và Nhi đến lôi cổ nó về và nó kể hết chuyện với hai đứa bạn thân của mình rồi ba nàng ta lập ra một kế hoạch dụ dỗ mấy nam nhà ta để thoả lòng tò mò
- Uầy , nhớ khoá cửa nha Kiệt – Quân dắt xe hộ Kiệt và khẽ dặn Kiệt vì sợ rằng ba nàng sẽ nổi điên nếu quên khoá cổng
Đến hơn 1h sáng mấy nam mới mò về tới nhà , lại tập trung ở phòng khách với vẻ mặt rất căng thẳng
- Khốn nạn , ông ta dám mua chuộc người của ta , có trên dưới 100 người thì đấu đá kiểu gì chứ , may là chúng ta còn thắng đấy!! Một lũ hèn hạ - Kiệt xoa đầu chửi rủa
- Chúng ta phải có chiến lược , trận này ta thắng nhưng có lẽ ông ta sẽ tìm cách mua chuộc thêm người của chúng ta – Húng bắt đầu xoay con dao găm , đam chiêu nhìn ba con sư tử đang yên giấc
- Có lẽ ông ta sẽ nhắm vào một trong năm chúng ta hoặc có lẽ sẽ là ……..- Nhật đăm chiêu hất cằm về phía phòng ngủ , thế là đủ biết ý của Nhật
- Khoan !! Cậu đừng làm rối lên chứ , ông ta có biết gì về việc này đâu chứ nhưng người có thể ông ta sẽ nhắm tới đầu tiên sẽ là em của cậu đó Nhật nên Kiệt và Quân ở nhà theo sát ba người đó đi , còn tôi với Nhật và Hùng phải đi giải quyết chuyện này , xem ra ông ta không dễ chơi rồi – hắn vuốt mặt , ngả người ra so-pha
-Tất cả chuồn về phòng ngủ đi !! Ba người kia mà thức thì hậu quả đáng sợ lắm – Quân bắt đầu ngó lên nhà nhìn chăm chăm ba phòng ngủ , cả đám nghe thế cũng thấy hoảng nên chuồn lẹ
“ Mấy người cứ đợi đó , bọn tôi sẽ tìm ra câu chuyện của mấy người” – chẳng biết dậy từ lúc nào mà nó nghe lén chuyện người khác nhưng rốt cuộc chẳng nghe thấy cái gì mặc dù rất yên ắng vì nó ở trên tầng và bọn hắn thì ở dưới tầng
Nghe tiếng bước chân nó vội vàng vào trong giả vờ ngủ , bỗng tiếng bước chân tiến gần phòng và đến gần bên giường nó . Nó mất vía sợ gì không sợ chứ nó sợ ma nhất nên nhắm chặt hai mắt , nằm im thin thít . Có một bàn tay nào đó khẽ đặt nhẹ lên má nó lại chuyển sang xoa nhẹ đầu nó .
“ Cái bàn tay này là …..” nó mải suy nghĩ nên bàn tay rời nó từ lúc nào . Nó chồm dậy thì chỉ thấy cửa phòng được đóng cửa đàng hoàng , chẳng hiểu sao nó cảm thấy ngu ngốc vì không chịu mở mắt ra nhìn cái người mà dám vô phòng nó . Nó quằn quại trên giường và thiếp đi khi đã quá mệt