Ở phòng làm việc của Bạch Tình Đình cơm nước xong, Diệp Lãng Phi liền chiếm lấy máy tính của Bạch Tình Đình, lại bắt đầu chơi CS (Counter Strike - Halflife). Mà Bạch Tình Đình thì buộc phải sử dụng laptop của Diệp Lăng Phi làm việc
Kể từ khi Bạch Tình Đình chính thức tiếp quản bách hóa Việt Dương, một bộ phận thời gian rất lớn Bạch Tình Đình đều ở trong phòng làm việc bách hóa Việt Dương, chỉ có ở hiện trường mới có thể càng hiểu rõ bách hóa Việt Dương một cách toàn diện.
Mấy ngày nay ở tổng bộ tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế, Bạch Tình Đình chỉ làm một việc là tiến hành sửa sang lại tư liệu cùng tin tức nàng sưu tầm được, vì thế tiến hành kế hoạch cải cách toàn diện đổi với bách hóa Việt Dương, về phương diện khác, là cần phải được ngành thu mua của tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế ủng hộ, nàng có thể gọi giám đốc ngành thu mua vào phòng làm việc, đưa ra thay đổi về việc cung ứng đối với bách hóa Việt Dương, phối hợp, tìm hiểu yêu cầu cung ứng của bách hóa Việt Dương.
Bạch Tình Đình quản lý bách hóa Việt Dương không thể nghi ngờ so với giám đốc trước kia của bách hóa Việt Dương có ưu thế rất lớn, đó chính là Bạch Tình Đình tùy thời có thể điều động ngành thu mua của tập đoàn tiến hành phối hợp, đây là giám đốc bình thường không có quyền lực làm như vậy.
Diệp Lăng Phi đặt điện thoại ở bên tay phải, liền tùy thời có thể nghe điện thoại. Mà hắn thì chuyên tâm đánh CS. Mấy ngày này Vu Tiểu Tiếu luôn kéo Diệp Lăng Phi tới Hạo Phương ngược đãi mấy “con gà”, tuy nói như vậy làm cho Diệp Lăng Phi cảm giác có chút tàn nhẫn quá mức, nhưg Vu Tiểu Tiếu nhưng lại không biết chán, rất có cảm giác "Lão nương cuối cùng đã trở thành cao thủ". Mồi lần, khi xông vào bên trong bản đồ của mấy “chú gà”. Vu Tiểu Tiếu đều sẽ dùng chiêu bài hoan nghênh chào hỏi với người mới của nàng: “Zhneiho” bởi vì là các chữ cái hợp lại, người mới luôn luôn phải nhìn hồi lâu mới có thể phản ứng lại, lại một câu: phía sau SB, người mới đó chuyên môn tìm đến Vu Tiểu Tiếu. Hết lần này tới lần khác rơi vào âm mưu này cùa Vu Tiểu Tiếu, ở trong bản đồ nhỏ 2 vs 2. Vu Tiểu Tiếu luôn luôn tự nguyện coi như con mồi. Mỗi lần nhìn thấy hai người đối phương chạy tới hướng nàng, Vu Tiểu Tiếu luôn hận không thể hô lớn:
- Bắn ta đi.
Diệp Lăng Phi thật sự không nghĩ ra mục đích Vu Tiểu Tiếu làm như vậy đến cùng là làm cái gì. Chẳng lẽ trời sinh thích bị ngược đãi. Đương nhiên, Vu Tiểu Tiếu cũng không phải hoàn toàn là bị đánh, khả nãng bắn súng của nàng ở trong những ngày ngược đãi này đã bắt đầu tăng lên. Hơn nữa có nhân vật bỉ ổi cấp bậc tông sư Diệp Lăng Phi này, Vu Tiểu Tiếu từ từ biến thành một cao thủ cực kì bỉ ổi.
Ở nhà Vu Tiểu Tiếu, còn chưa tới lễ khai giảng, có thời gian là chơi game. Nhưng Diệp Lăng Phi không có nhiều thời gian chơi aame như vậy, điện thoại di động của Diệp Lăng Phi thường xuyên nhận được tin nhắn của Vu Tiểu Tiếu. Trong đó viết: "Sư phụ, bạo cúc hoa đi."
Tin nhắn này tựa như một cái tin nhắn đòi mạng vậy, chỉ cần Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy tin nhắn này, có thời gian lên mạng chơi game, liền ngoan ngoãn lên mạng chơi game. Diệp Lăng Phi sợ hãi cô gái xinh đẹp cường bạo này lại gửi tin nhắn càng 'kinh hoàng' hơn. Như vậy hắn chịu không nổi
Lợi dụng buổi chiều Bạch Tình Đình làm việc. Diệp Lăng Phi lại cùng Vu Tiểu Tiếu chơi mười trận CS, thẳng đến khi làm cho Vu Tiêu Tiếu cảm thấy “đã”, Diệp Lăng Phi mới thở phào nhẹ nhõm. Trong lòng cảm giác mình trở thành đối tượng bồi luyện cho người ta, chỉ là bồi luyện này không có tiền lương. Tắt máy tính, Diệp Lăng Phi chạy đến bên cạnh Bạch Tình Đình, hai tay bắt đầu không thành thật. Bạch Tình Đình bên này đang vội. Bị Diệp Lăng Phi làm phiền, nàng không nhịn được nói:
- Đáng ghét, nếu anh không có việc gì làm, đi loanh quanh bên trong tập đoàn đi.
- Lão bà, cái này gọi là làm tăng tình cảm vợ chồng.
Diệp Lãng Phi tìm một cái cớ đường hoàng cho mình. Lời hắn còn chưa dứt, điện thoại đặt ở trên bàn vang lên. Diệp Lăng Phi nhận điện thoại, bên trong truyền đến thanh âm Dã Thú nói:
- Lão đại. Lý Triết Hào ở trong khu nhà cũ hơn hai giờ, ở nơi đó có vài chiếc xe đi ra. Mấy chiếc xe đó chạy đến đường Trung Sơn liền tách ra. Lý Triết Hào quay về hướng biệt thự của hắn, chiếc xe khác chạy đi bến tàu. Lão đại. Chúng ta theo dõi ai?
- Nói nhảm, còn cần ta dạy cho ngươi sao. Diệp Lãng Phi buồn bực nói:
- Chơi trò săn thỏ chưa, sao không chơi lại một lần chứ, ngươi đi theo đám thùng cơm kia làm gì, bọn họ cũng không phải là thỏ
- Lão đại, ta biết rồi.
Dã Thú nghe Diệp Lãng Phi nói vậy, lập tức tắt điện thoại. Diệp Lăng Phi cũng cúp điện thoại, giơ tay, nói:
- Lão bà, tên Lý Triết Hào kia bắt đầu động rồi, em muốn xem kịch vui hay không!
Bạch Tình Đình buông chuột máy tính trong tay ra, nhìn phía Diệp Lăng Phi, nói:
- Anh chuẩn bị làm sao bây giờ?
- Rất đơn giản, hai người chúng ta đi gặp những người nghĩ muốn bắt cóc em, nhìn một chút xem là có lai lịch gì.
Trần Hàn Lâm dưới sự sắp xếp của Diệp Lãng Phi, gọi điện thoại cho Lý Triết Hào, nói với Lý Triết Hào mình đã lừa gạt Bạch Tình Đình thành công, dựa theo ước định bây giờ có thể đi đến bãi đỗ xe. Đầu kia điện thoại, Lý Triết Hào hết sức cao hứng, lại nói lại rằng sau khi chuyện lần này kết thúc, hắn và Trần Hàn Lâm sẽ không có bất cứ quan hệ gì.
Trần Hàn Lâm lái một cỗ xe đi, Bạch Tình Đình lái xe đi theo sau xe Trần Hàn Lâm. Diệp Lăng Phi ngồi ở trong xe Bạch Tình Đình sợi điện thoại cho gọi Chu Hân Mính, nói với Chu Hân Mính bọn họ đã xuất phát.
Hiện tại là 6 giờ tối, sắc trời đã có chút tối. Chờ xe của Trần Hàn Lâm và Bạch Tình Đình vừa rời đi tòa nhà tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế, một chiếc Fiesta Ford đã dừng ở phụ cận tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế một ngày một đêm lập tức bám theo. Trong chiếc Fiesta Ford có hai người ngồi, đều không phải người lương thiện. Ngồi ờ tay lái phụ là một người trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi cầm điện thoại di động gọi tới điện thoại Lý Triết Hào.
- Ông chủ, chúng ta đã nhìn thấy bọn họ, nữ nhân kia lái một chiếc xe rời khỏi tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế.
Lý Triết Hào ngồi ở trong đại sảnh biệt thự điều khiển cả kế hoạch bắt cóc, hắn thật sự tin tưởng Bạch Tình Đình lái xe đi theo sau Trần Hàn Lâm, cười nói:
- Đến lúc đó không cần khách khí, đem nữ nhân kia bắt lại, về phần tên nam nhân kia liền giết chết cho ta. Tay chân lanh lẹ một chút, đừng lưu lại dấu vết, biết không. À, còn có, nữ nhân kia cho các ngươi, nhớ kĩ, nghìn vạn lần đừng khách khí, chỉ cần giữ người người sống cho ta là được.
Lý Thiên Bằng ngồi ở bên cạnh Lý Triết Hào, chờ Lý Triết Hào cúp điện thoại. Lý Thiên Bằng tiếc hận nói:
- Cha, rất đáng tiếc a, Bạch Tình Đình để cho những người đó chà đạp, không để bằng cho con "làm" cô ta
- Thiên Bằng, một người phụ nữ là cái gì, nam nhân chí ở bốn phương, nghìn vạn lần không thể mê muội nữ sắc
Lý Triết Hào đắc ý cười nói:
- Ta muốn cho Bạch Cảnh Sùng hối hận cả đời, lần này ta không chỉ muốn lấy tiền của hắn, còn muốn làm cho hắn chịu sỉ nhục. Hừ, cho dù ta phải đi, trước khi đi ta cũng sẽ cho ngươi một kỉ niệm
Lý Triết Hào tâm tình tốt đẹp, nói với ly :
- Thiên Bằng, đi. Chúng ta đánh ván cờ đi
Lý Thiên Bằng gật đầu
Hai cha con tới thư phòng, bày bàn cờ bắt đầu đánh. Cờ tướng TQ khác với cờ vây phức tạp khó hiểu, chỉ cần hiểu được các loại bức đi cơ bản nhất như: Mã tẩu nhật( Mã đi chéo một hình chữ nhật gồm hai ô cạnh nhau - như chữ 日), Tượng tẩu điền( Tượng đi chéo 1 hình vuông gồm 4 ô ghép lại - như chữ 田), Pháo bắt quân qua một quân trung gian ... , là có thể chơi cờ này
Đương nhiên, cờ tướng cũng cớ kì phổ (bản ghi các nước đi trong ván cờ), chỉ cần có thể ghi nhớ kì phổ, lại hơi có chút lĩnh ngộ. Kì nghệ (khả năng đánh cờ) có thể tăng lên rất nhanh
Lý Triết Hào chính là người yêu thích cờ tướng thâm niên, hắn từng nằm trong đội tuyển tham gia giải cờ tướng quốc gia, chỉ là sau này vì công việc kinh doanh bề bộn, không có thời gian tiếp tục quản lý đội cờ này. Nhưng khi rảnh rỗi, lại lôi kéo Lý Thiên Bằng đánh vài ván
Lý Thiên Bằng sao có thể là đối thủ của Lý Triết Hào, liên tiếp thua 2 ván, đều bị Lý Triết Hào giết cho không còn mảnh giáp. Đến ván thứ ba, Lý Thiên Bằng đặc biệt, nhưng vẫn bị Lý Triết Hào đánh cho chỉ còn lại một Tướng, một Xe và hai Sĩ. Tuy nói ván này chưa kết thúc. Nhưng thắng bại đã phân, chỉ là Lý Thiên Bằng không chịu nhận thua mà thôi
Lý Thiên Bằng đưa xe tới bên cạnh tốt của Lý Triết Hào. Cười nói:
- Cha, cẩn thận con ăn xe của cha, đến lúc đó, nói không chừng con sẽ chuyển bại thành thắng
Lý Triết Hào đưa xe tói bên cánh kia của Lý Thiên Bằng, cười ha ha nói:
- Thiên Bằng, chẳng lẽ con cho rằng ta sẽ phạm phải loại sai lầm này sao. Ta đánh cờ như làm việc, tất phải làm được không có một sơ hở gì
- Cha, vậy cũng chưa chắc. Nói không chừng con có thể bắt được một cơ hội. Liền chuyển bại thành thắng
Lý Thiên Bằng cầm xe của mình trong tay. Đang tìm vị trí tốt nhất, trong miệng lầm bầm nói:
- Con sẽ không tin tưởng không thể tìm được nước cha đi nhầm. Nói không chừng trận này con sẽ thắng
- Thiên Bằng, nhận thua đi, con sao có thể đánh thắng được ta.
Lý Triết Hào đã chuẩn bị thắng trận tiếp theo, từ thế cở mà nhìn, rõ ràng thế cở của Lý Thiên Bằng đã mất, bất quá chỉ là làm kẻ giãy chết mà thôi, Lý Triết Hào cười nói:
- Thiên Bằng, mấu chốt ván cở này là ở trung tâm của ván cờ, làm cho tiến có thể công, lùi có thể thủ. Làm được như vậy tùy thời có thể đem quân cờ của con dùng đến cực hạn, nhìn như một quân cờ lơ đãng đi xuống, nhưng tương lai liền phát triển vô hạn. Giống như ta dùng quân cờ Trần Hàn Lâm này, ta sớm bố trí ở bên cạnh Bạch Cảnh Sùng, chính là muốn đem một quân cờ gài vào bên cạnh Bạch Cảnh Sùng, hiện tại không phải cần dùng tới sao
Lý Thiên Bằng còn đang suy nghĩ, thuận miệng hỏi:
- Cha, cha nói Trần Hàn Lâm lừa gạt Bạch Tình Đình như thế nào, cho dù Bạch Tình Đình dễ lừa gạt, nhưng chồng chưa cưới của Bạch Tình Đình là Diệp Lăng Phi lại rất tinh minh, đừng để bị tiểu tử họ Diệp này tính kế lại mình.
Những lời này của Lý Thiên Bằng mới vừa nói xong, liền nhìn thấy Lý Triết Hào đột nhiên biến sắc, liên thanh nói:
- Ta sao lại không nghĩ đến Diệp Lăng Phi, đáng chết, không chừng họ Diệp này đã từng điều tra Trần Hàn Lâm, nói không chừng Trần Hàn Lâm đã sớm bị họ Diệp nắm thóp. Buổi tối hôm nay Trần Hàn Lâm nói lừa gạt Bạch Tình Đình đến, có điểm quá dễ dàng, ta nghĩ trong này nhất định có cái gì không đúng
Lý Triết Hào đột nhiên đứng dậy, vội vàng quýnh lên chạy xuống dưới, Lý Triết Hào chạy đến trong phòng khách, đem điện thoại của mình ném ở trên bàn trà cầm lấy, vội vàng gọi điện thoại. Chờ điện thoại được nối máy, trong nháy mắt, Lý Triết Hào cơ hồ là quát lên:
- Mau chạy, hành động hủy bỏ
- Ông chủ Lý, chậm rồi, người của ngươi đều bị bát lại rồi. Tiếng cười của Diệp Lăng Phi từ trong điện thoại truyền tới
Thì ra, ngay lúc Lý Triết Hào và Lý Thiên Bằng đánh cờ, Trần Hàn Lâm cùng Bạch Tình Đình đã tới bến tàu rồi, Trần Hàn Lâm xuống xe, nhìn chung quanh. Mà lúc này, Diệp Lãng Phi ngồi ở trong xe vẫn không nhúc nhích, hắn để cho Bạch Tình Đình xuống xe, liền đứng ở bên cạnh xe không cử động, Bạch Tình Đình chính là mồi, đến khi Bạch Tình Đình vừa lộ diện, bảy tám nam nhân từ góc tối trong bãi đỗ xe chạy ra. Đồng thời, chiếc Fiesta Ford phía sau cũng vọt đi lên, hai tiểu tử theo dõi cả ngày ở phụ cận tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế cũng nhảy xuống xe
Khi mấy tên bắt cóc vây hướng tới Bạch Tình Đình, bốn phía vang lên tiếng còi xe cảnh sát. Chu Hân Mính mang theo người vây quanh mấy tên bắt cóc, một tên cũng không chạy thoát, đều bị bắt lại
Lý Triết Hào đúng lúc này lại gọi điện thoại tới đây, Diệp Lãng Phi tiếp điện thoại, sau khi nghe được Lý Triết Hào nói hủy bỏ hành động, Diệp Lăng Phi mới cười ha hả nói:
Lý Triết Hào nghe được thanh âm của Diệp Lăng Phi trong điện thoại, lập tức cúp điện thoại. Nói với Lý Thiên Bằng:
- Thiên Bằng, mau gọi mẹ con, chúng ta lập tức rời đi
Lý Thiên Bằng cũng ý thức được đã xảy ra chuyện gì, khi đang định lên lầu gọi mẹ mình, liền nhìn thấy Mã Tử Yến xuất hiện tại lầu hai. So với sự kinh hoảng thất thố của Lý Triết Hào, ngược lại Mã Tử Yến thong dong rất nhiều. Giọng nói của nàng hết sức tỉnh táo, nói:
- Triết hào, có phải chuyện bắt cóc không thành công hay không?
Lý Triết Hào lo lắng gật đầu nói:
- Tử Yến, không nên hỏi nhiều, mau lấy tiền mặt, chúng ta lập tức rời đi, cảnh sát rất nhanh sẽ đến đây
Mã Tử Yến cũng không có kinh hoảng. Nàng bình tĩnh nói:
- Thiên Bằng, con cùng cha con lập tức lái xe rời đi, không nên đi đường cao tốc, quốc lộ, cảnh sát nhất định sẽ ở vây bắt hai người ở đường cao tốc, quốc lộ. Từ đường Đại Hắc Sơn đi đến Hải Phong chờ mẹ, mẹ sẽ lái xe theo sau
- Tử Yến, em không đi sao?
Lý Triết Hào hỏi:
Mã Tử Yến lạnh nhạt cười nói:
- Em đương nhiên phải đi, chỉ là em muốn đem đồ vật này nọ thu thập một chút. Một lát sẽ đuổi theo hai người. Cảnh sát nhất định muốn bắt anh cùng Thiên Bằng, mà bọn họ đối với em không có cách nào. Em sẽ lập tức thu thập đồ đạc rời đi. Lui một bước mà nói, cho dù đuổi tới, bọn họ không cỏ chửng cớ bắt giữ em. Em cũng sẽ bình an tới gặp hai người .
Hai cha con Lý Triết Hào cùng Lý Thiên Bằng vừa nghe, thấy đúng là đạo lý này. Hai người cũng không suy nghĩ nhiều, cầm một ít tiền mặt, ngay cả quần áo cũng không có mang nhiều, mặc áo khoác liền vọt tới gara của biệt thự. Tiểu Hắc ngồi trên ghế người lái của xe BMW, Lý Thiên Bằng cùng Lý Triết Hào cũng mở ra cửa sau, lên xe, cỗ xe BMW này chạy ra khói biệt thự, chạy thẳng về hướng Tây
Nhìn thấy một cỗ xe BMW màu trắng từ Lý gia lao ra, Dã Lang đẩy Dã Thú đã có chút uể oải, thấp giọng nói:
- Có người chạy
- Quả nhiên giống như lão đại đoán trước, xem như có trò chơi vui rồi, Dã Thú nhếch miệng cười nói
- Ta xem bọn họ như thế nào chạy thoát từ trong tay ta
Dã Lang không để ý Dã Thú, mà là gọi điện thoại cho Diệp Lãng Phi, thông báo với Diệp Lăng Phi cha con nhà Lý gia đã lái xe chạy đi
Chuyện đó đều ở trong dự tính của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi vốn vẫn không muốn cho Chu Hân Mính dẫn người bắt được Lý Triết Hào, nếu như bị cảnh sát bắt được. Nhiều nhất chỉ là hình phạt tù giam, Diệp Lăng Phi lần này cần ra tay giết chết Lý Triết Hào. Không cho Lý Triết Hào bất cứ một cơ hội giữ mạng nào. Chuyện tới bây giờ rồi, cũng đã tới lúc nên kết thúc, Diệp Lãng Phi để cho Chu Hân Mính hộ tống Bạch Tình Đình về nhà. Mà hắn thì lái xe của Bạch Tình Đình, dọc theo phương hướng theo lời của Dã Lang đuổi theo
Tiểu Hắc lái xe tới đường Đại Hắc Sơn, thỉnh thoảng hắn từ gương chiếu hậu liếc ra sau xe
- Ông chủ, chúng ta bị theo dõi
Tiểu Hắc nói, Lý Triết Hào cùng Lý Thiên Bằng đồng thời cả kinh, bọn họ nhìn lại về phía sau, liền nhìn thấy một cỗ xe chạy ở phía sau bọn họ
- Tiểu Hắc, ngươi chắc chắn không?
Lý Triết Hào hỏi:
- Tôi đã chú ý chiếc xe này lâu rồi, từ sau khi chúng ta ra khỏi nội thành, liền đi theo chúng ta
Tiểu Hắc đột nhiên tăng tốc, chiếc xe phía sau cũng bắt đầu tăng tốc theo. Đến thế thì Lý Triết Hào cùng Lý Thiên Bằng đều tin tưởng rồi, Lý Triết Hào hết sức khẩn trương thúc giục nói:
- Tiểu Hắc, mau nghĩ biện pháp đi
- Ông chủ, tôi biết phải làm như thế nào
Tiểu Hắc không có nửa điềm kinh hoảng, ngữ khí hết sức bình tĩnh. Giờ phút này, Lý Triết Hào cùng Lý Thiên Bằng đem toàn bộ hy vọng đều ký thác trên người Tiểu Hắc, liền nhìn thấy Tiểu Hắc cố ý đem tốc độ giảm xuống, mà chiếc xe phía sau bắt đầu giảm tốc độ. Đến khi xe của Tiểu Hắc chạy đến một chỗ quẹo vào đường Bàn Sơn, đột nhiên, hắn quẹo qua eo núi kia, sau đó, lại trượt về phía trước hơn mười thước, Tiểu Hắc đem xe dừng lại
Tiểu Hắc duỗi tay ra, rút ra súng lục từ bên hông, nói với Lý Triết Hào cùng Lý Thiên Bằng trong xe:
- Ông chủ, ông ngồi đừng nhúc nhích, tôi đi giết người trong xe phía sau. Vừa nói, Tiểu Hắc đẩy cửa ra, xuống xe
Tay phải nắm súng của Tiểu Hắc buông xuống, hắn đứng ở giữa đường Bàn Sơn, chờ chiếc xe phía sau xuất hiện từ chổ quẹo vào
Hai ánh đèn xe xé tan bóng đêm, Tiểu Hắc tay cầm súng, chuẩn bị tùy thời nổ súng. Ngay khi hắn nhìn thấy thân của chiếc xe phía sau kia, nọ đèn của chiếc xe đó quét qua mắt Tiểu Hắc một chút, Tiểu Hắc hơi híp mắt lại, nòng súng trong tay hướng vào chiếc xe
Đoàng, đoàng, đoàng, đoàng,
Bốn tiếng súng vang lên phá tan bầu trời đêm, ngay sau đó chợt nghe uỵch một tiếng, Tiểu Hắc ngã ngửa về phía sau. Trên người hắn xuất hiện bốn cái lỗ máu, Tiểu Hắc nằm ở trên quốc lộ, hai chân co quắp
Chiếc xe BMW kia dừng lại ở trước thi thể của Tiểu Hắc, hai người Dã Lang cùng Dã Thú cầm theo súng lục đi tới trước thi thể Tiểu Hắc, Dã Thú dùng chân đá đá thân thể Tiểu Hắc còn đang co quắp, cười lạnh nói:
- Ngươi cho rằng lão tử là ai, có thể để ngươi đánh trúng sao, phế vật
- Đừng nói nhiều lời,
Dã Lang không quen nhìn loại phương thức xử sự này của Dã Thú, nắm súng lục chĩa vào đầu Tiểu Hắc, “đoàng”, “đoàng” hai viên đạn bay ra, bắn vỡ đầu của Tiểu Hắc, Dã Lang cầm súng đi thẳng đến cỗ xe BMW phía trước, Dã Thú bĩu môi, lầm bầm một câu
- Không có cảm giác hài hước gì cả
Sau đó, cũng cầm súng đi theo, Lý Triết Hào cùng Lý Thiên Bằng ngồi trong xe sau khi nghe được tiếng súng thanh thúy, hai người theo bản năng nhìn lại hướng Tiểu Hắc, ở trong lòng hai người này, Tiểu Hắc là bảo tiêu đáng giá tín nhiệm nhất của bọn hắn, cho tới nay, ấn tượng trong lòng bọn hắn Tiểu Hắc chính là kẻ tâm ngoan thủ lạt, làm việc sạch sẽ lưu loát, không để lại một chút đầu mối, chỉ cần chuyện giao cho Tiểu Hắc làm, Tiểu Hắc đều hoàn thành hết sức hoàn mỹ, không có một điểm phiền toái
Ở trong lòng bọn họ, Tiểu Hắc là không ai có thể đánh bại. Nhưng rất hiển nhiên lần này bọn hắn thất vọng rồi, Lý Triết Hào cùng Lý Thiên Bằng rõ ràng nhìn thấy Tiểu Hắc ngã xuống
Hai người này hoảng hốt, trong lòng nhảy lên. Hai người phản ứng theo bản năng đẩy cửa xe ra, định xuống xe chạy trốn. Nhưng hai người bọn hắn mới vừa mở cửa xe, chợt nghe đã có người cười lạnh nói:
- Hai vị, không nên cử động, lão đại của ta muốn gặp các ngươi
Lý Triết Hào cùng Lý Thiên Bằng hai người quả thật không dám động, bị Dã Lang lại đem hai người nhét vào trong xe
Dã Thú đem thi thể của tiêu Hắc kéo tới bên cạnh xe, mở cửa, đặt lên chổ ngồi của người lái xe
- Hai vị, xin lỗi, vị huynh đệ này chính là thủ hạ của các ngươi, các ngươi nhìn thêm hắn vài lần đi
Dã Thú há miệng cười, ngay sau đó Dã Thú đóng cửa xe “phanh” một tiếng. Hai cha con Lý Triết Hào và Lý Thiên Bằng ngồi ở trong xe hai mặt nhìn nhau, trong lòng bọn họ hiểu rõ, lần này thật sự hết thật rồi. Nhưng Lý Triết Hào cũng không cam tâm cứ như vậy là xong hết, tay phải hắn len lén sở vào trong túi, vừa định gọi 110, lại bị Dã Lang một quyền đánh vào cằm cùa Lý Triết Hào, đem cằm cùa Lý Triết Hào đánh cho nát bấy, điện thoại di động cũng bị ném xuống đất giẫm thành mảnh nhỏ.