...
- Sao cô dám đánh Diệp Anh! ~ hắn nắm tay nó bước tới chỗ Ngọc Tuyền.
Ngọc Tuyền đứng dậy,vứt điếu thuốc đang hút giở xuống sàn, mắt trừng trợn nhìn nó.
- Mày dám kể với anh Thiên Minh, có gan nhỉ ~ Ngọc Tuyền nhếch môi cười đểu.
Nó sợ sêch đứng nếp sau lưng hắn,lòng không an tâm lắm.Nó sợ lại bị Ngọc Tuyền đánh ,nó sợ lắm . Hắn thấy nó có vẻ sợ hãi nên kéo nó lên ,quàng lên đôi vai nhỏ bé của nó .
- Nghe đây, từ giờ trở đi tôi cấm ai đụng chạm gì đến cậu âý.
Ồ ~ tiếng đồng thanh vang lên, những tia lửa đạn nhìn chằm chằm vào nó.
Sao con bé âý lại được anh Thiên Minh bảo vệ đến vậy chứ?
Nó nghe thấy những lời âý ,mặt đỏ bừng lên ,nó muốn chạy đi ra khỏi cái nơi này thật nhanh.
- Nhớ đấy! ~ hắn lôi nó ra khỏi lớp 10b5 trước mọi lời bàn tán xôn xao. Hắn nghe thấy nhưng không quan tâm .Còn nó, nó thẹn thùng lòng mang 1 cảm xúc khó diễn tả.
Ngọc Tuyền đứng lặng, mặt đen sầm, tay bóp chặt lại.
- Được lắm dám từ chối tôi thẳng thoi trước mặt mọi người!
- Ngọc Tuyền chị đừng tức giận nữa ~ Ánh Mai chạy tới an ui .
Ngọc Tuyền hừ 1 tiếng ,đá 1 cú thật mạnh vào ghế. Chiếc ghế ngã ngửa, đổ sầm xuống sàn.
Thật ra Ngọc Tuyền không yêu Thiên Minh chỉ là Ngọc Tuyền muốn thể hiện mình. Những thứ gì không thuộc về cô ,cô nhất định cũng sẽ không cho người khác cướp đi .
_________________________
Tại 10b1:
Nó vẫn còn xấu hổ ,chúi đầu xuống bàn không dám nhìn mặt ai kể cả mặt hắn. Trong lớp vẫn còn có tiếng bàn tán, 1 vài nữ sinh quay xuống nhìn nó.
Nó nghĩ nó là bạn gái của anh Thiên Minh chắc, mà sao anh Thiên Minh lại che chở nó đến vậy ~ 1 nữ sinh nói.
Hay 2 người âý là 1 cặp ~ nữ sinh tiếp theo.
Không thể nào... ~ cả nhóm nữ sinh đồng thanh .
Bỗng 1 vài đứa con trai chạy hấp tấp vào trong .
Cô vô ,cô vô
Cô giáo bước vào trong ,cả lớp im ắng cả lên không hề có 1 tiếng xì xào. Thế là bài giảng bắt đầu, nó không thể nào chú tâm lắng nghe lời giảng, đầu suy nghĩ vẩn vơ.Nó cắn đầu bút, tâm trạng rối bời nhìn ra ngoài cửa sổ.
- Diệp Anh tập trung giúp cô đi !~ cô giáo nhắc nhở khi thấy nó không tập trung trong giờ học.
Nghe tiếng gọi nó giật cả mình, mắt xoe tròn .Hắn ngồi bên cạnh thấy thế lòng cười thầm.
____________________________
Sau tiết học, nó vội vàng mang balô đi về.Nó rảo bước đi ,mắt đảo đảo nhìn xung quanh.
- Cậu đang tìm tôi đấy à! ~ hắn bước tới nở 1 nụ cười tươi tắn.
Ôi thôi rồi. Nó lại chết mê cái nụ cười tỏa nắng của hắn. Thấy nó đứng im không nói gì hắn huơ huơ tay trước mặt nó.
- Này...này.
- Hả ...~ Nó có chút giật mình, má đỏ ửng.
- Thôi đi về thôi, để tôi đưa cậu về.
Hắn vừa nói vừa khoát tay lên vai nó đẩy nó đi.Nó như 1 đồ vật bị lôi đi thật nhanh.
====================================