Chương 42-p cuối:
P/s: Chap này vít trong tình trạng vừa bực vừa buồn vừa tức vừa phát khóc nên có gì ko tốt mong các nàng thông cảm. Vì trong tình trạng đó nên ta ko suy nghĩ thấu đáo, có gì thắc mắc mog các nàng ns cho ta bts, tks nhìu
Đúng 25 phút sau, Giai Băng trở lại...và không thể 'bình thường' như xưa. Từng giọt nước vương trên tóc cô thi thoảng trượt xuống, lăn trên cánh mũi thẳng tắp, tan vỡ trên bờ vai gầy, đổ òa lên xương quai xanh khiêu gợi,...rất có tính kích thích trí mạng.
Đằng Dạ hé mắt, qua rèm mi dài chiêm ngưỡng, chút thẫn thờ lạc lối lướt qua sóng mắt đen của anh, có lẽ vì quá 'xúc động', anh đứng dậy, bước đến gần cô, lạnh lùng, dứt khoát giật chiếc khăn trắng, mạnh bạo chà xát mái tóc đen tuyền đẫm nước.
Ban đầu, ai đó vì hành động ân cần bất thường này của Đằng Dạ mà đỏ mặt, một lời cũng không dám hó hé, nhưng càng về sau, khi lực đạo của anh tăng thêm, hoảng loạn thấy rõ, cô liền nhăn mặt, không nhịn được kêu ré lên, đôi mắt hẹp dài ngập nước đong đầy ủy khuất.
-Đằng Dạ, đau!
Đối mặt với biểu hiện trẻ con không tưởng của Giai Băng, dù là người có tính cảnh giác cao, Đằng Dạ vẫn hiếm hoi mắc lưới động lòng trắc ẩn. Sự lạnh lùng như hóa thành băng trên mặt anh rạn nứt, để lọt một khe hở cho một chút áy náy và thương xót. Anh dừng tay, cúi đầu nhìn mái tóc đen dài bị mình vò thành cái tổ quạ chính cống của vợ, bối rối áp lòng bàn tay mát lạnh lên gò má bị nước nóng làm cho ửng đỏ, rất lâu mới 'sinh non' được một câu hỏi thừa thải:
-Đau lắm sao?
Với Đằng Dạ, câu hỏi anh vừa nói chính là câu hỏi thiếu não, ngắn gọn, súc tích nhất mà anh từng nói, còn đối với Giai Băng, đó là ngọn sét ái tình đầy sinh lực và ngọt ngào mà thần Zeus 'dành tặng'. Cô ngẩn người, rất nhanh sau đó cúi đầu che giấu khuôn mặt nóng bừng, thẹn thùng gật nhẹ.
-Là tôi làm em liên lụy, em không sợ chứ?_Dù đã biết đáp án, Đằng Dạ không hiểu sao mình vẫn cứ hỏi. Có lẽ, anh chẳng biết nói gì vào giờ phút này nên chọn đại một đề tài vớ vẩn nào đó.
Giai Băng thật tình lắc đầu, cô giương mắt nhìn anh, hàng mi cong vuốt phủ lên đôi mắt đen kiên định như mờ như ảo.