Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1722: Chương 1722: Giả vờ như không biết!(2)




Diệp Lăng Phi gọi cho Tiểu Triệu bốn chai bia lên trước, Tiểu Triệu uống một tí đã hết sạch, Diệp Lăng Phi lại gọi thêm cho Tiểu Triệu sáu chai bia, tửu lượng của Tiểu Triệu có thể nói là cực kỳ khủng khiếp, vừa nhìn thấy sáu chai bia, không hề do dự chút nào, bảo nhân viên phục vụ mở hết ra, trông bộ dạng giống như là tối nay nhất định sẽ uống sạch sáu chai bia đó. Diệp Lăng Phi không hề uống một ngụm nào, từ đầu chí cuối hắn chỉ uống nước trái cây, vừa ăn cơm vừa nói chuyện với Tiểu Triệu. Hai người bọn họ trò chuyện với nhau hồi lâu, điện thoại của Diệp Lăng Phi đổ chuông, lúc này Diệp Lăng Phi mới ý thức được là đã hơn tám giờ tối rồi. Diệp Lăng Phi thấy điện thoại là của Bạch Tình Đình gọi tới, hắn cười cười với Tiểu Triệu, nói:

- Tiểu Triệu, cậu cứ uống rượu trước đi, anh phải nghe điện thoại!

Nói xong, Diệp Lăng Phi đứng dậy, Tiểu Triệu uống không ít, đã hơi say, cậu ta phất tay với Diệp Lăng Phi, nói:

- Diệp ca, trong lòng em hiểu mà, anh đi nghe điện thoại đi, em ngồi đây chờ anh!

Tiểu Triệu lại tiếp tục uống rượu, Diệp Lăng Phi cầm lấy điện thoại đi ra ngoài nhà ăn, hắn ngồi xuống một cái ghế nghỉ ở trong đại sảnh, nhận điện thoại, trong điện thoại vang lên giọng nói của Bạch Tình Đình:

- Ông xã, anh dang ở đâu vậy?

- Anh đang ăn cơm với Tiểu Triệu!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Bà xã, lại nhớ anh rồi à?

- Không phải, em định hỏi xem bao giờ thì anh về!

Bạch Tình Đình không thừa nhận, nói:

- Ông xã, ngày mai em đi Bắc Kinh rồi, em muốn hỏi anh xem có muốn em mua quà gì không!

- Không cần đầu!

Diệp Lăng Phi nghĩ nghĩ một lát, hắn không nghĩ ra mình cần mua gì cả, nói:

- Tình Đình, em thấy có gì hay thì cứ mua cho anh, anh là người rất thoáng, chỉ cần là đồ em mua, anh đều thích. Tình Đình, em không cần phải suy nghĩ quá nhiều đâu!

- Ông xã, thế bao giờ thì anh về?

Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi vẫn chưa chịu trả lời bao giờ thì hắn về, không nhịn được hỏi tiếp, Diệp Lăng Phi sao lại không hiểu tâm tư của Bạch Tình Đình chứ, hắn cười nói:

- Anh sắp về rồi, thằng nhóc Tiểu Triệu đó đã uống không ít rồi, anh đưa cậu ta về nhà đã rồi sẽ về!

- Vậy được rồi, ông xã, em chờ anh về!

Diệp Lăng Phi cười cười, dập máy, trong lúc hắn đang định đứng dậy, bỗng nhiên nhìn thấy ở quầy tiếp tân của khách sạn có một người đàn ông đang ôm một người phụ nữ đã có vài phần men say, bóng lưng của người phụ nữ đó trông rất giống Thái Tiểu Như. Trước kia Diệp Lăng Phi cũng đã gặp gỡ bạn gái của Tiểu Triệu Thái Tiểu Như vài lần, cũng coi như là quen biết Thái Tiểu Như. Diệp Lăng Phi đứng cách quầy tiếp tân hơi xa, hắn không dám chắc đó có phải là Thái Tiểu Như không. Diệp Lăng Phi nhớ ra vừa nãy Tiểu Triệu nhận được điện thoại của Thái Tiểu Như, trong điện thoại Thái Tiểu Như nói tối nay công ty có hoạt động, bảo Tiểu Triệu không cần phải chờ. Nhưng sao Thái Tiểu Như lại ở chỗ này? Diệp Lăng Phi cảm thấy chuyện này không ổn, thấy người phụ nữ đó bị người đàn ông ôm eo, đi về phía thang máy, Diệp Lăng Phi cũng đi tới. Nơi này là khách sạn quốc tế, có thể đi vào nơi này không phải người bình thường, hoặc là người của nhà nước hoặc những nhân vật có tiền. Diệp Lăng Phi cũng thường đến khách sạn quốc tế, cũng rất quen thuộc với hoàn cảnh ở khách sạn quốc tế, hắn đi theo đôi nam nữ kia đi vào thang máy, lúc cửa thang máy sắp đóng lại, hắn mới đi vào trong thang máy. Diệp Lăng Phi đưa lưng về phía đôi nam nữ kia, người phụ nữ kia hiển nhiên đã uống nhiều rượu, nói chuyện đã không còn mạch lạc rõ chữ, ngược lại người đàn ông kia nói chuyện rất rõ ràng, hắn nói:

- Tiểu Như, lần này anh về vì muốn thăm em một chút, không ngờ em vẫn xinh đẹp như vậy, anh còn nhớ khoảng thời gian trước kia lúc chúng ta còn ở bên nhau…!

Diệp Lăng Phi cau mày, lúc đầu hắn còn cho rằng người phụ nữ đó không phải bạn giá của Tiểu Triệu Thái Tiểu Như, nhưng bây giờ hắn có thể khẳng định người phụ nữ này chính là Thái Tiểu Như. Từ những gì mà người đàn ông kia nói, Diệp Lăng Phi biết người đàn ông này là bạn trai cũ của Thái Tiểu Như, lúc đó, Thái Tiểu Như chia tay người này rồi sau đó mới hẹn hò với Tiểu Triệu. Hôm nay, người đàn ông này lại quay về tìm Thái Tiểu Như, tối hôm nay Thái Tiểu Như không tham dự hoạt động gì của công ty cả mà đi gặp bạn trai cũ của mình. Diệp Lăng Phi vốn không muốn quản chuyện này, nhưng tốt xấu gì hắn và Tiểu Triệu cũng rất thân thiết, thấy Tiểu Triệu có thể bị người ta cắm sừng, trong lòng hắn do dự không biết có nên ngăn cản chuyện này không. Trong lúc Diệp Lăng Phi đang do dự, thang máy cửa mở, người đàn ông kia ôm eo Thái Tiểu Như đi ra khỏi thang máy. Diệp Lăng Phi cũng đi theo hai người này ra ngoài, hắn thấy người đàn ông kia ôm eo Thái Tiểu Như, tay của hắn thì đặt lên bờ mông đầy đặn của Thái Tiểu Như bóp bóp mấy cái. Thái Tiểu Như dường như không muốn như vậy, giãy dụa một chút, cô làm như vậy ngược lại càng kích phát thú tính của người đàn ông kia, bàn tay của hắn lại bóp mông Thái Tiểu Như mấy cái nữa, lần này, Thái Tiểu Như không còn giãy dụa nữa. Người đàn ông đó ôm Thái Tiểu Như đi đến trước cửa một gian phòng khách sạn, sau khi mở cửa ra, người đàn ông đó ôm Thái Tiểu Như đi vào trong phòng. Diệp Lăng Phi đi đến trước cửa căn phòng, trong lòng hắn vẫn còn đang phân vân, không biết có nên ngăn cản không. Diệp Lăng Phi cho rằng nếu Thái Tiểu Như thật sự phát sinh quan hệ với bạn trai trước của cô ta, vậy thì cho dù lần này hắn ngăn cản, không ai dám đảm bảo chuyện này sẽ không tái diễn, chi bằng cứ trực tiếp để Tiểu Triệu đá Thái Tiểu Như còn hơn. Đây là suy nghĩ chân thực nhất trong lòng Diệp Lăng Phi, hắn đứng trước cửa phòng khách sạn chần chừ một lát, cuối cùng quyết định bất kể thế nào cũng phải ngăn cản, cho dù sau này Thái Tiểu Như chia tay với Tiểu Triệu, hắn cũng không thể trơ mắt nhìn Thái Tiểu Như còn chưa chia tay với Tiểu Triệu mà đã cám sừng cậu ấy, chuyện này đối với Tiểu Triệu mà nói thật sự quá tàn nhẫn, Diệp Lăng Phi coi Tiểu Triệu như một người bạn, hắn không thấy Tiểu Triệu phải đau khổ. Diệp Lăng Phi nghĩ đến đây, mở cửa phòng ra, đi vào. Ở trong phòng, Thái Tiểu Như nằm trên giường, người đàn ông ngồi dưới đất, chỉ nghe thấy Thái Tiểu Như nằm trên giường, miệng thì lẩm bẩm:

- Tôi đã có bạn trai rồi, tôi không thể làm như vậy... !

Người đàn ông kia ngồi dưới đất, đang định đứng dậy, đúng lúc đó Diệp Lăng Phi xông vào, người đàn ông kia thấy có người vào phòng, lập tức quát:

- Anh là ai, sao lại xông vào phòng của tôi?

- Tôi là người quen của Thái Tiểu Như!

Diệp Lăng Phi vừa nói ra câu này, chỉ thấy Thái Tiểu Như vốn đã có bảy tám phần men say đột nhiên ngồi bật dậy, cô nhìn về phía Diệp Lăng Phi, trong ánh mắt hiện lên vẻ khiếp sợ. Chắc Thái Tiểu Như không thể ngờ được rằng Diệp Lăng Phi lại xuất hiện ở chỗ này, Thái Tiểu Như biết rõ quan hệ giữa Diệp Lăng Phi và Tiểu Triệu, Thái Tiểu Như cảm thấy như bị sét đánh, lao ra khỏi giường, toàn thân đều là mùi rượu, đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, nắm lấy tay hắn thật chặt, cầu khẩn:

- Diệp tiên sinh, anh đừng nói chuyện này cho Tiểu Triệu biết, chuyện này… có chút hiểu lầm…!

Diệp Lăng Phi nhìn thoáng qua người đàn ông kia, rồi lại nhìn Thái Tiểu Như, chậm rãi nói:

- Không phải là anh muốn quản chuyện của em, Tiểu Triệu đang ở bên dưới, anh và cậu ấy đang ăn cơm, chuyện này tư em đi giải thích đi, anh làm như vậy không phải vì em, chỉ là anh không muốn làm cho Tiểu Triệu thương tâm. Thái Tiểu Như, đường là do mình lựa chọn, em không thể chơi trò bắt cá hai tay nguy hiểm như vậy được, anh không biết nếu như Tiểu Triệu biết được thì sẽ có phản ứng gì, nhưng anh nghĩ có lẽ em nên chú ý một chút, đừng dại dột chơi những trò chơi nguy hiểm như thế này!

Thái Tiểu Như cắn môi, vội vàng gật đầu. Diệp Lăng Phi quay người, rời khỏi phòng. Thái Tiểu Như cũng đi theo Diệp Lăng Phi ra ngoài, trong lòng cô vẫn còn cảm thấy bất an, vội vàng giải thích với Diệp Lăng Phi, cô vốn không muốn lừa gạt Tiểu Triệu, nhưng cô lo Tiểu Triệu biết được thì sẽ nghĩ lung tung, vì thế mới nói dối. Tối hôm nay quả thực cô đã uống không ít rượu, nhớ lại quãng thời gian trước kia của cô và bạn trai cũ, trong nội tâm cũng có chút dao động, thiếu chút nữa phạm phải sai lầm lớn. Diệp Lăng Phi và Thái Tiểu Như đi vào trong thang máy, Diệp Lăng Phi nói với vẻ rất lạnh nhạt:

- Nếu như anh không đi vào trong phòng, có phải là chuyện đó sẽ xảy ra không?

- Sẽ không, sẽ không như vậy đâu... !

Thái Tiểu Như liên tục phủ nhận, Diệp Lăng Phi khẽ lắc đầu, nói:

- Anh không muốn nói gì với em cả, anh chỉ nhắc nhở để em biết, có những thứ không thể nào đùa được, tương lai sẽ phải trả giá rất đắt vì những trò chơi kiểu đó. Tiểu Triệu là một người đàn ông tốt, em suy nghĩ lại hành vi của mình đi!

- Diệp tiên sinh, em phải làm sao bây giờ?

Thái Tiểu Như hỏi.

- Làm sao bây giờ? Chuyện này phải hỏi em thôi, có những thời điểm, em nên để cho Tiểu Triệu cảm thấy yên tâm!

Diệp Lăng Phi nói,

- Nếu em tiếp tục như bây giờ thì còn ra gì nữa, nghe nói em suốt ngày bận bù đầu vì công việc, nếu em tiếp tục như vậy nữa, anh tin rằng tình cảm của hai người cũng sẽ đi vào đoạn kết. Anh đã nói nhiều như vậy rồi, Thái Tiểu Như, em suy nghĩ thật kỹ những gì anh nói đi, Tiểu Triệu đang ở chỗ nhà ăn tầng một, em tự đi gặp cậu ấy đi, chuyện tối hôm nay anh sẽ giả vờ như không biết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.