Diệp Lăng Phi ở bể bơi nói
chuyện với Chu Hồng Sâm hồi lâu, cho đến khi Bạch Tình Đình đi ra hai
người mới không nói chuyện nữa. Bạch Tình Đình đi đến trước mặt Diệp
Lăng Phi, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Ông xã, anh và bác Chu nói chuyện gì vậy?
- Tình Đình, anh và nhạc phụ chỉ nói chuyện phiếm thôi mà, chứ không có gì cả.
Diệp Lăng Phi nói đến đây bèn nhìn Chu Hồng Sâm nói:
- Nhạc phụ, có phải không ạ?
Chu Hồng Sâm gật đầu cười, ông ta đứng lên cười nói:
- Tiểu Diệp, vợ chồng con nói chuyện với nhau đi, bố về nghỉ trước đây, ngày mai bố còn phải quay lại Tỉnh.
Khi Chu Hồng Sâm định đi, Diệp Lăng Phi bèn nói:
- Nhạc phụ đại nhân, bố đừng quên chuyện chúng ta vừa nói với nhau đấy.
- Ừ! Chu Hồng Sâm nói.
Chu Hồng Sâm đi rồi, Bạch Tình Đình ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi, cô ta gác chân lên nói:
- Ông xã, ban nãy anh và bác Chu nói gì với nhau vậy?
- Thì vẫn là nói mấy chuyện ở Tỉnh thôi mà.
Diệp Lăng Phi để tay lên cặp đùi trắng nõn của Bạch Tình Đình, rồi cứ
thế tiến thẳng đến tận đùi già của Bạch Tình Đình, tay Diệp Lăng Phi mới dừng lại, vuốt ve chỗ đùi già của Bạch Tình Đình.
Bạch Tình Đình cầm vào tay của Diệp Lăng Phi đang để trên đùi mình nói:
- Ông xã, chỗ này ở bên ngoài có ai nhìn thấy thì không hay.
Diệp Lăng Phi đâu có để ý đến những gì Bạch Tình Đình nói, tay hắn vuốt ve chỗ đùi già trắng nõn của Bạch Tình Đình cười nói:
- Bà xã, anh và em là vợ chồng hợp pháp, hơn nữa đây lại ở nhà mình, cho dù người khác nhìn thấy thì sao chứ. Ồ, Tình Đình, em thấy nhạc phụ và
nhạc mẫu của anh lần này gặp nhau liệu buổi tối có…
Diệp Lăng Phi nói đến đây cố ý dừng lại, bộ dạng đáng ghét đó cho dù
Diệp Lăng Phi không nói thẳng ra, Bạch Tình Đình cũng biết Diệp Lăng Phi muốn nói gì. Bạch Tình Đình đẩy vai Diệp Lăng Phi một cái nói:
- Ông xã, anh đừng nói lung tung.
- Anh…
Diệp Lăng Phi vừa nói đến đây, chuông điện thoại của hắn liền vang lên, Diệp Lăng Phi đành không nói nữa lấy điện thoại ra vừa nhìn thì ra là
Lý Khả Hân gọi đến. Diệp Lăng Phi không ngờ Lý Khả Hân lại gọi đến muộn
như vậy, tỏ ra rất bất ngờ. Diệp Lăng Phi tay cầm điện thoại, nghe cũng
không được mà không nghe cũng không được. Bạch Tình Đình nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Diệp Lăng Phi mà không có người nghe, cô ta nhìn
điện thoại của Diệp Lăng Phi thấy tên của Lý Khả Hân, Bạch Tình Đình
cười nói:
- Ông xã, bạn cũ của anh gọi đến kìa, sao anh lại không nghe, lẽ nào vì có em ở đây nên anh không tiện nghe?
- Tình Đình, em nói gì vậy, giữa anh và Lý Khả Hân...
Diệp Lăng Phi vốn định nói giữa hắn và Lý Khả Hân không có gì, nhưng lại nghĩ nếu hắn nói vậy với Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình sẽ không tin
lời hắn, như thế ngược lại bản thân hắn con tỏ ra có phần đuối lý, càng
khiến Bạch Tình Đình tin rằng giữa hắn và Lý Khả Hân có vấn đề. Diệp
Lăng Phi nghĩ đến đây bèn nói:
- Bà xã, giữa anh và Lý Khả Hân không giống như em tưởng tượng đâu.
Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Em tưởng tượng gì chứ? Em chẳng nghĩ gì cả, em chỉ muốn biết tại sao ông xã không nghe điện thoại thôi?
- Chuyện này...bây giờ anh sẽ nghe điện thoại.
Diệp Lăng Phi nói rồi nghe điện thoại, đợi điện thoại kết nối xong, Lý Khả Hân vội vàng nói:
- Diệp Lăng Phi, anh có quen bác sĩ nào không?
- Sao vậy?
Diệp Lăng Phi nghe Lý Khả Hân nói vậy xong khá sửng sốt , hắn nghĩ Lý
Khả Hân chắc hẳn có việc gì đó gấp gáp mới tìm hắn, nếu không cũng sẽ
không tim hắn gấp như vậy. Hắn nói:
- Em không cần vội từ từ nói, rút cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lý Khả Hân nghe Diệp Lăng Phi nói vậy cố gắng để khẩu khí của mình bình tĩnh lại nói:
- Diệp Lăng Phi, lúc tối mẹ em đột nhiên hôn mê, em đã đưa mẹ em đến
bệnh viện rồi, nhưng trong bệnh viện chỉ có bác sĩ cấp cứu, bọn họ kiểm
tra mà không tìm ra mẹ em bị bệnh gì, trước đây mẹ em bị bệnh tim nhưng
lần này em thấy mẹ em không giống bị bệnh tim, Diệp Lăng Phi anh có quen người nào ở bệnh viện không, giúp em với ạ?
- Ồ, thì ra là việc này. Mẹ em ở bệnh viện nào?
- Bệnh viện nhân dân thứ nhất. Em nghĩ đây là bệnh viện tốt nhất thành
phố, buổi tối sẽ có bác sĩ giỏi trực ở đây nhưng không ngờ ở đây chỉ có
hai bác sĩ trực ban, hơn nữa đa số các thiết bị y tế trong bệnh viện đều không thể dùng được nếu muốn kiểm tra cũng phải đợi đến sáng mai, em
không thể để mẹ em tối hôm nay cứ như thế này được.
- Ừ, anh hiểu rồi, em đừng vội bây giờ anh sẽ gọi điện tìm người.
Diệp Lăng Phi nói xong, cúp điện thoại. Bạch Tình Đình ngồi cạnh Diệp
Lăng Phi, ban nãy cô ta có nghe được một chút thấy Diệp Lăng Phi và Lý
Khả Hân không hề nói chuyện yêu đương dương như là người nhà của Lý Khả
Hân xảy ra chuyện. Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cô
ta nói:
- Ông xã, lẽ nào Lý Khả Hân xảy ra chuyện gì đó?
- Ừ, có vẻ như mẹ của Lý Khả Hân xảy ra chuyện. Mẹ cô ấy hôn mê, bây giờ đang nằm trong bệnh viện nhân dân thứ nhất, nhưng tối nay trong bệnh
viện nhân dân thứ nhất chỉ có bác sĩ trực ban không thể kiểm tra được mẹ của Lý Khả Hân mắc bệnh gì, Lý Khả Hân gọi điện cho anh chính là muốn
nhờ anh giúp cô ấy tìm bác sĩ tốt, Tình Đình chuyện này Điền Vi Dân có
lẽ quản nhỉ?
- Bí thư Điền sao lại quản chuyện này chứ? Ông xã, không phải anh vì
chuyện này mà tìm bí thư Điền giúp đỡ chứ, như thế chẳng phải là chuyện
bé xé ra to sao.
- Anh đương nhiên sẽ không tìm Điền Vi Dân rồi, anh chỉ là thuận miệng
nói thôi. Anh nhớ là anh có số điện thoại của cục trưởng cục vệ sinh,
anh muốn gọi điện cho ông ta thử xem, hi vọng ông ta sẽ giúp.
Diệp Lăng Phi nói rồi gọi điện thoại. Diệp Lăng Phi ra hiệu cho Bạch Tình Đình đừng nói, Diệp Lăng Phi cầm điện thoại nói:
- Cục tưởng Lý, là tôi, Diệp Lăng Phi, tôi nhớ chúng ta đã từng gặp mặt
nhau, tôi có chút việc muốn nhờ ông giúp...ừ, đúng, đúng...
Diệp Lăng Phi nói chuyện với cục trưởng cục vệ sinh, Bạch Tình Đình ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi nhìn Diệp Lăng Phi gọi điện thoại.
Khi Diệp Lăng Phi gọi điện thoại xong. Hắn đặt điện thoại xuống nói:
- Bà xã, mọi đã ổn rồi, nhưng anh vẫn không yên tâm, anh muốn qua đó xem thế nào.
- Ông xã, muốn thế này rồi anh còn định đi sao?
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói vậy tỏ ra có phần bất ngờ, cô ta
nói xong đột nhiên nhận ra rằng mình hỏi câu đó cũng như không hỏi, quan hệ giữa Diệp Lăng Phi và Lý Khả Hân vốn đã rất sâu sắc, cô ta chỉ cần
ngăn cản Lý Khả Hân đoạt lấy Diệp Lăng Phi là được rồi còn về sự qua lại giữa bọn họ, Bạch Tình Đình nghĩ cô ta không cần phải ngăn cản, quan
trọng hơn Bạch Tình Đình cũng không thể ngăn cản được. Bạch Tình Đình
bèn nói:
- Ông xã, em cũng đi cùng anh.
- Em muốn đi cùng anh?
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói vậy, yên lặng trong giây lát, hắn
nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của Bạch Tình Đình, khuôn mặt tuyệt sắc này
khiến không ít đàn ông thần hồn điên đảo, Bạch Tình Đình trước đây là
một công chúa trên cao vời vợi nhưng sau khi ở bên cạnh hắn, Bạch Tình
Đình đã trải qua rất nhiều chuyện, Bạch Tình Đình bây giờ không giống
với trước kia nữa, vì tình cảm giữa bọn họ, Bạch Tình Đình đã thay đổi
rất nhiều. Nhìn ánh mắt của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi gật đầu, hắn
biết cho dù hắn không cho Bạch Tình Đình đi, Bạch Tình Đình có lẽ cũng
sẽ đi theo hắn, Bạch Tình Đình vẫn không yên tâm về hắn, nhưng đổi lại
là bất kỳ người phụ nữ nào, có một người chồng như Diệp Lăng Phi cũng sẽ không yên tâm, đây là phản ứng bình thường của phụ nữ.
- Tình Đình, vậy bây giờ chúng ta chuẩn bị một chút rồi đi đến bệnh viện nhân dân thứ nhất, ừm, bây giờ anh sẽ gọi điện cho Lý Khả Hân nói với
Lý Khả Hân về tình hình bên đó, Lý Khả Hân vẫn ở bệnh viện chờ tin. Anh
tin Lý Khả Hân lúc này nhất định rất lo lắng.
Bạch Tình Đình không nói gì
thêm, cô ta đứng dậy quay người đi về phía biệt thự. Diệp Lăng Phi vẫn
ngồi yên, lấy điện thoại ra gọi cho Lý Khả Hân, đợi điện thoại kết nối
xong, Diệp Lăng Phi nói với Lý Khả Hân:
- Khả Hân, anh đã nói với bệnh viện bên đó rồi, rất nhanh, bác si và hộ lý ở các khoa liên quan sẽ đến bệnh viện.
- Cảm ơn anh.
Khi Lý Khả Hân nghe thấy Diệp Lăng Phi nói, không kìm được sự kích động trong lòng, lúc này cô ta không biết phải làm gì, Lý Khả Hân cũng không quen ai ở bệnh viện, không biêt nên tìm ai mới được may mà có Diệp Lăng Phi. Câu nói của Diệp Lăng Phi giống như mang đến ánh sáng cho Lý Khả
Hân trong đêm tối, sự cảm kích trong lòng của Lý Khả Hân lúc này đều thể hiện qua lời nói, cô ta đột nhiên thấp giọng nhẹ nhàng nói:
- Em sẽ bù đắp cho anh, anh muốn em làm gì cũng được.
Diệp Lăng Phi nghe thấy Lý Khả Hân nói vậy bèn cười nói:
- Khả Hân, em nói vậy anh chẳng khác nào loại dê già háo sắc ép buộc em
phải làm nhưng việc mà em không muốn, anh không dám yêu cầu đâu, mặc dù
trong lòng anh cũng có mong muốn nhưng bây giờ em nói vậy anh không dám
yêu cần nữa đâu.
Lý Khả Hân nghe Diệp Lăng Phi nói xong vội vàng nói:
- Không phải vậy, ý em không phải thế, em chỉ muốn nói...
Lý Khả Hân chưa nói hết câu liền bị Diệp Lăng Phi cắt ngang nói:
- Khả Hân, em không cần nói nữa, Lý Khả Hân mà anh thích mà một người
phụ nữ độc lập tự cường, một người phụ nữ dám làm dám nhận, anh không
thích em bây giờ như vậy đâu. Được rồi, anh không nói với em nữa, bây
giờ anh thay quần áo rồi sẽ cùng Tình Đình đến bệnh viện.
Khi Lý Khả Hân nghe thấy Diệp Lăng Phi nhắc đến tên Bạch Tình Đình, cô ta sửng sốt còn cho rằng mình nghe nhầm vội vàng hỏi:
- Anh nói sẽ cùng Bạch Tình Đình đến?
Diệp Lăng Phi gật đầu nói:
- Ừ! Ban nãy khi em gọi điện cho anh, anh đang ở nhà nói chuyện với Tình Đình, Tình Đình đều biết rồi, cô ấy muốn đi cùng anh đến đó.
- Anh nói Bạch Tình Đình biết em nhờ anh giúp đỡ, Bạch Tình Đình còn đồng ý để anh giúp em?
Diệp Lăng Phi nghe Lý Khả Hân nói vậy đột nhiên cười nói:
- Ừ, chuyện đó có gì đâu. Khả Hân, anh thấy em đúng là thích suy nghĩ
nhiều, thích đoán lung tung, em không hề hiểu con người Tình Đình, Tình
Đình bên ngoài đối với người khác có vẻ lạnh lùng nhưng trong lòng Tình
Đình lại rất nhiệt tình, em biết không, cuộc điện thoại ban nãy là Tình
Đình gọi đấy, người cũng là Tình Đình tìm giúp. Khả Hân, em nên biết rõ, con người anh đắc tội với rất nhiều người, em bảo anh đi đắc tội với
người khác thì được nhưng nếu em bảo anh đi tìm người giúp đỡ thì không
dễ dàng gì, ban nãy, anh biết đi đâu tìm người giúp chứ, là Tình Đình
tìm giúp, Khả Hân, nếu em muốn cảm ơn thì đừng cảm ơn anh mà nên cảm ơn
Tình Đình, nhưng anh thấy em đừng nên nói quá trực tiếp với Tình Đình,
ban nãy Tình Đình còn dặn anh không được nói với em, hài, anh cũng không biết trong lòng cô ấy định làm gì, tại sao lại không cho anh nói với em là do cô ấy giúp chứ?
Lý Khả Hân nghe Diệp Lăng Phi nói xong yên lặng giây lát nói:
- Ồ, thì ra là như vậy. Em biết phải làm thế nào.
- Vậy được, cứ vậy nhé. Bây giờ anh đi thay quần áo rồi sẽ đến bệnh viện ngay.
Diệp Lăng Phi nói xong cúp điện thoại. Ban nãy hắn đã nói dối Lý Khả
Hân, người vốn là do hắn tìm nhưng Diệp Lăng Phi lại nói là do Bạch Tình Đình giúp, Diệp Lăng Phi làm như vậy chính là vì hắn quá hiểu con người Lý Khả Hân. Lý Khả Hân thuộc loại phụ nữ không muốn nợ ân tình của
người khác, người khác càng tốt với cô ta, cô ta càng cảm thấy nợ ân
tình của người khác. Diệp Lăng Phi không muốn quan hệ giữa Bạch Tình
Đình và Lý Khả Hân cứ như vậy có chút quan hệ đối địch, ít nhất lần gặp
mặt gần đây giữa Bạch Tình Đình và Lý Khả Hân vẫn có chút khoảng cách,
cho dù Bạch Tình Đình tỏ ra rất thân thiện với Lý Khả Hân nhưng Lý Khả
Hân lại là người phụ nữ không dễ dàng làm bạn với Bạch Tình Đình, ít
nhất với Lý Khả Hân, Bạch Tình Đình không hề tốt như vậy, nhưng hành
động của Bạch Tình Đình khiến Lý Khả Hân có chút hiểu lầm. Nhưng Bạch
Tình Đình cũng không chủ động giải thích với Lý Khả Hân.
Quan hệ đó giữa Lý Khả Hân và Bạch Tình Đình là điều mà Diệp Lăng Phi
không muốn nhìn thấy. Vừa may sự việc tối hôm nay là một cơ hội, Diệp
Lăng Phi muốn nhân cơ hội này làm cho quan hệ giữa Bạch Tình Đình và Lý
Khả Hân trở nên hòa hợp. Đó cũng là lý do chính khiến Diệp Lăng Phi ban
nãy đã nói dối, hắn muốn Lý Khả Hân có cảm giác nợ ân tình của Bạch Tình Đình
Diệp Lăng phi nói chuyện điện thoại với Lý Khả Hân xong, vội vàng quay
về biệt thự. Khi Diệp Lăng Phi về đến phòng ngủ, Bạch Tình Đình đã thay
quần áo xong rồi, Diệp Lăng Phi cũng vội vàng thay quần áo rồi cùng Bạch Tình Đình đi ra khỏi biệt thự.
Minako thấy Bạch Tình Đình muộn như vậy còn ra ngoài, là vệ sĩ cho Bạch
Tình Đình, Minako vốn định đi cùng nhưng Diệp Lăng Phi ngầm ra hiệu với
Minako không cần đi cùng cô ta. Minako bèn ở lại nhà, Diệp Lăng Phi lái
xe, Bạch Tình Đình ngồi ở ghế lái phụ. Trên đường đến bệnh viện, Bạch
Tình Đình còn hỏi Diệp Lăng Phi rút cuộc mẹ của Lý Khả Hân mắc bệnh gì.
- Chuyện đó anh làm sao biết được, trong điện thoại Lý Khả Hân cũng
không nói rõ, rút cuộc mẹ cô ấy mắc bệnh gì, bây giờ vẫn không biết,
nhưng anh tin những bác sĩ đó của bệnh viện có thể tìm ra được.
Diệp Lăng Phi vừa hút thuốc vừa nói, hắn nói xong thấy Bạch Tình Đình lấy điện thoại ra nói:
- Hay là để em gọi điện cho bác sĩ riêng của bố em, đó là một bác sĩ
trung có thâm niên giỏi, ông ta luôn là bác sĩ riêng của bố em, bố em
rất tin tưởng ông ta.
- Không cần đâu. Bây giờ Lý Khả Hân đang ở trong bệnh viện, anh tin các
bác sĩ trong bệnh viện có thể tìm ra bệnh của mẹ cô ấy, hơn nữa, nếu bây giờ tìm bác sĩ riêng của bố em, cũng không biết đến khi nào mới đến
bệnh viện, bây giờ lại khá muộn rồi không gọi thì tốt hơn.
- Ông xã, anh đã nói vậy thì em không gọi điện nữa.
Bạch Tình Đình vốn định lấy điện thoại ra nhưng nghe thấy Diệp Lăng Phi
nói vậy Bạch Tình Đình lại để điện thoại vào. Diệp Lăng Phi vứt đầu
thuốc ra ngoài cửa xe, sau đó hắn quay sang Bạch Tình Đình nói:
- Tình Đình, cảm ơn em.
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói vậy hơi sửng sốt nói:
- Cảm ơn em? Anh cảm ơn em cái gì chứ, em cũng không làm gì cả?
- Cảm ơn em đã tin tưởng anh. Càng cảm ơn em đã giúp Lý Khả Hân như vậy, bây giờ anh không biết phải nói gì, tóm lại, chỉ muốn cảm ơn em.
Bạch Tình Đình cười nói:
- Ông xã, sao anh lại nói vậy chứ, chúng ta là vợ chồng, lẽ nào em không nên làm như vậy sao, em không muốn chồng em phải phiền muộn, ông xã,
nhưng riêng tư mà nói, em cũng không muốn làm như vậy đâu, vì....
Bạch Tình Đình không nói hết nhưng Bạch Tình Đình tin rằng Diệp Lăng
Phi biết cô ta muốn nói gì. Diệp Lăng Phi làm sao lại không biết Bạch
Tình Đình phía sau muốn nói gì. Diệp Lăng Phi một tay để ở vô lăng, một
tay vuốt lên mái tóc như dòng thác của Bạch Tình Đình ngọt ngào nói:
- Bà xã, anh biết em có thể làm như vậy đã không dễ dàng gì rồi.
- Được rồi, ông xã, anh còn không tập trung lái xe đi. Em không muốn xảy ra chuyện gì trên đường đâu, nếu ông xã thật sự muốn cảm ơn em, vậy chi bằng sau này đều phải nghe lời của em, em nói đông anh không được hướng về tây, ông xã, anh có đồng ý không?
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói vậy, hắn nói:
- Bà xã, lẽ nào anh không phải vẫn luôn làm như vậy sao, em nói thế nào
anh cũng làm như thế, đã lúc nào anh không nghe lời em chưa?
- Nói bậy, anh nghe lời em lúc nào chứ? sao em không cảm thấy anh nghe lời em chứ.
Trong lúc Diệp Lăng Phi nói chuyện với Bạch Tình Đình, phía trước đột
nhiên xuất hiện một thanh niên, thanh niên đó dường như muốn qua dường,
đột nhiên xuất hiện trước xe của Diệp Lăng Phi khiến Diệp Lăng Phi sợ
hết hồn, Diệp Lăng Phi vội vàng đạp phanh, chiếc xe cấp tốc dừng lại.
Chiếc xe cách người thanh niên kia không đến một thước, nếu Diệp Lăng
Phi không đạp phanh kịp thời có thể đã đâm vào người thanh niên kia.
Người thanh niên kia vô cùng sợ hãi, dừng chững lại trên đường, Diệp
Lăng Phi thò đầu ra ngoài quát người thanh niên kia:
- Muốn chết hả, còn đứng đấy làm gì, đi nhanh lên.