Trần Mặc rời khỏi phòng học, cũng không đi khỏi trường học.
Sau khi hắn trải qua cuộc chiến của tinh không vận tộc, đối với thế giới trước mặt này tràn ngập cảm giác nguy hiểm, lấy thân thể hiện tại của hắn, một viên đạn cũng có thể lấy mạng hắn, hắn nhất định phải tăng cường thực lực, đối phó với cuộc phúng điếu ngày mai.
Trần Mặc đi đến sân trường(*), giờ phút này, tất cả mọi người đang thi, sân trường không có ai, lúc này Trần Mặc ngồi xếp bằng dưới một gốc cây, sa vào im lặng.
(*) Bên trung quốc, sân trường giống như một sân tập luyện có đường chạy
Tám cảnh tu tiên: Ngưng Khí, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Hợp Đạo, Đại Thừa, Độ Kiếp, Tiên Tôn.
Mỗi khi tăng lên một cảnh giới nhỏ, sức mạnh liền nhảy vọt lên một lần, chênh lệch giữa các cảnh giới lớn càng khác biệt một trời một vực.
Bước vào một tầng Ngưng Khí, cơ thể liền có thể mạnh hơn bất kỳ vận động viên quốc gia nào, một quyền đánh xuống, mang theo sức nặng ngàn cân, không ai có thể cản được.
Tu luyện đến cảnh giới Nguyên Anh, càng có thể vượt qua vũ trụ hư không, một quyền vung lên liền có thể hủy núi phá biển.
Nếu đạt đến Tiên Tôn, thậm chí có thể trở thành tôn chủ của một thế giới, được ngàn tỉ sinh linh bái lạy, chớp mắt liền có thể hủy diệt sao trời.
Kiếp trước Trần Mặc chính là đại tu sĩ cảnh giới Hóa Thần, tiểu sư muội Lạc Ly là chân tiên cảnh giới Hợp Đạo, hai người cùng nhau rong chơi trong vũ trụ tinh không, trở thành thần tiên quyến lữ mà rất nhiều đồng đạo hướng đến.
Nhưng mà, nói đến Trần Mặc hiện tại, những thứ đó điều quá mức xa vời, bây giờ Trần Mặc phải làm là mau chóng bước vào tầng một cảnh giới Ngưng Khí.
Kiếp trước, Trần Mặc tu luyện điển pháp tông môn của Huyền Đạo Tông, “Thiên Huyền Đạo Quyết”, một đường tu luyện như thế chẻ tre (*). Nhưng cuối cùng Trần Mặc phát hiện, hắn tiến cảnh quá nhanh, dẫn đến căn cơ không ổn, thậm chí sau này tăng tu vi ngày càng khó khăn hơn.
(*) Mạnh mẽ không gì ngăn cản được
Ở kiếp này, Trần Mặc rút ra kinh nghiệm của đời trước, không cầu nhanh chóng tiến bộ, chỉ cần làm gì thì chắc đó, làm nền tảng cho con đường tu tiên của tương lai đi được càng xa hơn.
Kiếp trước, Trần Mặc là đệ tử mà Đông Hoa tiên để yêu thích nhất, đủ loại môn pháp tu luyện của tinh không vận tộc tùy ý Trần Mặc muốn lấy gì thì cứ lấy, đủ loại linh đan tiên dược càng như là rau cải trắng trên đường, cho nên hiện tại Trần Mặc thông thạo công pháp vận tộc.
“Muốn tạo được căn cơ tốt, cần phải chọn được một môn công pháp cực tốt?”
“Trấn môn chi bảo (*) của Thanh Vân Môn “tiên pháp Tam Phạm Thanh Long”? Không được, dũng mãnh có thừa nhưng củng cố căn cơ không đủ. “Thanh Liên Hỗn Nguyên Phật Quyển” của Phan Thiên Tông? Không được, cái đó buộc phải giữ lại thân đồng tử (*).”
(*) Bảo vật trấn giữ môn phái
(*) Cơ thể không được khai trai, ý nói không được quan hệ
Trần Mặc cũng không muốn sống cô độc suốt quãng đời còn lại, cuối cùng, trải qua một trận đắn đo suy nghĩ, Trần Mặc lựa chọn pháp quyết cơ sở của Huyền Đạo Tông, Huyền Thiên Thăng Long Đạo”!
Huyền Thiên Thăng Long Đạo tuy chỉ là pháp quyết cơ sở của Huyền Đạo Tông, nhưng trong sách cổ (*) của tông môn có ghi lại, một khi tu luyện Huyền Thiên Thăng Long Đạo đến cảnh giới cao thâm, vừa vặn có thể phá tan vạn trường chân long, hủy thiên diệt địa!
Chỉ có điều ngoại trừ sách cổ tông môn ghi chép ra, mấy trăm ngàn năm sau, cũng không có ai có thể tu luyện Huyền Thiên Thăng Long Đạo đến cảnh giới Hóa Thần, cho nên mới biến thành pháp quyết cơ sở.
Nhưng mà lấy Huyền Thiên Thăng Long Đạo làm phán quyết cơ sở Huyền Đạo Tông, đệ tử mới dùng để củng cố căn cơ thì không còn gì tốt hơn, vô cùng thích hợp với Trần Mặc hiện tại.
Chính là nó, Huyền Thiên Thăng Long Đạo!
Sau khi hạ quyết tâm, Trần Mặc lập tức nhắm mắt lại, bắt đầu tiến vào bước tu luyện đầu tiên, dẫn khí nhập thể!
Nguyên khí thiên địa trong vòng mười mét xung quanh bắt đầu tụ lại Trần Mặc, không gian trong một mét xung quanh Trần Mặc cũng tạo ra chút nếp uốn, cho thấy sự bá đạo của Huyền Thiên Thăng Long Đạo.
Mười lăm phút sau, Trần Mặc mở to mắt, trên mặt lộ ra vẻ vui sướng, một tia sáng từ trong mắt hắn lóe lên liền biến mất, cơ thể của hắn giống như vạm vỡ thêm một vòng, nhưng mà không nhìn kỹ, rất khó phát hiện.
“Không tệ, mặc dù linh khí Trái Đất loãng hơn Tu Tiên giới vạn lần, nhưng tôi chỉ dùng mười lăm phút đồng hồ liền đã thành công dẫn khí nhập thể.”
“Lúc trước lần thứ nhất tôi tu luyện Thiên Huyền Đạo Quyết, còn phải dùng ròng rã ba ngày mới dẫn khí nhập thể thành công, Huyền Thiên Thăng Long Đạo này quả nhiên thích hợp nhất với người mới học để củng cố căn cơ!”
Dẫn khi nhập thể thành công, Trần Mặc tiếp tục nhắm mắt tu luyện, mãi cho đến khi mặt trời sắp lặn, Trần Mặc mới từ từ mở mắt, hắn cảm giác có người đang đi đến chỗ hắn.
Bảy tám thiếu nam thiếu nữ mặc đồng phục, rất nhanh đi đến trước mặt Trần Mặc, sắc mặt khác nhau.
“Trần Mặc, cậu ở đây làm gì?”
Trong đám người, cô gái xinh đẹp thắt bím tóc đuôi ngựa kia, vẻ mặt nhìn Trần Mặc không hiểu ra sao, nhưng trong lòng lại vô cùng thất vọng.
Bỏ dở kỳ thi giữa chừng, sau đó một người chạy đến sân trường ngồi, hắn quả thật đã không có thuốc nào cứu chữa được nữa. Cho dù không biết làm những đề thi kia, nhưng cũng nên kiên trì đến một phút cuối cùng chứ.
Trong đầu Trần Mặc lập tức hiện tên của cô bé này, An Khả Duyệt, hoa khôi của trường cấp ba số 1 Vũ Châu. Bạn học từ cấp 3 đến đại học của hắn, cũng là con gái của một phú thương có tài sản mấy chục triệu.
Cha của An Khả Duyệt - An Thủ Nghĩa, là bạn thân của cha Trần Mặc - Trần Căng Nghiệp, mẹ của An Khả Duyệt - Mai Đình vẫn luôn muốn tác hợp hai người với nhau.
Tuy rằng lúc đó Trần Căng Nghiệp chỉ là một phó thị trưởng thị trấn, nhưng mẹ của Trần Mặc - Lý Tố Phương lại chính nhà xí nghiệp nổi danh toàn bộ tỉnh Hán Dương, tài sản mấy trăm triệu. So với Lý Tố Phương, tài sản An gia thì không đáng bao nhiêu, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất mà Mai Đình dốc hết toàn bộ sức lực tác hợp An Khả Duyệt và Trần Mặc.
Chẳng qua lúc đó Trần Mặc dốt nát, An Khả Duyệt cơ bản không nhìn trúng hắn, nhưng vì vướng bận mẹ mình, chỉ có thể bảo trì mối quan hệ như gần như xa với Trần Mặc. Điều buồn cười là lúc ấy Trần Mặc vậy mà lại xem như An Khả Duyệt có thiện cảm với hắn, thầm mến An Khả Duyệt rất lâu.
Nhưng mà rất nhanh công ty Lý Tố Phương xảy ra một lần khủng hoảng kinh tế, Mai Đình nhìn thấy Trần gia sắp xuống dốc, thế là không để An Khả Duyệt lui tới với Trần Mặc nữa, Trần Mặc vì vậy mà đau lòng rất lâu.