Diệp Lăng Phi không hề có ý muốn che đậy mục đích của mình, hắn rất
thẳng thắn nói lên nguyên nhân. Bành Hiểu Lộ nghe thấy Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô nhìn Diệp Lăng Phi một cái rồi Bành Hiểu Lộ nói:
- Em biết sẽ như vậy mà, anh khẳng định là có nguyên nhân à?
Diệp Lăng Phi khi muốn Bành Hiểu Lộ nói lại hai câu nói này, Serena xoay mặt sang Diệp Lăng Phi và nói một cách chắc chắn:
- Hắn chính là Quan chỉ huy, tôi có thể khẳng định chính là hắn, tuyệt đối không sai!
Diệp Lăng Phi nghe Serena nói như vậy thì hắn gật gật đầu và nói:
- Xem ra sự việc đã được giải quyết rồi!
Diệp Lăng Phi vừa dứt lời, điện thoại trong tay hắn đột nhiên reo lên,
Diệp Lăng Phi nhìn điện thoại thì ra là Bạch Tình Đình gọi đến, Diệp
Lăng Phi nhìn Dã Lang và xua tay nói:
- Dã Lang, cậu phụ trách chuyện ở đây nhé!
Diệp Lăng Phi nói xong thì trong tay cầm điện thoại cất bước đi về phía tòa nhà khách sạn, hắn vừa đi vừa nói:
- Ừ, Tình Đình, anh không sao, chuyện ở đây đã giải quyết ổn rồi, bây
giờ anh về nhà! Được rồi, ừ, chúng ta gặp nhau rồi nói nhé!
Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình nói chuyện điện thoại xong thì hắn bỏ
điện thoại xuống, xoay người lại nhìn Bành Hiểu Lộ đang đứng sau lưng
hắn, mắt nhìn Diệp Lăng Phi, bộ dạng đó giống như Bành Hiểu Lộ đang đợi
Diệp Lăng Phi nói chuyện với cô ấy. Diệp Lăng Phi cười và nói:
- Là chuyện của Tình Đình, Tình Đình lo lắng cho anh, anh không thể
không về nhà được, Hiểu Lộ, chi bằng chúng ta cùng đi, tiện thể em nói
với anh về chuyện rốt cuộc vì sao em lại xuất hiện ở đây!
Bành Hiểu Lộ nhìn Diệp Lăng Phi một cái rồi cất bước đi. Diệp Lăng Phi
thấy Bành Hiểu Lộ như vậy, hắn cười và cất bước đi theo. Bành Hiểu Lộ
nói với Diệp Lăng Phi đầu đuôi câu chuyện, thì ra bộ đội đặc chủng của
Lang Nha vì chuyện tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm mà mới từ
đại tây bắc về đây, Bành Hiểu Lộ ở Thành phố Vọng Hải, vốn theo kế hoạch của bộ đội đặc chủng không thể nhanh như vậy tham gia chiến đấu, bọn họ tối qua vừa mới đến Vọng Hải, kết quả là liên hệ với Bành Hiểu Lộ, vừa
đúng lúc Bành Hiểu Lộ biết chuyện ở khách sạn nên chạy đến đây, sau khi
từ miệng của Dã Lang hiểu được chuyện của Diệp Lăng Phi, Bành Hiểu Lộ
lập tức quyết định triển khai hành động. Cô lo Diệp Lăng Phi xảy ra
chuyện. Nhưng Bành Hiểu Lộ khi đối diện với Diệp Lăng Phi thì lại không
thể nói ra như vậy, cô lo Diệp Lăng Phi biết suy nghĩ trong lòng cô,
không biết hậu quả sẽ thế nào.
Diệp Lăng Phi tuy nói không có gì nhưng trong lòng lại rất hiểu. Nếu
không lo lắng bị Bạch Tình Đình nhìn thấy thì Diệp Lăng Phi sớm đã ôm
lấy Bành Hiểu Lộ rồi. Chính lúc này, Diệp Lăng Phi nghe thấy tiếng bước
chân từ phía sau lưng, Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ dừng lại, chỉ thấy
sau lưng Dã Lang và Serena hai người đó đang đuổi theo. Diệp Lăng Phi
nhìn thấy Dã Lang và Serena thì hắn khẽ dừng lại rồi lập tức nhớ ra, Dã
Lang vẫn có một chuyện chưa nói với mình, bây giờ nhìn thấy Dã Lang đuổi theo nói không chừng chính là vì chuyện đó.
Qủa không ngoài dự liệu của Diệp Lăng Phi, Dã Lang đuổi theo Diệp Lăng
Phi chính xác là vì chuyện đó. Trước đây Dã Lang vốn không nói với Diệp
Lăng Phi, bây giờ sự việc đã xong, Dã Lang nhớ ra là hắn chưa nói với
Diệp Lăng Phi, cho nên mới đuổi theo. Diệp Lăng Phi dừng bước, hắn xoay
mặt về phía Dã Lang và nhìn Dã Lang.
- Satan, là chuyện liên quan đến thi thể của đặc công người Pháp đó !
Dã Lang đem chuyện hắn biết được nói cho Diệp Lăng Phi nghe, sau khi
Diệp Lăng Phi nghe xong thì hắn chau mày. Diệp Lăng Phi không ngờ chuyện lại xảy ra như vậy, thi thể tên đặc công người Pháp đó đã bị mất. Sau
khi Diệp Lăng Phi biết được tin này từ Dã Lang đó là Tiểu Triệu đang ở
đó, hắn móc điện thoại ra gọi điện cho Tiểu Triệu.
Điện thoại của Tiểu Triệu reo lên mấy tiếng mới nghe thấy tiếng của Tiểu Triệu trong điện thoại truyền lại, Tiểu Triệu nói mơ mơ màng màng, cũng không biết vừa làm gì, hắn hỏi:
- Alo, ai đấy!
- Tiểu Triệu, là tôi, lẽ nào đến giọng của tôi cậu cũng không nhận ra sao?
Diệp Lăng Phi hỏi câu này thì nghe thấy tiếng thở của Tiểu Triệu truyền
lại, Tiểu Triệu rõ ràng là không ngờ Diệp Lăng Phi lại gọi điện thoại
cho hắn vào lúc này, hắn có chút bất ngờ vội vàng nói:
- Diệp ca, xin lỗi, xin lỗi, tôi vừa ngủ gục trên bàn, điện thoại reo
lên tôi cũng không nhìn là ai gọi đến nữa, cứ mơ mơ màng màng mà nghe
máy, tôi cũng không biết là Diệp ca gọi điện thoại đến, nếu tôi biết anh gọi điện thoại thì tôi…!
Diệp Lăng Phi cũng không kiên nhẫn mà nghe Tiểu Triệu giải thích, cái mà hắn quan tâm là tối nay xảy ra hàng loạt vụ án gì. Diệp Lăng Phi vốn
cho rằng tối nay lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm đến đột kích
khách sạn là vì để dụ Diệp Lăng Phi ra, trước đây hắn vốn không có suy
nghĩ khác, bây giờ lại nghe được tin này Diệp Lăng Phi biết ở đây vẫn
còn chuyện khác nữa có lẽ chuyện vốn không đơn giản như hắn nghĩ. Diệp
Lăng Phi ngắt lời Tiểu Triệu, hắn nói thẳng:
- Tôi nghe Dã Lang nói tôi nay cậu đưa thi thể đến nhà xác thì phát hiện thi thể đặc công người Pháp đã không thấy đâu nữa có phải vậy không?
- Vâng!
Tiểu Triệu vẫn không hiểu chuyện rốt cuộc là như thế nào, hắn nhớ mình
chỉ là báo cáo cho cục trưởng, ngoài cục trưởng ra hắn vốn không nói
chuyện này với người khác. Nhưng lúc này Tiểu Triệu không suy nghĩ là Dã Lang làm sao mà biết được, hắn phải nói những chuyện mà hắn biết cho
Diệp Lăng Phi nghe. Tiểu Triệu đem chuyện của hắn nói ra, sau khi Tiểu
Triệu nói xong hắn lại nói thêm:
- À, Diệp ca, tôi còn nghĩ đến một chuyện nữa, chính là cục cảnh sát bị
cháy, tôi cũng không biết chuyện này và chuyện thi thể bị mất tích có
liên quan gì không, tóm lại là tôi biết chuyện tối nay không ít!
Diệp Lăng Phi lại chau mày, Diệp Lăng Phi hỏi một câu:
- Tiểu Triệu, ý của cậu là nói cảnh sát các cậu phát hiện cháy lớn, ở đó có người bị thương vong không?
Tiểu Triệu nghe Diệp Lăng Phi hỏi câu này thì vẫn không hiểu lắm. Tiểu Triệu hỏi một câu:
- Diệp ca, tôi không phải không hiểu ý của anh, cái anh ám chỉ là về mặt gì vậy?
Diệp Lăng Phi giải thích:
- Tiểu Triệu, tôi chính là muốn biết cục cảnh sát các cậu có người bị thương vong hay không, vị trí cháy cụ thể ở đâu!
Diệp Lăng Phi giải thích như vậy thì Tiểu Triệu mới hiểu, Tiểu Triệu nói:
- Không có người nào bị thương vong cả, lúc đó cũng muộn rồi, trong cục mọi người đều tan ca mà lại cháy như vậy…!
Tiểu Triệu nói đến đây đột nhiên dừng lại, Diệp Lăng Phi đang nghe Tiểu
Triệu kể tỉ mỉ đột nhiên Diệp Lăng Phi thấy Tiểu Triệu không nói nữa thì hỏi:
- Tiểu Triệu, đám cháy đó thế nào?
- Diệp ca, tôi nghĩ ra rồi, ở đây có vấn đề!
Tiểu Triệu nói,
- Đám cháy đó rất kỳ quái, lúc đó là ở trong phòng hồ sơ, nói chính xác
hơn là phòng hồ sơ có tư liệu có liên quan đến thi thể đó. Phòng hồ sơ
này là phòng hồ sơ tạm thời….!
Tiểu Triệu đem những hoài nghi trong lòng nói ra, thứ Diệp Lăng Phi cần
chính là tin tức này, khi Tiểu Triệu nói xong thì trong lòng Diệp Lăng
Phi cũng hiểu. Tiểu Triệu không thể cung cấp cho Diệp Lăng Phi nhiều
thông tin hơn nữa, Diệp Lăng Phi không hỏi thêm gì nữa, hắn cúp máy.
Bành Hiểu Lộ thấy Diệp Lăng Phi cúp máy thì cô mới hỏi:
- Diệp Lăng Phi, có phải phát hiện ra chuyện gì không?
Bành Hiểu Lộ nhìn sắc mặt Diệp Lăng Phi hơi biến sắc, trong lòng cô đoán chắc chắn đã xảy ra thêm những chuyện ngoài dự liệu, nếu không Diệp
Lăng Phi sẽ không như vậy. Bành Hiểu Lộ vừa hỏi thì thấy Diệp Lăng Phi
thở dài và nói:
- Anh cũng không biết, tóm lại là cảm thấy sự việc rất nhiều, rốt cuộc là chuyện gì anh cũng nói không được!
Diệp Lăng Phi dù sao cũng không phải là thần, không phải chuyện gì cũng
có thể hiểu rõ. Diệp Lăng Phi sau khi biết được vài thông tin từ Tiểu
Triệu thì hắn cũng cần có thời gian để tiêu hóa. Nhưng theo Diệp Lăng
Phi thấy chuyện này không đơn giản, ở đây có dính dáng đến chuyện khác
nữa. Thi thể đặc công Pháp là sao mà vô duyên vô cớ bị mất tích như vậy, hơn nữa cục cảnh sát cũng bị cháy, đây không thể là chuyện trùng hợp
như vậy, trong đây hẳn là có liên quan với nhau. Diệp Lăng Phi đang đi
cùng Bành Hiểu Lộ thì nghe thấy tiếng Bạch Tình Đình ở phía đối diện:
- Ông xã!
Diệp Lăng Phi nghe tiếng nói của Bạch Tình Đình thì hắn ngẩng đầu nhìn
thì thấy Bạch Tình Đình đang bước nhanh đến. Diệp Lăng Phi chỉ đành tạm
thời gác lại, hắn dừng bước đợi Bạch Tình Đình đi đến, Diệp Lăng Phi ôm
lấy Bạch Tình Đình.
- Ông xã, anh không sao chứ!
Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi ôm lấy, hai tay cô đặt ở cổ Diệp Lăng
Phi, lúc này mắt cô nhìn Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình nãy giờ vẫn luôn
lo lắng cho Diệp Lăng Phi, cô lo Diệp Lăng Phi sẽ có nguy hiểm gì đó,
bây giờ nhìn thấy Diệp Lăng Phi bình an vô sự thì trong lòng cô yên tâm. Nhưng Bạch Tình Đình vẫn muốn tận tai nghe Diệp Lăng Phi nói không có
chuyện gì cô mới có thể yên tâm hẳn.
- Bà xã, anh không sao mà!
Diệp Lăng Phi ôm lấy Bạch Tình Đình hắn không quan tâm là đang ở đâu,
sau khi hắn hôn Bạch Tình Đình một cái thì mới buông Bạch Tình Đình ra.
Bành Hiểu Lộ đứng bên cạnh Diệp Lăng Phi, khi cô nhìn thấy Bạch Tình
Đình đến thì Bành Hiểu Lộ nhìn Diệp Lăng Phi và cười nói:
- Xem ra tôi không nên quấy rầy hai người nữa, tôi đi trước đây!
- Hiểu Lộ, cảm ơn cô!
Bạch Tình Đình nhìn Bành Hiểu Lộ một cái, mối quan hệ giữa Bạch Tình
Đình và Bành Hiểu Lộ đã trở nên rất thân thiết, Bạch Tình Đình lần trước nhờ Bành Hiểu Lộ giúp đỡ, có thể vì vậy mà bây giờ Bành Hiểu Lộ có vị
trí trong lòng Bạch Tình Đình. Bành Hiểu Lộ cười với Bạch Tình Đình và
nói:
- Không có gì đâu!
Bành Hiểu Lộ nói rồi cất bước đi, Bạch Tình Đình kéo cánh tay Diệp Lăng
Phi, sau khi Bành Hiểu Lộ đã đi khỏi, Bạch Tình Đình mới đưa ánh mắt
sang phía Diệp Lăng Phi và nói:
- Ông xã, lần này thật may là nhờ có Hiểu Lộ, em không ngờ Hiểu Lộ lại đến…!
Diệp Lăng Phi khi nghe Bạch Tình Đình ghé vào tai hắn nói như vậy thì
mắt hắn híp lại, Diệp Lăng Phi nhớ lại chuyện khi nãy. Diệp Lăng Phi
trước đây vẫn cho rằng đặc công của Ám bộ bị tiêu diệt triệt để rồi, hắn nhớ khi đó Đới Vinh Cẩm đã nhắc qua với hắn, lính đánh thuê của Khoa
Nhung Hỏa Diễm chẳng qua là cửa ải thứ nhất, phía sau còn có một cửa ải
thứ hai nữa. Sau này Diệp Lăng Phi mới biết cửa ải thứ hai mà Đới Vinh
Cẩm nói là Ám bộ. Diệp Lăng Phi vốn cho rằng đặc công của Ám bộ đã bị
tiêu diệt hết, nói cách khác là cửa ải thứ hai mà Đới Vinh Cẩm sắp đặt
đã bị Diệp Lăng Phi phá hủy rồi, ngược lại tiêu diệt tổ chức lính đánh
thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm, chuyện này toàn bộ là như vậy nhưng không ngờ
tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm bị tiêu diệt đồng thời lại
xuất hiện nhiều ngã rẽ. Theo Diệp Lăng Phi nói không chừng cái xác tên đặc công người Pháp biến mất một cách thần bí là do Ám bộ làm. Rất rõ
ràng, người của Ám bộ không muốn để thân phận của thi thể đó bị điều tra ra, triệt để hủy diệt thi thể này!
Diệp Lăng Phi nghĩ đến đây, đột nhiên hắn chau mày, Diệp Lăng Phi nói một câu:
- Xem ra, tính mệnh của tên đặc công người Pháp này cũng không bảo đảm rồi!