Đô Thị Tàng Kiều

Chương 798: Chương 798: Chu Hân Mính vào bệnh viện




hững tuần lễ vàng khuyến mại đầu tháng 10, Các công ty du lịch lớn nhỏ ở Vọng Hải đều đăng lên các chương trình du lịch trong và ngoài nước lên các tờ báo để quảng cáo. Ngay cả trong vườn trường cũng có những quảng cáo như vậy được đăng lên. Trên đường tới căng tin, có một tờ quảng cáo thu hút rất nhiều học sinh đang tụ tập ở đó. Vu Tiêu Tiếu và Hứa Duy hai người vừa tan học, tay vẫn còn cầm giáo trình đi qua đây. Hứa Duy thấy quảng cáo thu hút được rất nhiều học sinh bèn chỉ cho Tiêu Tiếu:

-Cậu xem là cái gì vậy?

Vu Tiêu Tiếu lạnh lùng bĩu môi nói:

- Hứa Duy. Theo tớ thấy thì chính cậu mới có cái gì đó. Chứ ở đây làm gì có gì. Cậu đừng có nói lung tung nữa!

Hứa Duy mặt đỏ bừng, không thèm để ý tới Tiêu Tiếu nữa, chạy đi. Vu Tiêu Tiếu nhìn Hứa Duy chạy đi thì chỉ biết lắc đầu, và đi theo về.

Trên quảng cáo dán một chương trình du lịch khuyến mại đánh động vào tâm lý người đọc. Quảng cáo du lịch đó với giá cực kỳ ưu đãi cho sinh viên làm họ cực kỳ hào hứng. Nhất là đối với những người vừa mới yêu, càng không lỡ bỏ qua cơ hội quý báu này. Hứa Duy xem xong quảng cáo, liền quay người lại nói với Vu Tiêu Tiếu:

- Tiêu Tiếu xem này, tổng cộng 6 ngày, mỗi người chỉ mất hơn 300, thật rẻ quá đi!

- Hứa Duy à, não cậu có phải bị nước chảy vào không vậy? Làm gì có chuyến du lịch nào rẻ như thế. 300 tệ có phải cậu bị điên rồi không? 300 tệ này ngay cả tiền đi đường còn chẳng đủ, cậu và cái tên ngốc Điền Phong đó sau khi yêu nhau thì đầu óc ngu si đi rất nhiều, ngay cả việc như thế này mà cũng tin được. Hơn nữa nhà cái tên tiểu tử đó lắm tiền cậu việc gì phải tiết kiệm cho hắn. Bảo hắn mang tiền ở nhà đi, hai người các cậu đi du lịch riêng.Tới một nơi thật đẹp.

- Tiêu Tiếu cậu đừng có nói bừa, mình và cậu ấy chưa tới mức ấy đâu, lại còn nói gì tới việc cùng nhau đi du lịch chứ. Làm sao mà có thể để cậu ấy mang tiền nhà đi chứ. Nhưng mình vẫn không hiểu cậu ấy định thế nào, Có lẽ...

Vu Tiêu Tiếu nhìn bộ dạng đó của Hứa Duy liền cướp lời nói:

- Cậu đừng có có lẽ nữa, Hứa Duy cậu là một đại mỹ nhân, bảo Điền Phong hắn ta đừng tham mấy thứ rẻ này, bỏ ra ít tiền đưa cậu đi du lịch, nếu ngay cả việc nhỏ này mà tên tiểu tỏ đó cũng không làm được thì nói gì tới chuyện theo đuổi đại mỹ nhân nhà ta. Thôi được rồi việc này để cậu làm chủ tớ giúp cậu đi hỏi cái tên trứng thối đó xem rốt cuộc hắn ta định làm thế nào?

Tiêu Tiếu vừa nói tới đây thì nhìn thấy Điền Phong cùng mấy người bạn của cậu ta đi về phía này. Vu Tiêu Tiếu kéo Hứa Duy nói:

- Đúng là nhắc tới Tào Tháo Tào Tháo tới ngay kìa.

Cô cất to giọng gọi Điền Phong:

-Này! Điền Phong, Vợ nhà ngươi ở bên này nè, tới mau đây, cô ấy tìm ngươi có việc đấy!

Giọng của Vu Tiêu Tiếu rất cao, Sau khi Hứa Duy nghe xong liền vội vàng kéo lấy Vu Tiếu Tiếu, giọng trách móc:

- Tiêu Tiếu cậu đừng nói to như vậy để người khác biết không hay đâu!

- Như vậy thì có sao đâu cơ chứ! chẳng nhẽ học đại học thì không được phép yêu đương hả? Hai người các cậu cũng chẳng còn nhỏ nữa đã là người lớn hết cả rồi!

Vu Tiêu Tiếu chẳng thèm để tâm những lơì của Hứa Duy tiếp tục gọi to. Nghe thấy Tiêu Tiếu gọi mình, Điền Phong tách khỏi đám bạn chạy tới trước mặt Tiêu Tiếu.

-Tiêu Tiếu cậu làm gì mà gọi mình to như vậy, người ta ai cũng nghĩ rằng tôi làm việc gì có lỗi với cậu!

Trong lúc nói chuyện với Tiêu Tiếu, cậu ta nhìn Hưa Duy đang đứng bên cạnh, đứng trước mặt Tiêu Tiếu cậu ta nắm lấy bàn tay gầy gầy của Hứa Duy. Hứa Duy có chút ngại ngùng. Dù sao cô ấy cũng là con gái, trước khi tới trường này học thì chưa yêu ai. Bây giờ yêu Điền Phong thì có chút chưa quen.

- Được rồi. Nếu như cậu giám làm điều quỷ sau lưng tôi. Đừng nói Hứa Duy không đánh được cậu, biểu tỉ và chồng củ cô ấy cũng không đánh được cậu thì cậu cũng nên biết rằng tôi chính là em họ của biểu tỉ của cậu. Nếu như vậy thật thì tôi và cậu sẽ là thông gia đấy!

- Tôi biết biểu tỉ của tôi nhận cô làm em gái, lúc nào tôi cũng thấy phiền lòng chẳng hiểu chị ấy làm sao mà lại đi nhận người như cô làm em cơ chứ!

Điền Phong cười đáp:

- Tiêu Tiếu, tôi nhất định phải đi nói với biểu tỉ tôi chuyện này nhận ai làm em cũng được chứ không thể nhận cô!

- Đi đi, tôi đã sớm biết mồm chó không thể nói ra những lời đẹp đẽ mà. Cái mồm thối của nhà ngươi cũng không nói ra được cái gì tốt đẹp. Được rồi được rồi tôi cũng không thừa sức nói chuyện với cái loại nhà cậu!

Vu Tiêu Tiếu nói rồi nhìn Hứa Duy. Hứa Duy bây giờ tớ phải nói rõ với cậu. Cái tên Điền Phong này chẳng có văn hóa gì cả, sau này nếu mà có bị hắn bắt nạt thì đừng có mà tìm tớ đấy, việc của hai người tôi chẳng thèm quan tâm nữa!

Vu Tiêu Tiếu mặt bỗng nhiên ngắn tũn nhìn bộ dạng có vẻ như giận thật rồi. Bình thường Điền Phong thấy Vu Tiêu Tiếu là người con gái bất cứ trò đùa gì cũng đùa được. Vì vậy, cậu ta mới đùa Vu Tiêu Tiếu như vậy không ngờ lần này cô ta lại trở mặt nổi giận.

Điền Phong thấy mặt Tiêu Tiếu ỉu xìu thì liền cười nói:

-Tiêu Tiếu à, xin lỗi nhé. Vừa nãy là tôi đùa với cậu một chút cho vui thôi!

Hứa Duy lúc này cũng vội vàng thay Điền Phong xin lỗi

-Tiêu Tiếu, đừng giận nữa, Điền Phong cũng chỉ là đùa với cậu thôi mà!

Vu Tiêu Tiếu mặt đỏ bừng nhìn Điền Phong nói:

-Tôi chẳng phải vì chuyện này mà giận cậu chẳng qua tôi thấy những việc cậu làm chẳng giống của một thằng đàn ông!, tôi nhìn không thuận mắt!

-Tôi làm việc không giống đàn ông?

Câu nói này của Vu Tiêu Tiếu làm Điền Phong mơ hồ, cậu ta chẳng hiểu tại sao Tiêu Tiếu lại nói ra những lời như vậy, cậu ta nhìn Tiêu Tiếu hỏi:

-Tiêu Tiếu cậu nói rõ ra xem nào, tôi sắp bị cậu làm cho hồ đồ mất rồi!

-Tôi phải giải thích thế nào đây. Cậu nói xem cậu và Hứa Duy yêu nhau lâu như vậy rồi, chẳng tặng cho người ta vật gì đáng giá thì thôi cũng coi như bỏ qua đi. Ngay cả chuyện tiền 11 này được nghỉ cùng người ta đi chơi cũng không lo được là sao hả?

Sau khi nghe Tiêu Tiếu nói xong cậu ta càng mơ hồ, hết nhìn Hứa Duy lại quay ra nhìn Tiêu Tiếu:

- Tiêu Tiếu, tại sao cậu lại nói ra những lời như vậy. Tôi không có nói là quốc khánh sẽ không đi chơi,ngay từ đầu tôi cũng đã nghĩ tới việc cùng Hứa Duy đi du lịch, chỉ là không biết cô ấy có đồng ý hay không, vì vậy mới chưa nói rõ thời gian với cô ấy!

-Tiêu Tiếu cậu đừng có đa nghi nữa.

Hứa Duy vội kéo tay Vu Tiêu Tiếu nói:

-Tớ biết là cậu muốn tốt cho tớ, vừa nãy là tại mình tự đứng đó nói một mình, Điền Phong không nói là sẽ không dẫn mình đi chơi!

-Hứa Duy tại sao cậu lại đi giúp người ngoài cơ chứ. Tớ đang giúp cậu giành lấy quyền lực đó!

Vu Tiêu Tiếu nhìn Hứa Duy trách móc:

-Nếu như cậu không phải là người bạn tốt nhát của tớ, tớ đã chẳng thèm để ý tới cậu rồi!

Nói rồi quay sang Điền Phong nói:

- Như vậy mới được chứ, Điền Phong, bây giờ tôi phải nó rõ với cậu trước, cấm cậu bắt nạt Hứa Duy nhà tôi, càng không để cô ấy phải tiêu tiền, à vẫn còn, không được ham rẻ mà bỏ ra vài trăm bạc đi theo mấy đoàn du lịch rẻ tiền, các cậu chỉ được phép hai người đi cùng nhau. Nếu không tôi sẽ mách với chị tôi cả sư phụ tôi nữa, bảo họ tới dạy dỗ cậu. Đã nghe rõ chưa hả?

Hứa Duy vừa nghe thì đã cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra chỗ nào không ổn. Điền Phong thì cứ gật đầu lia lịa đồng ý với Tiêu Tiếu.

Bỗng nhiên Tiêu Tiếu gọi Điền Phong lại gần:

- Điền Phong lại đây, tôi có mấy câu hỏi cần hỏi riêng cậu!

Điền Phong và Tiêu Tiếu đi thêm vài bước cố ý cách xa Hứa Duy một chút, Tiêu Tiếu nói nhỏ:

- Điền Phong.Cái đồ ngốc này.Tôi vì cậu mà sốt hết cả ruột.Chẳng lẽ cậu không thích Hứa Duy ư?Nếu cậu đã thích người ta thì phải giữ chặt lấy chứ.Tình cảm này cần phải tiến thêm một bước nữa.Tôi có thể nói cho cậu biết, cô gái đẹp Hứa Duy này vẫn còn trong trắng, thời buổi này thắp đèn lồng cũng khó lòng tìm được. Quốc khánh lần này đúng là cơ hội tốt. Cậu và cô ấy một mình đi chơi. Tôi nghĩ chuyện về sau tôi không cần dạy cậu nữa chứ. Nhớ đấy! Quay về phải mời tôi ăn cơm đó

Điền Phong nghe xong thì bực mình quát:

- Tiêu Tiếu,vừa nãy cậu suýt dọa chết tôi. Tôi cứ nghĩ rằng cậu giận thật cơ chứ. Uhm. Tôi đối với Hứa Duy là thật lòng. Tôi thật sự rất thích cô ấy. Nhưng chuyện này tôi không muốn miễn cưỡng cô ấy cứ để thuận theo tự nhiên thôi!

- Về điểm này thì cậu không bằng sư phụ tôi. Cậu phải học anh ấy nhiều, Hứa Duy tại sao lại không đồng ý cơ chứ, tôi hiểu cô ấy rõ quá đi chứ. Con a đầu đó trong lòng thì muốn chẳng qua là ngại không dám chủ động. Cậu là đàn ông đương nhiên phải chủ động một chút!

Điền Phong gật đầu, không nói tiếp nữa. Đợi hai người đó quay lại, Hứa Duy vội hỏi:

- Tiêu Tiếu cậu vừa nói những gì vậy?

- Chẳng có gì đâu, tớ chỉ là hỏi xem hắn ta định sắp xếp chuyến đi như thế nào mà thôi!

Vu Tiêu Tiêu nói xong thì nhìn đồng hồ nói:

- Ây da!Tôi chỉ quan tâm tới việc của hai người, mà quên mất lát nữa tôi còn phải đi gặp chị tôi, mau đi ăn thôi!

- Tìm chị tôi?

Điền Phong giật mình, cậu ta nhìn Vu Tiêu Tiếu như thể muốn biết tại sao cô ấy lại phải đi tìm biểu tỉ của mình.Tiêu Tiếu đắc ý đáp:

- Các cậu không biết rồi. Mùng 1 tháng 10 này tôi đi Hải Nam du lịch, chị tôi gọi điện cho tôi, bảo tôi tới chỗ chị ấy để hỏi xem tôi thích ở đâu. Hê hê hai người các cậu cứ từ từ mà chơi đi nhe. Tớ còn phải đi Hải Nam chơi đây!

-Chị tôi đi Hải Nam vậy mà chẳng nói với tôi câu nào?

Điền Phong trách móc.

-Chị tôi cũng thật là qua đáng quá đi. Dù sao tôi cũng là biểu đệ thân thiết của chị ấy vậy mà....

Điền Phong chưa nói hết câu, Hứa Duy liền kéo kéo cậu. Điền Phong cười

- Ô. Tiêu Tiếu chơi vui vẻ nha!

-Ư thì cũng tàm tạm.

Vu Tiêu Tiếu bèn cười lớn.Đang cười, Tiêu Tiếu chợt nghe thấy giọng một người phụ nữ đằng sau lưng:

-Cười to như vậy mà không sợ dụ chó sói tới hả?

Vu Tiêu Tiếu vừa nghe thấy giọng nói này thì bèn quay người lại, cô nhìn chằm chằm vào Tiêu Vũ Văn vừa bước vào nói:

- Tiêu Vũ Văn, cô nói thế là có ý gì, tôi cười khó nghe, vậy cô cười thì dễ nghe chắc. Vụ lần trước tôi còn chưa thèm tính sổ với cô bây giờ tự chui đầu vào rọ hả?

Tiêu Vũ Văn nghe Vu Tiêu Tiếu nói như vậy cũng không nổi giận. Cô ta bước lại gần trước mặt Tiêu Tiếu mang theo ánh mắt đầy khiêu khích, quét nhanh qua mặt Tiêu Tiếu nói:

- Chuyện lần trước là chuyện gì nhỉ, tôi chẳng nhớ được, hay là cậu nhắc lại đi.!

- Chính là....

Vu Tiêu Tiêu đang định nói thì mặt bỗng đỏ bừng lên, giọng bực tức:

-Tôi không thèm để ý tới cô, chỉ cần ra ngoài đi chơi cùng sư phụ tâm trạng nhất định sẽ tốt. Không giống với một số người, suốt ngày chỉ biết bưng cài mặt thối hoắc, cũng chẳng có lấy một người bạn!

Tiêu Vũ Văn lạnh lùng nói:

-Tiêu Tiếu vừa nãy cậu nói sẽ đi Hải Nam chơi, thật trùng hợp quá đi, tôi cũng định tới đó, vậy là chúng ta sẽ cùng đi chơi rồi!

-Cô cũng đi Hải Nam sao? Không phải là đi theo tôi đấy chứ. Nhưng mà tôi cũng phải nói trước, kể cả chúng ta có gặp nhau tôi cũng không bao giờ cùng chơi với cô!

Tiêu Vũ Văn lắc đầu:

-Cô yên tâm, tôi không đi cùng cô đâu. Vì tôi đã đi cùng với anh Diệp đi chơi rồi!

Tiêu Vũ Văn nói hết câu, thì bước qua mặt Vu Tiêu Tiếu. Vu Tiêu Tiếu nghe xong câu này thì nhìn Tiêu Vũ Văn trừng trừng, không phục nói:

- Cô muốn đi chơi cùng chúng tôi hả? Nằm mơ đi nhé!

Điền Phong ngửi thấy dấu hiệu không ổn bèn kéo tay Hứa Duy nói:

-Hỏng rồi, Sắp có chuyện ầm ĩ để xem rồi!

Hứa Duy vẫn không hiểu rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào bèn khẽ hỏi:

- Rốt cục là chuyện gì đang xảy ra vậy?

Điền Phong lắc đầu:

-Anh nói không được, tóm lại anh cảm thấy ở đây sắp có chuyện không hay xảy ra rồi!

Diệp Lăng Phi từ trên giường bước xuống, hắn nhìn lại đồng hồ. Đã tới trưa rồi, hôm nay Bạch Đình Đình tới công ty. Mặc dù từ sau khi trở về Vọng Hải hắn đã biết bao lần ân ái với Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyển, mỗi lần đều làm hai cô gái này mệt lử liên tiếp xin thôi. Nhưng Diệp Lăng Phi vẫn nhớ khoảng thời gian trước khi rời Vọng Hải đã từng quấn quít với Vu Đình Đình.

Căn cứ vào kế hoạch du lịch này của Bạch Tình Đình.Lần này đi sẽ là đi 8 ngày. Trước ngày 1/10 sẽ xuất phát để tránh tình trạng vào đúng ngày quốc khánh sẽ rất đông người. Ít nhất cũng phải 8 ngày không được gặp Vu Đình Đình,trong lòng hắn sẽ rất nhớ cô người tình nhỏ bé ấy. Trong lòng hắn vị trí của Đường Hiểu Uyển và Vu Đình Đình cũng rất quan trọng.

Thật ra Diệp Lăng Phi cũng muốn gọi Đường Hiểu Uyển về nhưng nghĩ lại, hắn thấy chỉ cần Vu Đình Đình bên cạnh là cũng được rồi. Ở trên giường quấn lấy Vu Tình Đình biết bao lần, hành sự xong xuôi hắn xuống giường. Vu Đình Đình chẳng mặc gì ngồi trên giường, giơ tay lấy chiếc quần nội y màu hồng của mình mặc lên.

-Anh Diệp à. ngày 1/10 ba mẹ em lên chơi thời gian đó anh đừng gọi điện cho em đó nhé. Hình như bố mẹ em biết được chuyện gì rồi vì thế mới tới đây, ngay từ đầu em đã nói rõ với bố mẹ rồi cũng chẳng mong gì họ thay đổi chủ ý!

-Anh biết rồi!

Diệp Lăng Phi quay người lại ngồi trên giường thấy Vu Đình Đình mặc nội y lên, hắn bèn vê vê gò bồng đảo của Đình Đình nói:

- Đình Đình nếu như bố mẹ em tới thật thì đưa họ đi chơi nhiều vào,hình như em cũng sắp hết tiền anh đưa em thêm.Đừng có tiếc tiền cứ để bố mẹ em vui chơi thoải mái đi!

- Anh Diệp em cần tiền làm gì chứ, bố mẹ em tới đây thì bố mẹ em phải tiêu tiền chứ, nếu em mà tiêu thì bố mẹ nhất định sẽ điều tra em xem tiền từ đâu ra, nếu mà như vậy. Chẳng phải tự tố cáo bản thân mình sao?

Diệp Lăng Phi cười đáp:

-Anh quên mất chuyện này, em nói cũng phải!

- Anh Diệp anh cũng đi chơi vui vẻ nhé, đừng lo cho em!

Vu Đình Đình nói tới đây chợt nhớ ra

- A em cũng sẽ không gọi cho anh đâu nhé.

- Ukm.Cũng được.

Diệp Lăng Phi ôm Vu Đình Đình vào lòng, hôn thật lâu mới chỉ vào bụng nói:

- Vừa tập thể dục xong, cái bụng này liền đói rồi, Đình Đình chúng ta ra ngoài ăn nhé!

Trong lúc Diệp Lăng Phi ăn cơm trong khách sạn cùng Vu Đình Đình thì nhận được điện thoại của Tiêu Vũ Văn.Trong điện thoại cô ta hỏi Diệp Lăng Phi có phải quốc khánh sẽ đi Hải Nam.

Diệp Lăng Phi không hề nói cho cô ta biết chuyện này. Hắn rất ngạc nhiên tại sao cô ta lại biết được. Lúc cô ta nói là do Vu Tiêu Tiếu nói cho cô ta biết. Diệp Lăng Phi rất tức giận. chỉ hận là không thể đè Vu Tiêu Tiếu xuống đánh cho mấy phát vào mông. Như vậy chẳng phải là tự chuốc rắc rối cho mình sao?

Diệp Lăng Phi biết Tiêu Vũ Văn cũng sẽ đi Hải Nam thì đầu hắn dường như nổ tung. Mặc dù bây giờ Bạch Tình Đình đã dễ dàng hơn nhiều nhưng không có nghĩ là cô sẽ chấp nhận từng người đàn bà khác. Tức là có một số người không thể để cho Bạch Tình Đình biết được. Diệp Lăng Phi vốn muốn thương lượng với Tiêu Vũ Văn không cho cô ta đi, nhưng cô ta nhất quyết đòi đi. Tiêu Vũ Văn nói sẽ không làm khó Diệp Lăng Phi tự cô ta sẽ đi Hải Nam một mình.

Ý của Tiêu Vũ Văn đã rất rõ ràng cô ta muốn cùng đi với Diệp Lăng Phi tới Hải Nam. Biết không thể khuyên được cô ta, Diệp Lăng Phi bèn để cô ta tự quyết định.gác điện thoại hắn vò đầu bứt tai. Vu Đình Đình nhìn thấy bèn hỏi:

- Anh có chuyện gì phiền lòng hả?

- Ukm. Thì là cái cô Tiêu Vũ Văn đó cô ta cứ khăng khăng đòi đi Hải Nam với anh.

Trước mặt Vu Đình Đình hắn ta không có bất cứ gì dấu giếm cả:

-Đúng là tìm thêm phiền phức, nếu mà để Tình Đình biết được không biết sẽ thế nào nữa.

Vu Đình Đình nghe xong gật đầu nói:

- Anh Diệp, em hiểu, hay là anh nghĩ cách khác đi. Hay là anh giới thiệu Vũ Văn với chị Tình Đình như vậy sẽ tốt hơn đó!

- Giới thiệu cho Tình Đình quen?

Diệp Lăng Phi nghe xong thì lưỡng lự nói:

-Nếu làm như vậy có khác gì tự tìm đường chết đâu, ngộ nhỡ Tình Đình nhìn ra thì...

Vu Đình Đình cười nói:

- Diệp ca, vừa nãy không phải anh đã nói rồi sao, cô Tiêu Vũ Văn đó nhất quyết đồi đi,anh lại không ngăn được, sự việc ngày càng trở nên gay go, nhưng nếu anh chủ động dẫn cô ta tới gặp chị Tình Đình, không biết chừng sự việc sẽ phát triển theo chiều hướng tốt đẹp hơn.

Diệp Lăng Phi nghĩ đi nghĩ lại nói:

- Xem ra cũng chỉ còn cách đó thôi, Đình Đình chiều nay anh sẽ không ở bên em rồi,anh đi tìm Tình Đình, nghĩ cách để Vũ Văn gặp mặt Tình Đình. ukm. anh nghĩ cũng chỉ còn cách đó!

Diệp Lăng Phi quyết định như vậy,sau khi ăn xong hắn đưa Đình Đình về biệt thự sau đó mới tới tập đoàn quốc tế thế kỷ gặp Tình Đình. Cũng trên đường tới đó hắn nhận một cuộc điện thoại từ Bạch Tình Đình.Hắn cứ nghĩ là vì Tình Đình nhớ mình nên điện thoại vừa thông hắn liền định mặn nồng một phen nhưng lại nghe thấy vợ mình gấp gáp nói:

-Ông xã à! Chu Hân Mính vào viện rồi!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.