[Đô Thị Lưu Hành Hệ Liệt]- Ngu Nhân Bến Tàu

Chương 2: Chương 2




Trong tay kéo một va ly hành lý nhỏ, Trang Tư Triển bước ra khỏi hành lang cuối cùng. Anh luôn không thích chật chội chen chúc nên đơn giản trở thành hành khách cuối cùng bước ra. Đi vào đại sảnh sân bay, Trang Tư Triển liếc mắt một cái liền nhìn thấy tên bạn già Kha Chấn Á của anh đứng ở cách đó không xa, khi Kha Chấn Á nhìn thấy Trang Tư Triển, y lập tức liền chạy đến.

“Hoan nghênh, Tư Triển.” Kha Chấn Á mỉm cười hướng Trang Tư Triển vươn tay, dùng sức nắm chặt bàn tay phải Trang Tư Triển vươn đến, Kha Chấn Á lắc lắc tay, nụ cười tươi trên mặt càng thêm sâu. Trang Tư Triển rút tay lại, không chút khách khí đánh lên vai Kha Chấn Á một đấm, hai người nhìn nhau, cười ha ha lên.

“Chấn Á, vài năm không gặp, cậu càng thêm khách khí.”

Kha Chấn Á vội hỏi: “Tư Triển, lần này công ty là nhờ nhà chế tác âm nhạc hoàng kim như cậu, tớ là giám đốc công ty đương nhiên sẽ khách khí với cậu mới phải rồi.”

“Lại khách khí nữa thì bạn bè cũng không làm luôn nha.”

“Nói cho cậu hay, đến lúc tớ không khách khí rồi thì cậu nên chuẩn bị đi.” Kha Chấn Á nửa đùa trả lời.

Lúc Trang Tư Triển cùng Kha Chấn Á sóng vai rời khỏi đại sảnh sân bay, hấp dẫn được rất nhiều ánh mắt xung quanh, có người liên tiếp quay đâu lại nhìn chằm chằm. Phát hiện ngày càng nhiều người chú ý, Kha Chấn Á cũng bắt đầu xoay mặt nhìn, đánh giá một chút bạn cũ lâu năm không gặp. Kha Chấn Á tự nhận tướng mạo không tầm thường, có con gái quay đầu nhìn là đương nhiên, tên bạn già Trang Tư Triển này của y lại có một loại phong độ hoàn toàn khác.

Trang Tư Triển thân hình cao lớn, chân dài, dáng người so với người mẫu nam là không chút nào kém cõi, anh cũng không như giới trẻ hiện nay làm kiểu tóc model này nọ, một mái tóc đen chải chuốt vô cùng chỉnh tề, vừa nhìn sẽ cảm thấy người mày kiếm mắt sáng trẻ tuổi này chứa vài phần học thức, nhìn cẩn thận sẽ phát hiện trong ánh mắt của anh còn có một phần mị lực nam tính khí khái, thành thục đến bức người. Bên ngoài bộ âu phục đơn giản của Trang Tư Triển khoác một chiếc áo gió màu đen, chất liệu vải mỏng nhẹ, khi bước đi bị gió thổi lên, càng có vẻ tiêu sái hào phóng.

“Tư Triển, cậu so với đại minh tinh của công ty bọn tớ còn được chú ý hơn đó.” Kha Chấn Á lặng lẽ kề tai Trang Tư Triển nói nhỏ.

“Đã nói rồi, đừng có đánh chủ ý đến tớ, tớ sẽ không bước chân vào vòng lẩn quẩn kia của cậu đâu.” Trang Tư Triển cười nhẹ nói.

“Hiện tại cậu đã muốn bước một chân vào rồi đó thôi.”

Trang Tư Triển nhìn thoáng qua thằng bạn bên cạnh, quăng choy một ánh mắt “Tôi biết ngay cậu sẽ nói như vậy”, ngữ khí vẫn là thản nhiên, “Tớ đây sẽ không bước chân còn lại vào.”

“Đừng tưởng ngôi sao ca nhạc dễ làm, có người ủng hộ cũng không tất sẽ nổi tiếng.” Cảm thấy “bạn già” quá mức tự tin, Kha Chấn Á nhịn không được muốn hắt chút nước lạnh để anh thanh tỉnh.

“Cho nên tớ mới nói tớ không lo.” Trang Tư Triển hoàn toàn không vì phép khích tướng của Kha Chấn Á mà lung lay.

“Có một người chế tác anh tuấn như cậu vậy tớ cũng đủ thỏa mãn rồi.” Kha Chấn Á cười đáp. Lái xe của Kha gia lúc này đã thấy được bọn họ, liền chạy xe đến.

Ngồi trên xe của Kha Chấn Á, Trang Tư Triển hỏi: “Đi đâu trước?”

“Đừng lo, sẽ không để cậu vừa đến liền qua công ty họp đâu. Đi về nhà của tớ, nghỉ ngơi một chút, điều chỉnh lại múi giờ. Chờ cậu nghỉ ngơi tốt rồi mở lại cuộc họp cũng không muộn.”

Trang Tư Triển nghĩ tới một chuyện, “Nhà của tớ……”

Kha Chấn Á giơ một bàn tay về phía Trang Tư Triển nói: “Tớ biết, đưa chìa khóa cho tớ. Tớ đã sai người hầu tốt nhất ở nhà đến nhà cậu quét dọn đàng hoàng. Cậu trước tiên ở chỗ tớ vài ngày, chờ bên kia thu thập xong thì cậu dọn về cũng được. Đúng rồi, chuyện cậu về, có nói cho hai bác chưa?” Kha Chấn Á lại hỏi.

“Tuần trước đã nói.”

“Bọn họ nói thế nào, muốn cậu về nhà lớn ở?”

“Đúng vậy,” Trang Tư Triển dựa đầu vào lưng ghế, mỉm cười, “Tớ nghĩ vẫn là bỏ đi, không lại thêm phiền toái, chú thím đều thương tớ, tớ càng không muốn quấy rầy họ.”

Kha Chấn Á “Di” một tiếng, “Tớ không khách khí như cậu, cậu lại khách khí với tớ. Chỗ đó của cậu có muốn thay đổi hay trang trí gì thêm không, thêm mấy loại đồ điện sinh hoạt chẳng hạn?”

Trang Tư Triển nghĩ nghĩ, “Vẫn là không cần……” Chú ý tới bộ dáng lộ ra chút mỏi mệt của Trang Tư Triển, Kha Chấn Á không nói nữa để cho y yên lặng nghỉ ngơi một chút. Trang Tư Triển dựa lưng vào ghế, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Từng con phố vụt qua cùng với những hình ảnh khi Trang Tư Triển rời đi năm đó thay đổi rất nhiều, ngã tư đường quen thuộc giờ cũng thành xa lạ, Trang Tư Triển có chút cảm khái, biểu tình biến hóa mang chút ngưng trọng cùng ôn nhu.

Ngay lúc Trang Tư Triển ở biệt thự tư nhân của Kha Chấn Á nghỉ ngơi thì người nhà của Kha Chấn Á cùng Trang Tư Triển đã an bài người vệ sinh sạch sẽ phòng ở của Trang Tư Triển, lại dựa theo sở thích của Trang Tư Triển đổi mới rèm cửa sổ cùng sô pha. Ba ngày sau, nhà mới đều đã chuẩn bị xong chỉ đợi chủ nhân vào ở. Cũng trong ba ngày này, Kha Chấn Á đem Trang Tư Triển giới thiệu cho toàn bộ nhân vật lớn nhỏ trong ngành giải trí, chính thức đưa anh từng bước tiến vào nhạc đàn của Hương Đảo.

Ngồi vào sô pha cực bự trong phòng khách nhà Kha Chấn Á, Trang Tư Triển nhịn không được liền gác chân lên luôn, để cho cả cơ thể y thoải mái hơn một chút, vừa nhầm nháp trà mà người làm mang đến, Trang Tư Triển vừa nói với Kha Chấn Á: “Tớ chịu không nổi, kế tiếp tự cậu đi xã giao đi.”

Kha Chấn Á tựa vào bên cửa sổ cười nói: “Một chân của cậu đã đặt vào giới giải trí, mấy thứ này đều không tránh khỏi. Cậu cũng nên có chuẩn bị tâm lý trước mới phải. Mới đây đã than mệt, chờ đến khi đĩa nhạc đưa ra thị trường thì không phải liền khóc rống lên à.”

Trang Tư Triển vừa nghe, lộ ra thần sắc khẩn trương, nhìn chằm chằm Kha Chấn Á nói: “Này này, sáng nay đã bàn xong việc tớ không đứng ra quảng bá, cậu không thể lật lọng.”

Kha Chấn Á cười cười bước tới, ngồi bên cạnh Trang Tư Triển,“Xem xem cậu sợ đến thế đấy. Nói thật với cậu, có những lúc bắt buộc phải xuất hiện thì cậu cũng phải lộ diện mà thôi.”

“Cái gì mà lộ diện, cậu coi tớ là vũ nữ đầu bài sao ? Quên đi. Lại nói, có một Lâm Tử Thông đã đủ rồi, còn muốn tôi làm gì? Tớ ở phía sau màn là được. Rất nhiều nhân viên chế tác đều giấu mặt.”

“Tư Triển, hôm nay không như ngày xưa, không xuất hiện làm sao mà bán được đĩa. Hiện tại rất nhiều nhân viên chế tác đều tự mình ra mặt quảng bá. Cho dù không tuyên truyền cho đĩa nhạc cũng là tự mình tuyển truyền cho bản thân đó. Đây là thời đại « chơi trội ». Đừng sợ trội, Tư Triển, đem hết mấy thứ cậu xuất sắc ra để mà « trội » cũng là chuyện đương nhiên. Cậu đã học qua marketing, chắc cũng không cần tớ nói nhiều chứ.”

Trang Tư Triển nghe xong liền trầm mặc, sau một lúc lâu, trên mặt y toát ra biểu tình đã thừa nhận những lời Kha Chấn Á biện giải, miệng lại nói: “Tớ cũng không phải người thích xuất đầu lộ diện……Lại nói, tớ đã già vậy rồi, ba mươi hai tuổi chứ có nhỏ nhặt gì. ”

Kha Chấn Á vỗ võ vai Trang Tư Triển, “Tư Triển, cậu hiện tại là đang trong giai đoạn hoàng kim nhất của đàn ông đó, nói cái gì mà già chứ. Trong số những người Kha Chấn Á tớ quen biết, thì Trang Tư Triển cậu là có phong độ nhất, anh tuấn nhất, cậu mắc gì phải nói mấy lời này, chỉ khiến tớ tự nhìn lại bản thân rồi xấu hổ mà thôi.”

“Tớ thật sự không phải thực thích……” Trang Tư Triển lắc đầu.

“Tớ biết cá tính của cậu, yên tâm, chỉ biết có một chút tuyên truyền mà thôi. Aiz, cậu không chịu lộ diện, không biết bao nhiêu phụ nữ của thành phố này muốn thở dài đó.”

Nghe được lời Kha Chấn Á trêu chọc, Trang Tư Triển nhịn không được lắc đầu cười khổ.

Kha Chấn Á đứng lên, cũng kéo luôn Trang Tư Triển đang nằm trên sô pha dậy, “Đại chế tác gia của tôi ơi, đi thay quần áo đi, chúng ta còn phải ra ngoài.”

“Còn phải đi!” Trang Tư Triển trừng lớn mắt nhìn Kha Chấn Á, biểu tình giống như trẻ con không chịu uống thuốc vậy.

“Tư Triển, cậu cũng đã về ba ngày rồi, còn chưa gặp qua ông bà già nhà tớ đâu, sao hả, cậu không chịu đi?” Kha Chấn Á cố ý nghênh mặt nói.

Trang Tư Triển lộ ra biểu tình bừng tỉnh, liên tục gật đầu, “Được, được, lập tức thay quần áo.”

Về đến nhà lớn của Kha gia, Trang Tư Triển gặp được ông nội, cha cùng với bọn anh chị em họ của Kha Chấn Á.

Trang gia cùng Kha gia là hào môn vượng tộc nổi tiếng ở thành phố, hai nhà cũng là thế giao. Kha gia theo con đường thương nghiệp, trực thuộc tập đoàn Kha thị là các công ty mậu dịch lớn, mặt khác trong các ngân hàng lớn nhất nhị cũng đều có cổ phần Nhiều thế hệ Trang gia lại làm kinh doanh châu báu, trừ bỏ có được thương hiệu riêng, cũng có được cổ phần của mấy thương hiệu châu báu nổi tiếng trên thế giới.

Trang Tư Triển cùng Kha Chấn Á thuở nhỏ liền thích âm nhạc, không muốn theo con đường kinh doành của gia tộc, tình bạn của hai con dê đen lạc bầy này tự nhiên liền thâm hậu hơn so với người khác. Sau khi tốt nghiệp trung học, hai người liền tiếp tục học chung đại học. Kha Chấn Á sau khi tốt nghiệp đại học liền gia nhập vào một công ty âm nhạc nổi tiếng Hương Đảo –WN, hiện tại đã ngồi vào vị trí tổng giám đốc, là một nhân vật tầm cỡ trong làng giải trí đương thời Trang Tư Triển đi Mỹ, thi vào Williams college học nhạc, sau lại tiếp tục đi Anh học.

Ngồi trên xe trở về, Kha Chấn Á mang theo men say, tựa vào vai Trang Tư Triển, miệng thì thào nói: “Tư Triển, em họ của tớ không hiểu âm nhạc, cậu đừng nghe nó nói bậy.”

“Tớ biết.”

“Nó chính là thích nhìn trai đẹp mà thôi.”

“Tớ biết.”

“Nó cứ một mực nói Lâm Tử Thông đẹp trai, hiện tại nhìn thấy cậu, liền chuyển mục tiêu …… Tư Triển, tớ biết cậu không có ý gì với em họ tớ, không cần chiều theo nó, nó cũng không còn nhỏ nhắn gì. Lúc nên cự tuyệt thì cứ cự tuyệt, tớ cũng không để ý……”

“Tư Triển, tớ từng nghe qua mấy tác phầm mà cậu làm chế tác, tớ thật sự rất thích, rất thưởng thức…… Tớ thích cậu, mời cậu trở về giúp tớ, không phải bởi vì cậu là bạn cũ cửa tớ……” Kha Chấn Á lại thì thào nói.

Nhìn Kha Chấn Á tựa vào vai mình, Trang Tư Triển nhẹ nhàng mỉm cười. Trước khi về Hương Đảo, Trang Tư Triển có xem qua một chút tin tức liên qua đến bạn tốt của mình, hiện tại Kha Chấn Á chính là dẫn dắt công ty WN ngày một hưng thịnh, đồng thời, Trang Tư Triển cũng thấy được một số tin đồn phía sau của y, biết y bị mọi người gọi là quỷ hút máu, là chèn ép giá thành CD… Trang Tư Triển càng tin tưởng Kha Chấn Á không phải biến thành một thương nhân, một người bán rẻ âm nhạc, anh hiểu Kha Chấn Á, hiểu rõ y là một người yêu âm nhạc.

Nhẹ nhàng đẩy tóc rũ xuống trước trán bạn thân, Trang Tư Triển nói: “Tớ biết.”

() Ở đây Kha Chấn Á nói là «thích cậu» tức là «thích âm nhạc của cậu» nha, mọi người đừng có hiểu lầm :”> Tuy nhiên làm tới đây Trà không khỏi nén tâm tình xúc động nha, hai anh quả là JQ quá đi chỉ chỉ lên câu trên, làm trái tym nhỏ bé của Trà bị rung động =)))))

Kha Chấn Á nửa tỉnh nửa say, tựa hồ cũng hiểu được Trang Tư Triển đang nói cái gì, y lại bắt đầu lầu bầu lên,“Tư Triển, Tử Thông nhưng là gà đẻ trứng vàng của WN, tớ giao cậu ta cho cậu. Tử Thông…… tính tình không tốt lắm, tớ biết cậu có cá tính, nhưng coi như nể mặt tớ, thông cảm, thông cảm nhiều chút…..”

Ánh mắt nhìn chăm chú vào cảnh đô thị về đêm chợt vụt qua ngoài cửa sổ, khuôn mặt anh tuấn của Trang Tư Triển chớp lên một nét tươi cười. Trước khi Trang Tư Triển đồng ý làm người chế tác cho Lâm Tử Thông, anh đã biết được rất nhiều tư liệu cùng tin tức về cậu. Không thể phủ nhận ngôi sao ca nhạc Lâm Tử Thông có tài hoa về phương diện âm nhạc, bất qua theo đủ loại tin tức mà Trang Tư Triển biết được thì “Chỉ sợ không dễ cùng Lâm Tử Thông ở chung”, Lâm Tử Thông trẻ như vậy, lại nghênh ngang ngông cuồng như vậy. Trang Tư Triển sớm lường trước đến Kha Chấn Á sẽ nhắc anh đối xử dễ giải với Lâm Tử Thông, lại không nghĩ rằng Kha Chấn Á lại dugf tình huống say bét nhà mất mặt như vậy mà nói với anh.

“Tớ sẽ…… tận lực……” Trang Tư Triển dùng giọng nói cực nhẹ hứa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.