Chap 28: Học sinh mới.
Tại lớp nó.
Nó vẫn cố tránh hắn. Giả lảng nói chuyện với Q.Anh.
Cả lớp đứng dậy chào khi GVCN bước vào lớp, tâm trạng
của cô hôm nay rất vui:
- Chào cả lớp, hôm nay lớp ta có thành viên mới.
Cả lớp đồng thanh “ồ” lên, cô nhìn ra cửa và đương
nhiên cả lớp cũng vậy:
- Hai em vào đi!
Hai người con trai vừa bước vào lớp thì …
“Húúúúúúúú” – con trai
“Ồ … ồ … ồ …” – con gái và tiếp theo là…
- Đẹp trai quá mày ơi!
- Ôi my angel~
- Hot boy
- So ciu
…
- Cả lớp trật tự! – Cô gõ thước xuống bàn và cố
“gào” lên để chấn chỉnh lại đám h/s “hám trai mức độ cấp tính” (trừ nó và
Trang) – Các em có để cho hai bạn giới thiệu về mình không vậy?
Im re ~~
- Chào các bạn, mình là Đặng Dương Minh, mong các bạn
giúp đỡ! – Kèm theo là nụ cười khiếm đám nữ sinh chao đảo.
Minh cao 1m83, nước da trắng như con gái, khuôn mặt
baby cực với mái tóc mâu tím, sống mũi cao và môi mỏng quyến rũ.
------------ FROFILE ------------
Đặng Dương Minh, 17t.
Con trai độc nhất của Đặng gia. Là người thừa kế của
công ti vàng bạc cao cấp đứng đầu thế giới.
Ông Đặng, ông Nguyễn và ông Trương là bạn thân của
nhau nên Minh, Hà Mi và Q.Anh rất thân nhau. Và Bo không ai khác chính là Minh.
-------------------------------------
Bên cạnh cậu là một chàng trai tuấn tú, nước da được
nói là “Trắng hơn” con gái … Châu Phi :v Khuôn mặt thanh tú, vẻ đẹp kiêu ngạo rất
lãng tử. Nụ cười hút hồn (Q.Anh):
- Chào các bạn mình là Phan Trần Anh Tuấn, mong chỉ
giáo thêm – kèm theo là cái nháy mắt không biết lừa tình được bao nhiêu em rồi.
--------------- FROFILE --------------
Phan Trần Anh Tuấn, 17t.
Cậu ấm nhà Phan-Trần công ti bất động sản lớn nhất
toàn cầu. Bạn thân của Khánh, cũng là một cựu Karate-do.
Và dường như tiểu thư Quỳnh Anh nhà ta và cậy ấm Anh
Tuấn đã vướng vào tiếng xét ái tình rồi J
-------------------------------------------
Hai chàng hào hoa chưa kịp để cô sắp chỗ đã đi xuống
cái bàn sau hắn và nó ngồi.
- Chưa mà chi là đã chẩn bị lừa tình gái rồi – nó
nhìn đểu Minh – về không báo!
Cậu không nói gì chỉ cười trừ, liếc ngang Q.Anh. Lập
tức nó cũng quay sang xem nhỏ bạn đang lơ lửng trên bao nhiêu tầng mây để kéo về.
- Mòn người rồi đấy!
- Mày được! – Khánh không nhìn Tuấn vẫn nghe nhạc.
- Quá được! – Tuấn cười làm nhỏ Q.Anh lại mất hồn
(Thôi Tuấn ca ơi e biết là anh đẹp lắm rồi, đừng cười
cái kiểu đó nữa không kẻo cị Q.Anh nhà chúng em khó yên :D )
.
Tại căng tin.
Bàn nó, Minh, Q.Anh, Tuấn đang thu hút mọi ánh nhìn
và lời bàn tán.
- Mi trà sữa chocolate, Q.Anh kiwi đúng không nhề! –
Minh tỏ vẻ rất hiểu hai nàng.
- Chà chà … vẫn nhớ cơ đấy! – Nó cười đểu.
- Chả nhớ, thanh mai trúc mã mà không nhớ sao được!
– Minh cười gian không kém.
- Còn Tuấn …?! – Q.Anh bẽn lẽn.
- À … ờm … - Tuấn lật lật tờ menu lưỡng lự.
- Hay trà sữa nho đi/ Trà sữa nho! – Không hẹn cả
hai nói cùng lúc.
Nó tròn mắt nhưng rồi cũng cười khá ẩn í:
- Ái chà chà, chết nhá. Tâm đầu í hợp ghê ta!!!
- Cái gì chứ! – Q.Anh quay đi che dấu khuôn mặt đỏ ửng
như trái cà chua chín của mình. Còn Tuấn thì không nói gì chỉ cười cười.
- Chả vậy í nhề Minh nhề! - Nó quay sang nháy mắt với Minh
- Ờ!
- Aishhh~ 2 cái con tó này – Q.Anh tính xông lại cho
nó một chận nhưng cái chân thương chân bàn quá nên tí té lộn cổ may mà có Tuấn
kịp vòng tay ra sau đỡ.
- Húúúú chết nhá!!! – Nó làm bộ ngạc nhiên.
Q.Anh vội càng đứng dậy, cúi gằm mặt xuống:
- Xin … lỗi …
- Có gì đâu mà xin lỗi – Tuấn cười nham hiểm – Q.Anh
đáng yêu quá! ♥♥♥
- Sặc! – Tí nữa là nó phun hết ra ngoài.
- Lại chuẩn bị tán Q.Anh rồi đấy chậc chậc – Minh lắc
đầu vì đã quá quen rồi.
Nó và Minh cười phá lên, Tuấn cũng cười mỉm còn
Q.Anh thì ngại hết chỗ nói.