Việt Nam!
Thủ đô Hà Nội.
Ở một nơi nào đó cách xa trung tâm thủ đô Hà Nội về phía Tây tầm năm mươi km.
Một vùng đất hoang sơ mang theo vẻ đẹp của thiên nhiên tại đất nước nhiệt đới.
Trong một không gian yên tĩnh chỉ tồn tại cây cỏ, chim chóc và một vài động vật bé nhỏ khác thì bỗng nhiên:
“ Vụt... “
Giữa không trung bỗng lủng ra một lỗ màu xanh đầy khói trắng bên trong. Điều kì lạ thay khói trắng này lại không bay ra ngoài mà vẫn cứ tồn đọng xung quanh cái lỗ hổng ấy.
“ Vù! “
Chưa tới nửa giây khi lỗ thủng ấy xuất hiện thì từ bên trong đó vụt ra một thứ gì đấy màu đen với tốc độ không thể theo kịp.
Một phần mười giây sau khi vật thể lạ ấy đi qua lỗ thủng đó kép lại ngay lập tức rồi biến mất như chưa từng xảy ra chuyện gì.
“ Thôi bỏ mẹ rồi... “
Một giọng nói vang lên. Cách đây vài giây xung quanh nơi này thậm chí là không có người bởi đây là rừng quốc gia Ba Vì. Mặc dù là khu du lịch nhưng nơi này lại cách nơi tham quan khá xa bỏi nó nằm sâu bên trong rừng nơi hiếm có người qua lại.
Nhìn kỹ hơn nơi vừa phát ra tiếng nói là bóng dáng một người đàn ông mặc bộ đồ bó màu đen. Lúc này nhìn tới khuôn mặt hắn, một khuôn mặt mang đôi chút gì đó gọi là ấn tượng mạnh cho độc giả.
- Sonic!
Đúng là Sonic, kẻ chính ra phải ở Xích Quỷ đúng hơn là ở vũ trụ 2 nơi Thu Phong hiện đang kẹt ở đó chứ không phải ở Việt Nam nơi mà Thu Phong bị rời khỏi.
Lý do chính xác Sonic xuất hiện ở đây là do chơi ngu.
Cấp độ dị năng của Sonic là vào khoảng cấp 3 trên thước do dành cho người dị năng về mức độ sử dụng thuần thục dị năng của mình. Tức ở cấp 3 tốc độ tối đa của Sonic khi chạy là Mach 8 ( Mach 8 = 9.800 km / h).
Nhưng dạo gần đây đúng lúc khi Thu Phong vừa khỏi bệnh Sonic chưa kịp đến thăm thì cậu bỗng nhiên cảm nhận được bản thân đang dần hòa vào với tự nhiên, đúng hơn là đang thăng hoa.
Đối với dị năng mang speed trong người khi gặp trường hợp như vậy là phải chạy chạy và chạy. Chạy với tốc độ tối đa.
Khi trong trạng thái này dị năng mang trong người hạt speed sẽ tạo ra hàng triệu năng lượng thừa và nếu không sử dụng nó thì cả cơ thể sẽ bị nổ tung ra vì bị quá tải cách tốt nhất vừa hấp thu được năng lượng mà vừa không nguy hiểm là chạy.
Bình thường khi Sonic rơi vào trạng thái này thì cậu chỉ cần chạy liên tục trong vòng một tuần mà thôi, nhưng lần này cậu lại chạy tới nửa tháng mà năng lượng vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc.
Điều kì lạ ở đây là khi càng chạy thì tốc độ của Sonic càng nhanh, cậu cảm thấy bản thân chạy chưa đến giới hạn đỉnh điểm là tốc độ của cậu đạt tới Mach 15 ( 18.375 km / h).
Đúng ngay khi Sonic đạt tốc độ cực đại ấy vào ngày thứ mười sáu thì sau đó bỗng nhiên bất thình lình xuất hiện một cánh cổng không gian màu xanh trước mặt cậu không kịp phản xạ và Sonic phải đi xuyên qua nó. Tiếp đó chưa đến một giây sau Sonic xuất hiện tại nơi này thế giới của Thu Phong.
Thật ra lần trước Thu Phong xuyên qua thế giới của Sonic là vì tên Master Speed hắn là một chuyên gia về tốc độ, so về kinh nghiệm lẫn tốc độ Sonic thậm chí còn không đụng được một góc áo của Master Speed.
Lần trước Master Speed vẫn chưa dùng hẳn tốc độ thực sự với Thu Phong nên đâm ra anh còn sống.
Điều kiện kiên quyết để đi qua các vũ trụ song song là từ trường và tốc độ. Chỉ cần một tốc độ đủ nhanh không cần nhanh quá như Mach 15 của Sonic và một nơi có từ trường bất ổn định.
Một nơi xuất hiện từ trường bất ổn định không chỉ đơn giản là tạo là một khoảng vô sóng mà từ trường ấy nó làm suy giảm tính chất vật lý hẳn ra là phản vật lý.
Kiểu như bạn thả một viên bi xuống đất nó sẽ rơi xuống đất đó là định luật vật lý, nhưng những nơi xuất hiện từ trường để đi qua thế giới song song là viên bi đó sẽ đứng yên giữa không trung.
Chuyện này vẫn xảy ra hàng tỷ năm nay khi trái đất vừa mới hình thành bề mặt lục địa. Nhưng nơi từ trường này xuất hiện luôn luôn bất ổn định và chớp nhoáng nó xuất hiện mọi nơi trên thế giới và mỗi lần xuất hiện chưa đến nửa giấy rồi lại xuất hiện nơi khác, có khi là trên mặt đất, dưới biển, trên trời hay bất cứ nơi đâu nằm trong trái đất.
Và Master Speed hắn ta nắm bắt được nhất cử nhất động của từ trường ấy bằng cảm nhận của một chuyên gia về tốc độ. Ở vũ trụ này chỉ có duy nhất hắn là kẻ có thể đi qua được thế giới song song cũng như việc hắn là kẻ mạnh nhất trong ba dị năng speed duy nhất trên thế giới.
Lúc này cùng lúc với thời gian mà Sonic xuất hiện thì ở đâu đó tại Bắc Cực, vùng bị đóng băng đến vô hạn này không biết từ đâu ra xuất hiện một cánh cổng bằng thép nằm dưới mặt đất.
Trong cánh cổng ấy là một căn cứ của ai đó làm ra tuy nhiên nó không phải là căn cứ nghiên cứu hay quân sự gì của bất cứ quốc gia nào.
Trong căn hầm ấy tồn tại một không gian cực kì lớn, tại một căn phòng nơi này có duy nhất hai người. Một người đàn ông không thấy rõ gương mặt còn một người từ bộ đồ cho tới gương mặt rất là quen thuộc nếu Thu Phong xuất hiện ở đây – Master Speed.
Căn phòng Master Speed đang nói chuyện với người đối diện với vẻ cung kính thì bỗng nhiên hắn giật mình.
Người đối diện thấy hành động của Master Speed liền hỏi:
“ Có chuyện gì à? “
Master Speed gật đầu rồi nói:
“ Cánh cổng không gian vừa được mở ra! “
“ Cái gì? Không thể nào? “
Người đàn ông kia đứng bật lên bằng giọng không tin nói với Master Speed.
“ Tôi phải đi kiểm tra ngay! “
Master Speed nói xong câu này thì hắn ta biến mất dạng để cho người đàn ông kia chưa kịp phản ứng.
.....
Quay lại với Sonic cậu ta đang đứng ngớ người nhìn xung quanh, trên hết cậu ta đang cảm nhận từ trường xung quanh. Nó quá khác với từ trường cậu thường tiếp xúc.
“ Chơi ngu rồi! Nơi này có từ trường lạ quá... Phải rời khỏi đây... “
“ Vụt! “
Đúng lúc khi Sonic định rời khỏi thì không biết từ đâu ra một người đàn ông cũng mặc bộ đồ bó sát như hắn xuất hiện trước mặt.
Người đó chính là Master Speed, không biết tại sao khi Master Speed xuất hiện Sonic lại cảm thấy mùi nguy hiểm ngay lập tức Sonic quay lưng cắm đầu chạy.
“ Vèo... “
“ Biết ngay là có người qua mà! “
Master Speed đứng đó nhìn Sonic chạy mất hút liền lắc đầu ngao ngán một câu.
“ Rắc rắc! “
Master Speed bẻ tay vài cái, sau đó hắn mới nhún nhảy trên mặt đất kèm theo sự kiêu ngạo. Khi Sonic vừa chạy Master Speed biết cho dù để Sonic chạy trước nửa ngày đi nữa hắn ta vẫn đuổi kịp.
“ Về đây nào cậu nhóc! “
“ Vụt! “
Master Speed bắt đầu chạy.
“ Xoẹt xoẹt... “
So sánh tốc độ Sonic chạy khi nãy với Master Speed một trời một vực. Lúc này khi càng chạy nhanh xung quanh cơ thể Master Speed bắt đầu xuất hiện những tia điện màu trắng, nhanh đến nỗi trừ ánh điện màu trắng ra Master Speed thậm chí còn không để lại một cái bóng.
Còn về Sonic lúc này cậu ta chậm đến đáng thương, không biết bằng cách nào Sonic đã đại được tốc độ Mach 10 điều đó hiển nhiên khiến Sonic vui mừng nhưng lúc này cậu không vui được nữa bởi khi cậu chạy được vài giây không thấy đối phương đâu thì chỉ vài giây sau thấy người ta lại chạy trước mặt mình.
Hết cách Sonic phải chạy theo hướng ngược lại và khi cậu quay đầu ra phía sau lại không thấy đối phương đâu nhưng nhìn lên phía trước lại thấy hắn ta ở trước mặt quay đầu ngược lại nhìn mình.
Dây dường như không phải là một cuộc chạy trốn mà là một sự sỉ nhục, nhưng Sonic không cảm thấy như vậy bản thân cậu lúc này đang run lên cầm cập.
“ Vèo... “
“ Vụt! “
Sonic lại quay ngược lại cắm đầu chạy vào trong thành phố, ở thành phố tốc độ sẽ bị giới hạn bởi vật cản. Lúc này Sonic đang thầm đánh cược vào sự may mắn của mình để trốn thoát.
Tốc độ của Sonic tuy chậm so với Master Speed nhưng tốc độ của cậu đủ nhanh để loại bỏ ma sát trong không khí bằng cách rung với tần số cực kì thấp. Master Speed cũng làm như vậy bởi nếu không chỉ cần hai người chạy thôi cũng đủ để phá nát cái bề mặt trái đất này bằng lực ma sát.
Trên đường, trên các tòa nhà thẳng đứng hay trên nước Sonic đều cắm đầu chạy như điên cứ mỗi lần Sonic rẽ hướng khác là bắt gặp Master Speed ngay trước mặt. Dường như lúc này Sonic đang thở dốc, thứ nhất là bởi tâm lý thứ hai ở tốc độ Mach 10 đối với cậu chưa quen nên cơ thể cậu đang gần kệt sức.
“ Thôi đùa đủ rồi, còn chạy loạn ở đây nữa mày sẽ chết! “
Ngay lúc Sonic định bỏ cuộc thì bên tại cậu vang lên tiếng nói của Master Speed, khi câu nói vừa kết thúc Sonic không còn cảm giác chân mình chạm đất nữa, mà thay vào đó là một tốc độ kinh khủng đến độ cậu không thể tưởng tượng được.
Trong mười giây từ Việt Nam, Sonic bị Master Speed kéo đi tới tận Bắc Cực.
“ Rầm! “
“ Nói! Mày là ai? “
Master Speed lôi cổ Sonic tới giữa Bắc Cực rồi ném cậu bay thẳng vào một núi băng.
Sonic ọc máu máu ra vì bị dập nội tạng ở bên trong.
“ Khụ khụ... “
Mối tiếng ho là một miếng máu ọc ra từ miệng Sonic.
Cắn răng Sonic ngước đầu lên nhìn Master Speed:
“ Tôi không biết, tôi không biết sao tôi lại ở đây... khụ... “
Thấy Sonic giống như giả vờ giả vịt Master Speed điên máu lên tính lại sút cho cậu một cú thì tai nghe nằm trong mặt nạ của Master Speed vang lên:
“ Khoan! Nó là người của ta, đem nó về đây! “
“ Rõ thưa thiếu chủ... “
Master Speed xưng hô một câu thiếu chủ xong lại trước mặt Sonic nắm lấy cổ áo của cậu lôi đi mà chạy.