Đô Thị Tà Tu

Chương 72: Chương 72: Chim non hóa đại bàng




“ Ôi trời ! Có tảng đá trong quần Tiểu Dực ! Làm sao nhét vào được !” Nguyệt Liên có “lòng tốt” kéo mạnh “thằng em” làm Tiêu Dực đau muốn hộc máu.“ Sao khối đá đó lại dính lại….Ai, xấu hổ quá ! Nói xong, ánh mắt đầy tò mò của Nguyệt Liên nhìn xuống dưới liền thấy tảng đá đó nối liền với “ tiểu đản đản”(Biên: Hòn *ái ) của Tiêu Dực, nàng sửng sốt“ A…Đây…Đây là tảng đá, hay là “thằng nhỏ”?“ Hay là tiểu đệ hóa đá?”Sau tiếng thét hơi quá của Mẫu Đơn, cả nhóm sắc nữ lao tới rồi tranh luận ồn ào.“ Chà chà “ Tiếng Nguyệt Liên vang lên, tiểu đệ đệ của Tiêu Dực bị người đẩy nhẹ, nàng nói, giọng đầy khoa trương : “Hình như được là từ tảng đá…Cứng quá. Tiểu Dực mang theo thứ này khi đi đường mà không thấy khó chịu à ?”“ Tại sao tiểu đệ đệ lại biến thành tảng đá, nếu thế, Tiêu Dực không phải là nam nhân nữa, mà là một tên gay có tiểu đệ đệ ? Tởm quá, ta bị người sờ mông, làm sao gặp người khác được, chết mất thôi ! Nghe Mẫu Đơn trợn mắt nói, một ngụm máu xông lên đến cổ họng thì bị Tiêu Dực nuốt trở về“ Chà chà, mọi người xem xem, hình như tảng đá đó đang tróc da ra ! Không, không, đang rụng ra từng miếng mới đúng ! Thú vị thật. ha ha !”Nguyệt Liên tò mò dùng ngón tay cạo cạo, cạo ra một tầng bụi phấn, nàng cười, nắm chặt tiểu đệ đệ rồi dùng sức chà chà, trong chốc lát, bụi phấn tung bay, tiểu đệ đệ mòn dần, các Hoa yêu dồn dập giống như phát hiện được điều gì mới lạ. Lúc này, Tiêu Dực không ngừng kêu khổ, hắn thật muốn giết chết các nàng ! Ông trời ạ, ông làm nổ đan điền của ta đi, nổ chết đám dâm oa đãng phụ này ! Ta chết cũng không tha cho các ngươi .“ A ! Không phải tảng đá !” Theo phấn đá rơi rớt, Thủy Tiên hô to một tiếng, ra sức thổi đi bột đá, khi bụi đất tản đi, một lớp thịt màu đỏ xuất hiện trên tảng đá“ Đúng là tiểu đệ đệ ! Nhìn đi, có thịt kìa !”Nguyệt Liên xăn tay áo lên, vân vê hai tay, tiếng khớp xương răng ắc vang lên, nàng hít thở sâu, khuôn mặt chăm chú, ngón tay như móng vuốt cầm lấy lớp thịt màu đỏ rồi ra sức nắn, cả người Tiêu Dực run lên, trong miệng phát ra tiếng kêu rên đầy đau đớn.Một câu chặn ngàn sóng.Hơn mười bàn tay trắng nõn vươn về tiểu đệ đệ, tò mò vuốt ve khối thịt cổ quái tróc ra từ tảng đá.Ngoài căm phẫn, cơ thể của Tiêu Dực cũng đang run rấy, lẽ nào giải trừ được phong ấn, tiểu đệ đệ của mình trở lại như cũ ? Đệt, nếu biết phong ấn tiêu đệ đệ được giải trừ như thế, ta còn phí con mẹ nó sức suy nghĩ phương pháp làm gì ? Bắt mấy ả yêu tinh ngực to, bắt các nàng vắt sữa mỗi ngày. Một cặp làm tuốt “thằng nhỏ”, một cặp kia làm canh, cuộc sống khi đó thật sa đọa a !Tiêu Dực vô sỉ, lúc này hắn lại vui vẻ hẳn, tưởng tượng trước khi tiểu đệ đệ trở lại bình thường, bản thân được đắm chìn trong biển sữa, tiểu đệ đệ cũng thế, đúng là vô cùng hương diễm. Con mẹ nó, ý tưởng này bá đạo quá, không biết hai quả bóng căng tròn của Long Nha có thoải mái không, chắc là rất tốt !Những Hoa yêu phóng túng này cũng chỉ ngang ngược ở vẻ bề ngoài, các nàng còn chưa khi nào thấy được thứ này, hơn nữa, tiểu đệ đệ cũng nứt ra từ tảng đá rất giống Tôn Ngộ Không, các nàng càng tò mò khi nghĩ đến pháp lực vô biên của con khỉ đó, không lẽ khả năng đó của tiểu đê đệ cũng lợi hại như Tôn Ngộ Không, ui, thế thì xong, nếu Tiêu Dực mạnh mẽ như thế, nhụy hoa của người ta chịu sao được sụ tàn phá của hắn. Ai, xấu hổ thật.“ Ai chà, tại sao nơi này vẫn là tảng đá ?” Nguyệt Liên nắm quy đầu của tiểu đệ đệ, vặn vẹo, nắn bóp nhưng không có động tĩnh gì,, nàng thẹn quá hóa giận dùng hai tay nắm chặt quy đầu, ra sưc bóp một cách tàn bạo, đau, ngứa, tê, từng trận khoái cảm không thể tưởng tượng được giày vò Tiêu Dực khiến hắn dục tiên dục tử, bỗng nhiên đan điền của hắn nóng rực, khí lưu mãnh liệt do chân nguyên bùng nổ sinh ra khiến hắn không thừa nhận được liền ngất điCó lẽ do hành vi thô lỗ của Mặc Nguyệt Liên đã tạo ra hiệu quả rất đáng ngạc nhiên, rất nhiều bột đá rơi rớt khỏi quy đầu đến mức có thể thấy được màu đỏ bên trong, nhưng tiểu đệ đệ vẫn bị một lớp bột đá bao bọc bên ngoài, nhìn rất kì lạ “ Trời ! Không lẽ Tiêu đại ca có sở thích quái dị, dùng phấn đá bọc lấy tiểu đệ đệ?” Long Nha tò mò dùng tay động đậy, Mẫu Đơn lại quay mặt đi, dè dặt vươn tay ra sờ một tý rồi sợ hãi rụt tay về“ Để ta tới ! Lão nương không tin không bọp nát được ngươi !” Nổi lên tâm lý háo thắng, Mạc Nguyệt Liên xăn tay áo, định vươn tay ra thì thấy tiểu đệ đệ đột nhiên nhúc nhích rồi biến to ra, sau đó phát ra một cỗ Đạo gia tiên thiên chân khí đầy hùng hậu, ngạo khí xung thiên, Hoa yêu xung quanh có thực lực thấp lập tức bị chấn bay đi.“ Trời ạ ! Mọi người xem đi !”Theo tiếng kêu chói tai của Nguyệt Liên , tiểu đệ đệ của Tiêu Dực đột nhiên lóe ra luồng ánh sáng hồng, từng tia khói màu hồng bay ra từ khe nhỏ trên quy đầu rồi tụ lại thành hai đóa sen hồng vô cùng xinh đẹp,từng đợt hương thơm do sen hồng xoay tròn phát ra làm cho các Hoa yêu say mê, đần đần, từ trên tiểu đệ đệ phát ra các tia sáng năm màu lấp lánh rồi toàn thân biến thành màu hồng long lanh như ngọc bích, Nguyệt Liên tinh mắt liền nhìn thấy có một cỗ khí tức màu đỏ thẫm không ngừng chuyển động trong tiểu đệ đệ, giống như hỏa phượng hoàng vỗ cánh muốn phá tan trở ngại lại bị một lớp màng mỏng ngăn trở, phượng hoàng xung kích không ngừng, khí lưu màu hồng chuyển động mạnh mẽ lan đến cả bên ngoài tiểu đệ đệ, ánh sáng lấp lánh chói mắt. Cả đám Hoa yêu sửng sốt xông đến, Nguyệt Liên tò mò đưa tay nắm lấy, ánh sáng do tiểu đệ đệ phát ra lại càng thêm sáng chói, lòng bàn tay Nguyệt Liên nóng lên, nàng cản giác đang nắm một thứ nửa thịt nửa gì đó.“ Nha ! Đáng ghét ! “ Nguyệt Liên xấu hổ kêu lên,dùng sức vung vẫy tiểu đệ đệ, Tiêu Dực đang ngất đi, bị đau quá liền tỉnh lại. Hắn cảm thấy rất xấu hổ, lại không biết được biến hóa của tiểu đệ đệ, trong lòng thầm mắng Nguyệt Liên hành động không biết suy nghĩ Mạc Nguyệt Liên, cô được lắm, muốn chơi ta đến chết à ? Nếu ta mà động đậy được, chắc chắn đầu tiên sẽ nắm vú của cô… Tức quá, cô ta là sân bay, nắm thế nào được ! Ta mà đứng lên được sẽ cho cô biết hậu quả khi sờ soạng tiểu đệ đệ của ta“ Mấy người đang làm gì thế ? Triệu Nhã Chi từ trong phòng đi ra nhìn thấy tình hình bi thảm như thế, trong lòng run lên rồi bật khóc lao tới, đẩy Nguyệt Liên sang một bên, sau đó thân thể bé nhỏ của nàng liền nhào đến trên người của Tiêu Dực, ôm chặt hắn, nàng vốn rất yếu đuối nhưng lại giống như hổ dữ nhìn vào đám Hoa yêu, cả đám lạnh cả sống lưng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.