Diệp Lăng Phi lấy điện thoại di động gọi cho Tiểu Triệu. Còn Mộ Văn thì
đứng ở bên cạnh Diệp Lăng Phi, nhưng sau khi cô ta nghe được những gì mà Diệp Lăng Phi nói, cô ta liền trợn tròn mắt. Cô ta không thể ngờ Diệp
Lăng Phi có thể nói Macneill đã bị kẻ khác giết chết, điều này quả thật
là làm cho người ta quá mức bất ngờ. Mộ Văn nhìn chằm chằm vào Diệp Lăng Phi, cho tới khi Diệp Lăng Phi dập máy, cô ta mới hỏi:
- Diệp Lăng Phi, anh vừa mới nói Macneill đã bị người khác giết chết, những lời anh nói là thật hay giả?
- Là giả!
Diệp Lăng Phi cười nói,
- Chẳng qua là tôi muốn trêu đùa họ một chút thôi, nếu như tôi không nói như vậy, tên cục trưởng cục công an kia cũng sẽ không gấp gáp, tôi cũng là bị hắn ép buộc mới phải làm vậy!
- Là anh ép bọn họ thì đúng hơn!
Mộ Văn vừa cười vừa sửa lại câu nói của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi
không để ý tới cái cô ngốc Mộ Văn này, hắn cất di động vào trong người,
quay sang nói với cô ta:
- Lên xe đi, tôi tìm một chỗ cho cô lưu lại, tôi thật sự không có thời gian để chơi cùng với cô!
Sau khi Diệp Lăng Phi lên xe, hắn quay mặt về phía Serena, khẽ nói:
- Vừa lúc, hai người các cô đều là những kẻ không có chỗ để đi. Vậy nên
tôi trực tiếp đưa các cô qua khách sạn, các cô ở yên bên đó là được rồi!
Diệp Lăng Phi cũng bất kể thái độ của hai cô nàng này thế nào, lái xe
đến cái khách sạn Nhật Nguyệt ven bờ biển thành phố Vọng Hải kia, sau
khi Diệp Lăng Phi đặt cho hai người mỗi người một phòng tiêu chuẩn, mới
gọi điện thoại cho Dã Lang, nói cho Dã Lang số phòng khách sạn của
Serena. tối nay Diệp Lăng Phi cũng thật sự bận bịu không ngừng, trong
lòng của hắn cũng kỳ quái cái cô Mộ Văn kia, có chuyện gì đều tìm tới
hắn. Về phần chuyện của Sean cũng làm cho Diệp Lăng Phi phiền não, tóm
lại, tối hôm nay chính là một buổi tối không yên tĩnh, Diệp Lăng Phi chỉ muốn về nhà nằm trên giường ngủ một giấc thật ngon, điều hắn cần nhất
bây giờ là được nghỉ ngơi đầy đủ.
Diệp Lăng Phi vừa mới lái xe trở lại biệt thự, Tiểu Triệu liền gọi điện
thoại tới. Lúc Tiểu Triệu gọi điện thoại tới, Diệp Lăng Phi cũng vừa mới lái xe đi vào trong biệt thự. Bạch Tình Đình vẫn chưa hề chợp mắt, còn
muốn đợi đến khi Diệp Lăng Phi về nhà. Không biết vì sao, gần đây trong
lòng Bạch Tình Đình vẫn luôn khó chịu bất an, mí mắt phải còn nháy liên
hồi, người ta đều nói mắt trái nháy tài, mắt phải nháy tai (họa), mắt
phải Bạch Tình Đình vừa nháy, cô liền có một loại cảm giác xấu, trong
lòng nhớ đến Diệp Lăng Phi, vẫn chưa hề chợp mắt, cũng không có hứng thú lên mạng. Vừa nghe được tiếng xe hơi, Bạch Tình Đình lập tức liền mặc
đồ ngủ từ bên trong biệt thự chạy ra. Lúc cô chạy ra khỏi cửa cũng là
lúc Diệp Lăng Phi bước chân xuống xe, cô nhìn thấy Diệp Lăng Phi cầm
điện thoại di động, vừa đi về phía cửa ra vào biệt thự, vừa nói chuyện
điện thoại. Diệp Lăng Phi quả thật không ngờ được, một câu nói vu vơ của hắn vậy mà lại trở thành sự thật, cái tên Macneill đúng là đã bị giết
thật rồi, nghe Tiểu Triệu nói, Macneill là bị người khác dùng súng bắn
chết, chẳng qua là hiện trường không có để lại bất cứ một dấu vết nào.
Một điều nữa cần phải nói rõ chính là Macneill lại không chết ở trong
phòng của Sean, mà chết ở trong chính căn phòng của hắn. Diệp Lăng Phi
đi tới trước mặt Bạch Tình Đình, hắn vươn một tay ôm lấy vòng eo của
Bạch Tình Đình, tay kia cầm điện thoại di động, nói với Tiểu Triệu:
- Được, chuyện này trước hết cứ như vậy đã, đợi ngày mai nếu như anh có thời gian, anh sẽ qua đó xem thế nào!
Nói xong, Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, tuy chuyện Macneill chết ở trong chính gian phòng của mình rất có thể có quan hệ tới Sean, nhưng trước
mắt Diệp Lăng Phi cũng không có tâm tình đi quan tâm những chuyện này,
ngày hôm nay với hắn chính là một ngày mệt mỏi, phiền toái không ngừng
kéo tới, Diệp Lăng Phi chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt. Bất kể có chuyện gì, cũng là ngày mai hãy nói. Bạch Tình Đình chờ đến khi Diệp Lăng Phi gọi
điện thoại xong, mới hỏi:
- Ông xã, sự tình xử lý đến đâu rồi!
- Khụ, chuyện nhiều lắm, cũng quá phiền toái, một hai câu không thể nói hết!
Diệp Lăng Phi ôm Bạch Tình Đình lên lầu, hắn vỗ nhẹ vào bả vai Bạch Tình Đình, nói:
- Bà xã, em vào bên trong phòng ngủ lấy cho anh một cái quần đùi qua
đây, anh muốn đi tắm một chút, một lúc nữa đem quần đến cho anh!
Bạch Tình Đình gật đầu, xoay người đi về phía phòng ngủ. Diệp Lăng Phi
thì đi tới phòng tắm, cởi quần áo trên người mình ra, trần truồng nằm
trong bồn tắm. Đến lúc Bạch Tình Đình cầm lấy quần lót của Diệp Lăng Phi đi tới phòng tắm, trong bồn tắm đã đổ đầy nước, Diệp Lăng Phi nằm trong bồn tắm nhắm mắt lại, có vẻ như là rất mệt mỏi. Bạch Tình Đình cầm quần lót của Diệp Lăng Phi, đi vào phòng tắm, đóng cửa phòng tắm lại, rồi cô cũng cởi quần áo ngủ của mình ra, để chung một chỗ cùng với quần lót
của Diệp Lăng Phi, bàn chân trần bước nhẹ trên sàn phòng tắm trải đều
gạch men bóng loáng, đi tới bên bồn tắm. Diệp Lăng Phi mở mắt, nhìn thấy Bạch Tình Đình vừa mới đưa đùi phải lên bước vào bồn tắm, góc độ hắn
nằm vừa lúc nhìn thấy rõ ràng, ngay cả hạ thân mê người kia của Bạch
Tình Đình cũng hiện lên trong mắt của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nuốt
nước bọt. Hắn ngồi chồm dậy, hai tay ôm lấy vòng eo của Bạch Tình Đình,
đôi môi vừa đúng dán vào giữa hai chân của Bạch Tình Đình. Cảm giác
ngứa, tê dại kia khiến cho Bạch Tình Đình không nhịn được mà bắt đầu thở dốc, mãi cho đến khi Diệp Lăng Phi đưa đôi môi ra chỗ khác, Bạch Tình
Đình mới ngồi vào bồn tắm.
- Ông xã, để em tắm cho anh, anh chỉ cần nằm xuống nhắm mắt lại là được!
Bạch Tình Đình mang một chiếc khăn tắm tới, cô rải một chút sữa tắm lên
trên khăn, Diệp Lăng Phi lại không hề có vẻ muốn để cho Bạch Tình Đình
tắm cho hắn cả, hắn vòng tay ôm lấy Bạch Tình Đình, tư thế kia giống như là muốn xử lý cô ngay lập tức. Diệp Lăng Phi cùng Bạch Tình Đình đùa
nghịch ở bên trong phòng tắm một hồi lâu, thứ mà người ta gọi là tắm
uyên ương cũng không thể hiwn được này. Sau khi đã tắm rửa xong, Diệp
Lăng Phi nằm trên giường trong phòng ngủ, cảm giác cả người cực kì khoan khoái. Vừa nhắm mắt thì đã ngủ, chờ đến khi Diệp Lăng Phi một lần nữa
mở mắt ra thì trời đã sáng. Bạch Tình Đình cũng không có ở trên giường,
Diệp Lăng Phi nhìn đồng hồ, mới biết được đã là chín giờ sáng rồi. Diệp
Lăng Phi cũng không ngờ hắn tỉnh dậy muộn đến như vậy, ngày hôm qua quả
thật có không ít chuyện, nhưng Diệp Lăng Phi cũng không nghĩ đến là hắn
có thể ngủ lâu đến thế, mãi cho đến hơn chín giờ sáng mới tỉnh lại. Diệp Lăng Phi đổ hết mọi tội lỗi lên người Bạch Tình Đình, tối ngày hôm qua
trong phòng tắm Bạch Tình Đình khiến cho Diệp Lăng Phi hưng phấn làm hai ba lần. Phải biết rằng, trong hoàn cảnh bình thường, Diệp Lăng Phi
không thể nào làm liên tục như vậy, nhưng tối ngày hôm qua, không biết
vì sao dục vọng của Diệp Lăng Phi lại cực kỳmãnh liệt, cộng thêm Bạch
Tình Đình và Diệp Lăng Phi ở bên trong phòng tắm chơi trò tắm uyên ương, Diệp Lăng Phi tự nhiên cảm giác vô cùng mỏi mệt, vừa đặt người xuống là ngủ tới sáng. Mà Bạch Tình Đình lại có thể dậy sớm khiến Diệp Lăng Phi
rất bất ngờ, Diệp Lăng Phi còn tưởng rằng Bạch Tình Đình cũng sẽ giống
như hắn, ngủ đến sáng. Nhưng bây giờ lại không có nhìn thấy Bạch Tình
Đình.
Diệp Lăng Phi ngồi dậy, xoa huyệt Thái Dương, nếu như một người ngủ quá
nhiều, thường cảm giác nhức đầu không dứt, không giống một số người bị
khó ngủ, muốn bắt đầu ngủ cũng khó. Diệp Lăng Phi trong lòng âm thầm dặn dò mình, sau này tuyệt đối không thể dậy muộn như vậy, cần phải dậy sớm để rèn luyện. Bây giờ hắn đã có thói quen buổi sáng cùng Minako ra
ngoài rèn luyện, trước kia lúc Angel còn ở đây, Diệp Lăng Phi và Angel
cùng nhau rèn luyện, bây giờ, Angel đang ở bên Mỹ, Diệp Lăng Phi và
Minako cũng cùng nhau rèn luyện. Nghĩ tới da thịt mềm mại động lòng
người của Minako, tựa như màng nước, khẽ chạm là rách, nếu như đổi thành Diệp Lăng Phi trước kia, có lẽ đã sớm động tâm, Minako cũng đã sớm trở
thành nữ nhân dưới thân hắn, chẳng qua là bây giờ tâm cảnh của Diệp Lăng Phi đã thay đổi rất nhiều, có lẽ bởi vì đã có quá nhiều chuyện xảy ra,
khiến cho hắn không thể tận tình hưởng thụ cuộc sống đô thị này như lúc
trước. Bây giờ Diệp Lăng Phi cảm giác có quá nhiều chuyện hắn phải làm,
hắn phải chia tinh lực đi ứng phó những chuyện này. Diệp Lăng Phi theo
thói quen cầm điện thoại di động lên, nhìn qua nhật kí cuộc gọi, phát
hiện ra mình có tới sáu bảy cuộc gọi nhỡ, những cuộc gọi này đều là do
Sean gọi tới. Diệp Lăng Phi không nghĩ ra, tên Sean này vì sao lại gọi
điện thoại cho mình, hơn nữa lúc Sean gọi điện thoại đến cũng là tại đêm khuya, khi đó, Diệp Lăng Phi đang ngủ rất say, căn bản là không nghe
được chuông điện thoại. Diệp Lăng Phi nhấn nút gọi lại, sau khi đầu bên
kia vang lên mấy tiếng tút tút, cuối cùng mới nghe được thanh âm của
Sean từ đầu bên kia truyền tới.