Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh

Chương 12: Chương 12: Cố Gắng Bắt Chuyện.




Chương 12: Cố gắng bắt chuyện.

Ánh nắng dịu dàng của buổi sáng làm cho tinh thần mỗi người đều tràn đầy năng lượng. Làn gió sớm dịu nhẹ thoáng qua làn tan đi sự lạnh giá còn vương lại từ đêm qua.

Reng..reng…reng

Tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã tới,tất cả mọi học sinh chạy ùa ra khỏi lớp học và điểm dừng chân của họ chính là canteen.

Cô vẫn ngồi đó nhìn về phía cửa sổ, khuôn mặt thiên thần vẫn lạnh lùng và khó có thể nắm bắt được tâm trạng của cô lúc này.Cô đang suy nghĩ điều gì?

Anh vẫn nhìn cô không rời, anh thực sự rất mong muốn dù chỉ một lần thôi đôi môi cánh đào kia nở một nụ cười. Anh quyết định sẽ làm cho cô cười, trai mặt để cô có nhiều niềm vui và hạnh phúc.Một nụ cười ấm áp như nắng mùa thu trên môi anh.Anh đâu biết rằng có một người đang nhìn anh và đã đọc được suy nghĩ đó của anh, nụ cười tin cậy dành cho anh.

“ Tôi tin anh sẽ làm tiểu thư được vui vẻ và hạnh phúc “

- Chị em mình xuống canteen đi chị!Em đói quá à!- Moon.

-.........-Im lặng.

- Xuống canteen cùng em đi mà chị!- Moon năn nỉ.

- Không!-Cô.

- Em mặc kệ chị, chị phải xuống cùng em.-Moon vừa nói vừa lôi cô đi.

- Thôi nào.-Cô.

- Chị đi cùng em nhé!- Moon nở một nụ cười ấm áp.

- Ừ!.-Cô.

- Chúng ta đi thôi nào hì.-Moon.

Moon kéo cô đi,vừa bước được và bước thì hai con người lù lù xuất hiện trước mặt chắn đường đi của hai người.Hai người đó chính là anh và Quang.

- Tên chết bầm kia tránh ra cho ta đi.- Moon.

Moon trống nạnh hai tay nhìn Quang và anh đầy sát khí.

- Nè! Chúng tôi chỉ có nhã ý mời hai cô nương đi ra canteen ăn thôi.Đúng không anh hai?-Quang.

- Đúng rồi hai người đi với chúng tôi nhé!-Anh.

Cô vẫn không phản ứng mặc kệ Moon xử lý hai tên rắc rối kia.

- Nhìn mặt hai mi nghi nghi.Hai mi có âm mưu gì không đó?-Moon.

- Hoàn toàn không!-Anh và Quang đồng thanh lên tiếng.

- Mà chúng ta cũng không có lý do gì để đi với hai mi cả.Thế nhé ta đi đơi.Bye!- Moon kéo cô đi.

Nhưng hai chàng trai nhà ta đâu có để yên cho hai nàng đi dễ dàng như vậy được.Hai chàng trai chắn đường, hễ Moon và cô đi hướng nào thì chặn hướng đó.

- Tránh ra.-Moon tức giận.

- Không tránh.- Hai chàng trai đồng thanh.

- Thế giờ muốn gì?-Moon.

- Muốn đi ra canteen cùng.- Đồng thanh.

- Rắc rối.-Cô.

Cả 4 con mắt đều nhìn cô trừ hai con mắt của Moon vì Moon đã quá quen với tính khí của cô.

“ Cô ấy đã nói nhẹ nhàng rồi”

“ Thiên thần đã nói nhẹ nhàng rồi”

- Thôi cũng được chúng ta sẽ cho các mi đi cùng.-Moon.

- Vậy chúng ta đi thôi.- Quang.

Bốn người cùng bước xuống canteen.Trong bốn con người đó có hai con người đang âm mưu trả thù nhau còn hai người còn lại thì một người đang mừng thầm trong đầu, một người đang cảm thấy rắc rối.

Tại canteen....

Mọi người ai cũng tò mò, ngạc nhiên khi hai chàng hot boy của trường lại đi cùng ác qủy và cô gái tinh nghịch kia.

- Mọi ngườimuốn ăn hay uống gì nào?- Quang.

- Lấy giúp ta một lon pesi và chị ta một ly cafe sữa.

- Ừ!Còn anh?- Quang

- Anh một ly cafe không đường.-Anh.

- Ok mọi người chờ chút nhé.- Quang.

- Mi tên gì? Ta chưa có biết tên mi?-Moon.

- Tôi là Nguyễn Hoàng Quân.- Anh.

- Tên cũng hay.Mi và tên chết bầm kia là hai anh em sinh đôi?- Moon.

Cô vẫn không quan tâm mắt cô nhìn ra ngoài sân trường nơi có những con người đang nô đùa...

Anh trả lời Moon nhưng lại nhìn cô.

- Cảm ơn cô vì đã giúp tôi khi đó.-Anh.

- Không cần.- Cô nhàn nhạt trả lời.

Moon tò mò quay sang nhìn anh và nhìn tiểu thư không hiểu anh đang nói gì.

- Là sao em không hiểu?- Moon.

- Không có gì.-Cô

- Tôi về rồi nè! Của mọi người đây.- Quang đưa cho m.n nhưng trên môi cậu nở một nụ cười cục gian.

Quang đâu biết rằng Moon đã nhìn thấy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.