Diệp Lăng Phi nghe Lý Khả Hân nói muốn sinh cho hắn một đứa con, hắn cười khẽ, nói:
- Vậy được rồi, chờ sau khi công ty được đưa ra thị trường, em phải ở nhà sinh con cho anh đó, còn anh cũng sẽ làm một người chồng tốt!
- Nói nghe ngọt quá nhỉ, ai chẳng biết anh sẽ không làm được một người chồng tốt!
Lý Khả Hân hiển nhiên không tin những lời này của Diệp Lăng Phi, cô khoác tay Diệp Lăng Phi, gắt giọng:
- Diệp Lăng Phi, anh không cần phải nói lời ngon tiếng ngọt như vậy, em sẽ không mắc lừa đâu!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Khả Hân, sao anh lại lừa em chứ, anh nói thật mà, trong lòng anh luôn muốn làm một người chồng tốt!
- Đúng vậy, trong lòng anh muốn làm một người chồng tốt, nhưng điều đó không có nghĩa anh sẽ làm được một người chồng tốt, em không coi trọng cái chức người chồng tốt của anh đâu. Diệp Lăng Phi, anh dùng miệng lưỡi như vậy với em không có tác dụng gì đâu!
Diệp Lăng Phi không nói thêm gì với Lý Khả Hân nữa, chỉ là hôn lên mặt Lý Khả Hân một cái. Trong thang máy có camera, Lý Khả Hân không muốn bị quay cảnh cô và Diệp Lăng Phi thân mật ở trong thang máy, vội vàng nói:
- Đừng làm bậy nữa, trong thang máy có cameras, anh không sợ bị người nhìn thấy sao?
Câu này của Lý Khả Hân quả nhiên đã có tác dụng, Diệp Lăng Phi vừa nghe Lý Khả Hân nói như vậy, quả nhiên thu liễm lại, không dám tiếp tục làm xằng làm bậy nữa. Hai người đi ra khỏi thang máy, Lý Khả Hân khoác tay Diệp Lăng Phi, cất tiếng cười như chuông bạc, Diệp Lăng Phi cau mày, hỏi với vẻ khó hiểu:
- Khả Hân, em cười cái gì vậy?
- Không có gì!
Lý Khả Hân nói,
- Em vừa mới nghĩ tới một chuyện rất thú vị. Diệp Lăng Phi, nếu hai chúng ta khoác tay nhau đi trên đường mà gặp được Bạch Tình Đình, anh nói xem, Bạch Tình Đình sẽ có phản ứng như thế nào?
Lý Khả Hân chỉ thuận miệng nói như vậy, nhưng Diệp Lăng Phi lại lo lắng thật sự, ánh mắt hắn quét qua bốn phía xung quang, thật sự lo lắng Bạch Tình Đình đột nhiên xuất hiện. Lý Khả Hân nói:
- Đừng nhìn nữa, Bạch Tình Đình sẽ không đến chỗ này đâu, anh nghĩ đây là chỗ nào cơ chứ, sao cô ấy có thể tới một chỗ như thế này được!
Khoác tay Diệp Lăng Phi đi ra khỏi tòa nhà công ty, Lý Khả Hân liếc nhìn thấy chiếc xe của Diệp Lăng Phi đang đậu ở gần tòa nhà, cô liền nói:
- Hôm nay em không lái xe, em ngồi xe anh nhé!
Nghe Lý Khả Hân nhắc đến xe, Diệp Lăng Phi nói:
- Khả Hân, anh chợt nhớ đến một chuyện, chẳng phải là Tiểu Uyển đã học lái xe rồi sao, em thử hỏi xem cô ấy thích xe gì, em mua cho em và cô ấy mỗi người một chiếc?
- Chuyện này anh không tự đi hỏi em ấy được sao?
Lý Khả Hân hỏi ngược lại.
- Chẳng phải ngày nào em cũng gặp Tiểu Uyển sao, anh nghĩ em sẽ biết chuyện đó!
Diệp Lăng Phi nói,
- Khả Hân, đến lúc đó anh sẽ mua cho em một chiếc, hai em đều là người phụ nữ của anh, anh sẽ không bất công đâu!
Lý Khả Hân bĩu môi, hừ lạnh nói:,
- Đừng nói như vậy, anh mà không bất công à, nếu không bất công thì sao anh lại hỏi Tiểu Uyển thích xe gì trước mà không hỏi em, anh làm vậy là bất công. Nhưng mà anh lo em sẽ đố kỵ, cho nên mới bổ sung thêm đoạn sau. Diệp Lăng Phi, em mà còn không hiểu anh sao, em hiểu rõ anh từ trong ra ngoài, kể cả từng bộ phận trên cơ thể anh...!
Lý Khả Hân nói đến đây, gò má cô hơi đỏ hồng lên. Diệp Lăng Phi âm thầm thò tay xuống bóp mông Lý Khả Hân một cái, nói:
- Khả Hân, sau khi lên xe anh sẽ dạy dỗ em!
Nói xong, hắn và Lý Khả Hân đi ra chỗ xe, mở cửa ra, để Lý Khả Hân ngồi lên ghế lái phụ trước, sau đó Diệp Lăng Phi đi vòng qua bên kia ngồi lên ghế lái. Hắn không thắt dây an toàn mà kéo Lý Khả Hân sang bên mình, bắt đầu vuốt ve bóp nắn bộ ngực của Lý Khả Hân, hô hấp của Lý Khả Hân trở nên dồn dập, cô thở gấp liên tục... Diệp Lăng Phi rất ít khi đi mua quần áo cho mình, quần áo của hắn chủ yếu là do mấy người Bạch Tình Đình, Chu Hân Mính mua về, Diệp Lăng Phi chỉ phải làm mỗi việc là thử xem có thích hợp hay không là được rồi. Có nhiều người phụ nữ cũng có chuyện tốt như thế này, hoàn toàn không cần suy nghĩ về chuyện quần áo, sẽ có người lo lắng cho anh. Diệp Lăng Phi cũng như vậy, đại đa số quần áo của hắn là do Bạch Tình Đình mua cho, thậm chí ngay cả đồ lót Bạch Tình Đình cũng mua đủ, mỗi lần, Diệp Lăng Phi đều thì thầm bên tai Bạch Tình Đình là mình đã tìm được một cô vợ tốt, nói đến mức tâm hồn Bạch Tình Đình bay bổng trên mây, càng muốn mua quần áo cho Diệp Lăng Phi. Lý Khả Hân cũng muốn mua quần áo cho Diệp Lăng Phi, mắt thẩm mỹ của cô không giống như Bạch Tình Đình, mỗi người phụ nữ mua quần áo cho đàn ông thường có quan điểm khác nhau, có những người phụ nữ muốn người đàn ông của mình bóng bẩy hơn thì thường chọn những bộ quần áo thời thượng, có những người phụ nữ lại muốn người đàn ông của mình chín chắn phong độ hơn, lúc lựa chọn quần áo họ sẽ có khuynh hướng mua những bộ quần áo trang trọng một chút. Lý Khả Hân lựa chọn quần áo cho Diệp Lăng Phi có khuynh hướng trẻ trung một chút, Lý Khả Hân muốn để cho Diệp Lăng Phi trẻ trung hơn, như vậy thì cha mẹ cô sẽ càng thích Diệp Lăng Phi hơn. Diệp Lăng Phi không nói gì cả, Lý Khả Hân chọn lựa quần áo gì cho hắn thì hắn sẽ mặc cái đó, theo cách Diệp Lăng Phi thường nói, hắn chính là một cái móc treo quần áo. Lý Khả Hân rất thích như vậy, bất kỳ chuyện gì đều do cô làm chủ là tốt nhất. Cá tính của Lý Khả Hân có điểm khác với Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình là kiểu phụ nữ thích nghe lời chồng, Diệp Lăng Phi nói cái gì, Bạch Tình Đình sẽ đi làm, thực chất ở bên trong Bạch Tình Đình vẫn là tính cách của một tiểu thư, muốn dựa vào đàn ông, nhưng Lý Khả Hân thì lại khác. Lý Khả Hân là một cô gái rất độc lập, cô không thích bị đàn ông chi phối mà muốn mình có thể chi phối đàn ông. Lý Khả Hân chọn liền cho Diệp Lăng Phi hai bộ quần áo, nhưng vì cô cảm thấy không trẻ trung lắm nên lại thôi, cô chọn một cái áo khác màu trắng, không phải tất cả mọi người đàn ông đều có thể mặc đồ màu trắng, có những người đàn ông mặc đồ trắng có vẻ không hợp. Lý Khả Hân cảm thấy mua cho Diệp Lăng Phi mấy màu khác không hợp cho lắm, vì thế mới chọn một bộ quần áo màu trắng cho Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi mặc quần áo một cách rất thoải mái, hắn không cần để ý xem màu sắc là gì, Lý Khả Hân cầm một cái áo sơmi màu trắng, cùng với một cái quần dài cũng màu trắng. Diệp Lăng Phi nhìn thoáng qua, khẽ cười cười, tuy Diệp Lăng Phi không nói gì, nhưng phản ứng của Diệp Lăng Phi vẫn thể hiện rằng Diệp Lăng Phi cũng không thích bộ quần áo này lắm. Lý Khả Hân không để ý đến phản ứng của Diệp Lăng Phi, cô nói:
- Cười cái gì mà cười, mặc vào cho em xem nào!
- Anh không thích mặc đồ màu trắng lắm, rất dễ bị dơ!
Diệp Lăng Phi nói,
- Nếu đến nhà em làm khách mà quần áo lại bẩn thì sẽ không tốt!
- Sao anh cứ nói nhiều như vậy nhỉ, anh yên tâm đi, nhà em không phải bãi rác, không dễ làm bẩn quần áo của anh như anh nghĩ đâu!
Lý Khả Hân thúc giục Diệp Lăng Phi,
- Anh đừng dài dòng nữa, mau mặc quần áo vào đi!
Diệp Lăng Phi chậm rãi mặc bộ quần áo vào, Lý Khả Hân thấy Diệp Lăng Phi mặc bộ quần áo màu trắng xong, cô khẽ gật đầu, nói:
- Ừm, bộ này đi, bộ quần áo này không tệ, Diệp Lăng Phi, anh mặc bộ quần áo này ít cũng phải trẻ ra mưởi tuổi!
Diệp Lăng Phi nghe xong không nhịn được, nói:
- Em nói đùa kiểu gì vậy, nếu anh trẻ ra mười tuổi chẳng phải là mới hơn hai mươi tuổi sao, còn trẻ hơn cả em, mẹ em sẽ nghĩ rằng anh không được chín chắn đó!
- Biến, anh nói bậy bạ gì đó!
Lý Khả Hân hờn dỗi đẩy Diệp Lăng Phi một cai, phụ nữ không muốn người khác nói các cô già, các cô mong muốn mình mãi mãi trẻ tuổi. Lý Khả Hân cũng là phụ nữ, cô cũng muốn mình trẻ mãi. Cô lấy thẻ tín dụng ra, đưa cho cô nhân viên bán hàng, Diệp Lăng Phi thấy Lý Khả Hân định trả tiền, hắn vội vàng:
- Khả Hân, sao có thể để em trả tiền được, cứ để anh trả tiền đi!
- Được rồi, anh không cần phải khách sáo với em!
Lý Khả Hân chu miệng ra, nói:
- Anh không cần quên chuyện đã hứa mua xe cho em là được rồi, em muốn một chiếc BMW nhập khẩu, Tiểu Uyển cũng giống em, sở thích của hai bọn em giống hệt nhau!
Diệp Lăng Phi nghe c Lý Khả Hân nói như vậy, hắn không chút do dự, lập tức đồng ý:
- Không thành vấn đề, anh sẽ lập tức thu xếp, nhập khẩu về từ nước ngoài ít nhất cũng phải một tuần lễ, điều kiện tiên quyết là bây giờ phải có hàng...!
Lý Khả Hân cười nói:,
- Được rồi, được rồi, em chỉ nói đùa như vậy thôi, em làm sao biết được Tiểu Uyển thích xe gì, anh tự đi mà Tiểu Uyển đi, còn em ấy à, em không cần xe, em có thể tự mua được rồi. Nếu anh thật sự tốt với em thì nên quan tâm nhiều hơn đến công ty, đừng cả ngày đều mặc kệ chuyện của công ty như vậy!
- Khả Hân, sao anh lại không để ý chứ, không phải là em không biết ngay cả …!
Diệp Lăng Phi vừa nói đến đây, Lý Khả Hân đã ngắt lời:
- Được rồi, được rồi, em hiểu mà, người bận rộn của em, tất cả quần áo em để trong túi đấy, khi nào về thì anh nhớ thay đấy, tránh để đến lúc trong nhà có chuyện bất hòa thì lại tìm đến em!