Trương Dương trong đầu điên cuồng tìm tòi tư liệu một số thành phố lớn của Mỹ, hiện tại, Trương Dương hy vọng tìm được một thành phố bình thường ở Mỹ mà ít ai biết đến.
New York!
Washington!
San Francisco!
Florida! Người trong nước còn quen thuộc, đừng nói chi là người Mỹ.
"Ha ha, Vậy cô sống ở nơi nào?" Trương Dương chần chờ vài giây thì tìm cách lách, chỉ có như vậy Trương Dương mới không lộ ra sơ hở.
"San Francisco".
"Ồ… Tôi sống ở Cambridge Massachusetts…"
" Cambridge? Anh ở Cambridge? Tôi học tại đại học Cambridge, Anh ở tại Cambridge làm nghề gì?" Cô gái giữ chặt cánh tay Trương Dương hưng phấn nói, tựa hồ, nàng đối với việc ở đây gặp được người đồng hương thì rất là vui mừng.
"Khụ khụ… Nghề của tôi cũng không tiện nói ra…" Trương Dương cảm giác như muốn hộc máu, hắn lựa chọn nơi đó vì hoàn toàn cho rằng người như cô gái này không có khả năng học tại đó. Nào ngờ, cô gái này lại học tại trường đại học danh tiếng đó, xem ra nhìn người thực sự không thể nhìn tướng.
"Nghề nghiệp gì mà phải giữ bí mật vậy?" Cô gái có vẻ bất mãn, vẻ mặt ngây thơ bộ dáng đáng yêu, bộ dáng này làm cho Trương Dương có chút tin tưởng rằng cô gái này thực học ở đại học Cambridge, đây đúng là vẻ mặt của một sinh viên đơn thuần.
"Cái này… Ha ha, ta chỉ là một tên lừa đảo mà thôi…" Trương Dương vắt hết óc suy nghĩ một nghề nghiệp, chỉ có loại nghề nghiệp này thì một sinh viên đại học mới không hiểu rõ được.
"Lừa đảo…" Cô gái vẻ mặt kinh ngạc nhìn Trương Dương, tràn ngập vẻ không thể tin được.
"Có vấn đề sao?"
"Anh không giống lừa đảo" Cô gái lắc lắc đầu.
"Vì sao?" Trương Dương có chút hứng thú hỏi. Hắn cũng muốn biết một cô gái sinh viên học tại đại học Cambridge làm sao mà nhìn ra được bộ dáng lừa đảo ra sao.
"Tôi nói không giống là không giống… Vậy tôi hỏi anh, anh đã lừa ai ở đây chưa…" Cô gái cũng không cho ý kiến.
"…" Trương Dương không nói gì.
"Nếu anh muốn lừa đảo, tôi cũng có thể giới thiệu mấy lão đại tại Cambridge cho anh".
"Cô cũng lừa đảo…" Trương Dương cảm giác thế giới này như bị phá vỡ, một sinh viên đại học Cambridge lại muốn giới thiệu cho hắn đại ca xã hội đen, quả thực là không thể tưởng tượng.
"Không, tôi đang đi học, tôi thấy anh rất muốn làm lừa đảo nên mới nghĩ tới việc giới thiệu cho anh con đường này. Nếu tôi giới thiệu cho anh với lão đại, anh cảm tạ tôi thế nào đây?" Cô gái cười quyến rũ nói.
"Tối nay đi theo tôi" Thân thể mềm mại của cô gái dán sát lên người Trương Dương.
"… chúng ta uống rượu…"
Trương Dương chỉ có thể đổi đề tài, tuy Trương Dương phi thường nguyện ý qua đêm với cô gái này. Nhưng tiềm thức lại bài xích, rất nhiều lúc, bản thân Trương Dương cũng không rõ tâm lý của mình, bản thân rõ ràng là một hạ lưu đáng khinh, mà đa phần là quan niệm đạo đức lại khống chế dục vọng. Đây là một loại mâu thuẫn về nhân tính.
Rất nhiều lúc, Trương Dương thực rất hâm mộ người như Lưu Bưu, cầm lên được, buông xuống được, đạo đức trong mắt hắn không bằng một miếng bánh mì tới tay. Cho nên thái độ đối với phụ nữ, Lưu Bưu có giết một ngàn cũng tuyệt không để sẩy một. Về mặt này, bao giờ mới có thể đạt tới loại cảnh giới như Lưu Bưu? Nghĩ đến tác phong của Lưu Bưu, Trương Dương không khỏi thở dài một tiếng.
"Nhớ kỹ tên tôi, tôi tên là Lysa Giang, gọi là Lysa, hoặc Giang tiểu thư đều được. Nếu anh muốn phát triển tại Cambridge. Tôi có thể giúp" Cô gái cười hì hì nói.
"Cô ở tại Cambridge rất nổi danh?" Trương Dương trong lòng chợt động, hắn đột nhiên nghĩ tới một vấn đề phi thường quan trọng, đại học Cambridge là một trung tâm nghiên cứu khoa học danh tiếng của Mỹ, có thể là trung tâm nghiên cứu sinh mệnh mật mã không? Nếu có, bắt tay với cô gái tự xưng là sinh viên đại học Cambridge này cũng là một lựa chọn tối ưu.
"Không, tôi nói rồi. Tôi chỉ là một sinh viên. Bất quá, tôi quen rất nhiều người" Cô gái vẻ mặt thần bí làm cho Trương Dương tâm thần lay động. Không thể không nói, trên người cô gái này tràn ngập sự mê hoặc, cái này giống như là một quá trình thành thục, từ ngây ngô cho đến thành thục vậy.
"Ừm, nếu tôi đi Cambridge, tôi nhất định sẽ liên hệ với cô, tôi cũng muốn xem đại học Cambridge nổi tiếng thế giới là thế nào, có phải là hư danh hay không".
"Anh quả nhiên là gạt tôi, anh không phải ở Cambridge!" Cô gái đột nhiên cười ha hả đắc ý, hiển nhiên, nàng từ miệng Trương Dương đã nghe ra sơ hở.
"Ha ha, tất nhiên, bất quá, tôi thật sự muốn đi Cambridge phát triển" Trương Dương cũng không phủ nhận, dù sao, hắn không có đi Cambridge, nếu tranh chấp ngược lại chỉ làm cho người ta cười mà thôi.
Từ trên người cô gái hỏi một số tình huống của đại học Cambridge, làm Trương Dương ngoài ý muốn chính là, cô gái lại học về ngành sinh học.
Điều này làm cho Trương Dương có cảm giác thực sự là trùng hợp.
"Tôi rất muốn biết một ít kiến thức cơ bản về sinh học, có thể giảng giải một chút không?" Trương Dương nhẹ nhàng uống một ngụm rượu.
"Anh muốn khảo nghiệm tôi à? Hì hì, anh sẽ thất vọng. Bởi vì, tôi là một sinh viên ưu tú, giải thích một cách mở rộng, tất cả sinh vật đều là những vật thể có trao đổi chất. Ví dụ như, động vật, thực vật, vi sinh vật, virus, thậm chí tế bào, một mảnh lá cây, một trái tim sống, tế bào sinh sản vân vân. Ồ! Đúng rồi, trao đổi chất là chỉ toàn bộ các phản ứng hóa học trao đổi chất trong cơ thể sinh vật".
"Trao đổi chất là sự khác nhau cơ bản nhất giữa sinh vật cùng phi sinh vật. 1, phàm sinh vật di truyền vật chất giống nhau, là cùng loại. ví dụ như tế bào, trái tim, trứng thụ tinh của người, người coi như là sinh vật cùng loại. 2, tế bào sinh sản cùng một mẹ. Ví dụ như, tinh trùng của ngựa kết hợp với trứng của lừa sinh ra con la…"
"Tôi muốn hỏi một chút, sinh vật học cùng vật lý hóa học có liên hệ sao?" Trương Dương đối với mấy lý luận sinh vật này không có hứng thú, hắn muốn biết nhất chính là tư liệu về cơ sở nghiên cứu sinh mệnh mật mã. Mà nghiên cứu sinh mệnh mật mã là một môn khoa học kết hợp giữa sinh vật cùng hóa học.
"Cái này… cái này vốn là hai môn khoa học, nhưng lại có sự liên hệ. Ví dụ như, gen di truyền sinh vật bởi vì các thành phần hóa học ô nhiễm mà thay đổi, cũng có thể thông qua kỹ thuật gen thay đổi gen của sinh vật, trong đó cũng không thể thiếu hóa học. Cho nên,các đề tài khoa học mà chúng tôi nghiên cứu đều có một bộ phận hóa học. Nghiên cứu hóa học đối với sự di truyền gen của sinh vật sẽ có ảnh hưởng như thế nào…"
"Có đề tài nghiên cứu chuyên môn không?" Trương Dương cảm giác được tim mình đập mạnh lên.
"Có, nhưng rất ít, đề tài nghiên cứu bình thường sẽ có các giáo sư hệ sinh vật cùng hệ hóa học hệ tiến hành hợp tác thí nghiệm. Hơn nữa, một năm cũng không có mấy đề tài hợp tác dạng này. Bình thường, loại hạng mục nghiên cứu này đều là do một số xí nghiệp tài trợ. Ví dụ như bệnh lý sinh vật học…"
"Ừm".
Trương Dương không khỏi trầm tư, hiển nhiên, tin tức từ miệng cô gái chứng thực hoài nghi của mình. Nếu hai hệ của một trường đại học thường xuyên tiến hành trao đổi đề tài nghiên cứu, như vậy cũng không có gì lạ. Nhưng nếu hai hệ không thể làm chung lại cùng nghiên cứu một đề tài, đó mới là có vấn đề.
Đương nhiên, đây đều là Trương Dương phỏng đoán, nếu muốn biết bí mật chân chính, thì phải đi Cambridge xem sao. Dù sao, loại thân phận sinh viên của cô gái rất khó tiếp cận được bí mật chân chính, chỉ có các giáo sư của trường mới có thể tiếp xúc với các đề tài nghiên cứu này.
"Anh suy nghĩ gì vậy?" Cô gái thấy Trương Dương trầm tư, tò mò hỏi.
"Không có gì, cạn ly, cô quả nhiên là một sinh viên xuất sắc của đại học Cambridge!
"Cảm ơn đã khích lệ!" Cô gái cười ngọt ngào, bộ dáng đắc ý.
Trương Dương sau khi cạn ly, nhẹ nhàng giãn tứ chi ra một chút, lúc này hắn mới chú ý, âm nhạc trong phòng đã nhỏ đi rất nhiều. Ngoại trừ ba cô gái còn đang say thuốc liều mạng lắc lư đầu. Đại bộ phận các cô gái đều đã nằm lăn ra đất, quang cảnh làm Trương Dương muốn xịt máu mũi.
Lúc này, người trẻ tuổi ngồi trên ghế salon ở giữa cũng không biết đã đi đâu, theo nhân số phán đoán, có lẽ là dẫn theo mấy cô gái vào phòng, mà Tùng Hạ còn đang mơ mơ màng màng ngồi ở trong góc uống rượu, hai mắt thỉnh thoảng liếc nhìn qua Trương Dương, ngẫu nhiên khi chạm phải ánh mắt của Trương Dương đều làm ra ánh mắt u oán, làm cho Trương Dương sợ hãi, sống lưng phát lạnh…
"Tôi muốn đi ngủ, ngủ ngon, tôi ở phòng 106" Cô gái liếc mắt đưa tình với Trương Dương rồi đứng lên, nhẹ nhàng giãn cánh tay ra, trở người qua lại lộ ra cái eo thon nhỏ như tuyết trắng, động tác vô cùng hấp dẫn.
"Ngủ ngon…" Nhìn thấy cô gái biến mất ở hành lang, Trương Dương toát mồ hôi lạnh, hắn thật sự không nghĩ ra một sinh viên đại học Cambridge lại buông thả như thế. Hơn nữa, đối với một người xa lạ như hắn lại như thế…
Chẳng lẽ, sự tự do ở nước Mỹ đã đạt tới trình độ này?
"Muốn gì sao?" Đỗ Tuyết cười tủm tỉm đi tới.
Đối mặt với Đỗ Tuyết, Trương Dương lại khôi phục vẻ mặt lãnh đạm, nhẹ nhàng đưa ly rượu hướng tới Đỗ Tuyết gật đầu chào, cũng không nói gì, trước mặt Đỗ Tuyết, ít nói là tốt nhất.
"Muốn nghỉ ngơi không? Tôi đã chuẩn bị cho anh một phòng" Đỗ Tuyết cũng không thèm để ý đến sự lãnh đạm của Trương Dương.
"Ừm, nói cho tôi số phòng là được, tôi sẽ tự tới".
Trương Dương nâng ly rượu đứng lên, lễ phép hướng tới Đỗ Tuyết gật đầu, bộ dáng lạnh lùng cách người ngàn dặm.
"Ừm, đã sớm chuẩn bị cho ngài phòng 107".
"Cảm ơn".
Trương Dương xoay người đi ra ngoài, hắn đi lên boong tàu. Hiện tại, Trương Dương rất muốn tĩnh lặng, tuy âm nhạc trong phòng đã đổi thành nhạc nhẹ, nhưng các cô gái đang điên cuồng lắc đầu làm cho Trương Dương rất phản cảm. Đương nhiên, Trương Dương cũng muốn đón gió lạnh, bình tĩnh suy nghĩ một chút, thuận tiện xem thử hải vực này có thích hợp để đả thông thông đạo không gian hay không.
Nhiệm vụ của tiểu hòa thượng giao, hắn cũng không dám sơ ý.
Boong thuyền rất im lặng, có chút gió biển thổi lất phất, làm cho người ta cảm giác thực thoải mái, ánh sao sáng lạn, mặt biển cũng không phải là một mảng tối thui, có thể loáng thoáng thấy mặt biển mông lung bị gió nhẹ thổi lên sóng biển rất nhỏ, làm cho biển lớn mờ mịt gia tăng một ít sinh cơ.
Du thuyền di chuyển rất thong thả, xem ánh sao cảm giác không khí nơi này cũng không rất tinh khiết. Hiển nhiên, bởi vì tốc độ của du thuyền rất chậm, cách bờ biển cũng không quá xa, ô nhiễm ở lục địa vẫn còn ảnh hưởng đến chất lượng không khí của mặt biển.
Trương Dương buông tha việc mở thông đạo không gian. Đương nhiên, cũng do mọi người trên du thuyền còn chưa đi ngủ, xem tốc độ của du thuyền cùng mức độ tiến hành cuộc vui, sáng sớm là thời điểm tốt nhất. Nói vậy vào sáng sớm, mọi người trên thuyền đều đã ngủ.
Hành lang trong du thuyền được thắp sáng bởi những ngọn đèn vàng vọt, Trương Dương rất dễ dàng tìm được phòng của mình.
"Kẹt…!"
Nhẹ nhàng đẩy một cái, cửa mở ra, quả nhiên giống như Trương Dương đoán, cửa không có khóa, hơn nữa đèn trong phòng rất sáng.
Một cái thảm đỏ rất mềm mại, dẫm lên trên không phát ra chút âm thanh nào…
Đóng cửa lại mới quay người đi một bước, Trương Dương thân thể nhất thời ngẩn ra, hắn thấy được một đôi mắt sáng ngời, chủ nhân đôi mắt này đang nằm trên giường, bộ dáng mê người làm cho Trương Dương muốn xịt máu mũi ra.
Là cô gái tóc vàng, cô gái đã thay đổi một bộ đồ ngủ màu đỏ, lộ ra đôi chân ngọc, so với lúc ở trong quầy bar thì kín đáo hơn, nhưng xuân quang lại như ẩn như hiện càng làm cho Trương Dương muố chịu không nổi. Không khí phảng phất như dừng lại, hai ánh mắt dừng lại, nhìn vào trong đôi mắt tràn đầy sức quyến rũ kia, Trương Dương đột nhiên có một loại cảm giác tiến thoái lưỡng nan, bởi vì đây là phòng hắn…