Đồ Ngốc! Đừng Xa Tao

Chương 4: Chương 4




«..........Ra chơi..........»

Nãy h hắn ngủ nên ko pít j bỗng hắn tỉnh ngủ giật mik khi có ngồi ngồi kế bên: Ây nhỏ kia, cô là ai s ngồi ở chỗ tôi z?

- Mik là hs mới tên Thiên Băng, mà cô sắp cho mik ngồi đây đó. Nó ns vs giọng ngọt rồi cười tươi.

Hắn: Tôi mặc kệ cô là ai, mau cút khỏi bàn tôi ngay. Giọng nói pha chút bực mik

Nó cx nóng đâu thua j hắn( sợ hơn lun ấy chứ): Thứ nhất đây là cô giáo sắp chỗ cho tôi. Thứ hai đây ko phải là bàn của a mà là bàn của nhà trg. Thứ ba a ell có tư cách j đuổi tôi. tg: Cj nhà ta thật là man lù quá đi mà.

Nó ns típ: cái loại ng như a mà cx bày đặt lên giọng vs tôi s. A ko đủ trình

Hắn chau mày lại: Tôi đẹp ntn mà ngồi vs cái người con gái vừa đen vừa lùn như cô s. Hừ! Cô mơ à.

- Tôi đen vì tôi chơi thể thao còn đỡ hơn cái loại công tử suốt này ru rú trong nhà ko lm j nên da nó trắng. Nó trợn mắt lên nc vs hắn

-Cô đk lắm. Hắn cười khẩy.Nó thầm nghĩ cái loại tảng băng trôi như hắn chắc chẳng bao h cười đâu nhỉ.

Nãy h cả lớp im lặng quan sát tình hình của nó và hắn thấy căng quá lớp trg Lam Anh nói lớn: Bây ơi ra chơi òi xuống cantin ăn j đi, t đói quá.

- Ok, tụi t cx đói. Cả lớp hùa theo cho bớt căng thẳng. Hắn bỏ đi để nó ở lại thế là nó thoải mái lăn ra ngủ

Chưa nằm đk 2' thì

- Rầm :Nhỏ kia, m ms vào mà chưa chào hỏi ai đàng hoàng đó. Một nhỏ tóc tím lên tiếng.

Nó thấy ồn ào nên ngước lên nhìn thì thấy có 4 đứa con gái mày cx xinh nhưng chắc cx nhờ lớp trang điểm dày cộm đây mà.

- Mún j? Nó ag bực vụ hắn h bọn này kím chuyện nên...(haizz tự hỉu hen) giọng nói pha chút lạnh của băng và của sự đe dọa lm bọn nó ko khỏi rùng mik.

- À..à, m ngon dám ns vs tụi t z hả. M có pít tụi t là ai ko. Nhỏ tóc đỏ lên tiếng tg: s giọng nó run dữ z :-)

- Ko pít và ko cần pít. Rồi s đây, mấy ng mún j nói thẳng tôi ko có thời gian. Nó nói lm tụi kia đỏ mặt vì ngượng vì vừa tức câu nói của nó

- M ngon! Nhỏ tóc xanh rêu ns rồi giơ tay lên tính đánh nó nhưng nó kịp chụp tay nhỏ lại rồi đá zô bụng nó một cái. Vì đồng phục của trg mới là váy nên sau cú đá đó nó bị lộ cái quần nhỏ nhắn xinh xắn ở dưới. Hắn nãy h quan sát coi nó xoay xở việc này như thế nào ko ngờ lại nhìn thấy cảnh đó hắn đỏ mặt và khẽ cười (tg: thấy z mà cười có đk coi là biến thái ko ta? Hắn: Ko liên quan tới cô đâu. Lo viết truyện đi. tg: Dạ...dạ) Cô nãy h quan sát nó, ko ngờ nó cx khá thú vị chợt nhìn ra cửa lớp thấy hắn cười cô ko khỏi tức giận. Nó cx kịp thấy nụ cười của hắn, nó ko ngờ ng như hắn cx pít cười s. Ko thể tin đk.

Cô bỏ đi, ko quên để lại 1 câu đe dọa: m liệu hồn tráng xa a Nam của t ra, ko thì đừng có trách rồi bỏ xuống cantin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.