Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1928: Chương 1928: Nghĩ một đằng nói một nẻo!(1)




Không thể phủ nhận, muốn để Diệp Lăng Phi tự đem chuyện của hắn nói ra, đây là một việc rất khó khăn, trước kia Diệp Lăng Phi không muốn thẳng thắn, hắn làm như vậy nguyên nhân quan trọng nhất là vì lo lắng Bạch Tình Đình, không muốn vì những chuyện này mà nảy sinh mâu thuẫn với Bạch Tình Đình, càng không muốn Bạch Tình Đình vì vậy mà rời bỏ hắn. Nhưng tình huống trước mắt lại khiến cho Diệp Lăng Phi ý thức được nếu lúc này hắn còn không thẳng thắn với Bạch Tình Đình, rất có thể sẽ mất đi Bạch Tình Đình, dù sao khi đối mặt với một đối thủ lợi hai như vậy, điều hắn có thể làm là như tìm cách để mình chiếm cứ vị trí có lợi, nếu không thể lập tức đánh bại đối thủ, vậy chỉ cần giữ thế cân bằng là được rồi. Diệp Lăng Phi cũng biết, hắn thành khẩn mọi chuyện với Bạch Tình Đình là một con dao 2 lưỡi, có thể sẽ khiến chính hắn bị thương, nhưng đến lúc này, Diệp Lăng Phi cũng chỉ có thể làm như vậy thôi, trước khi nói chuyện, hắn cố ý ôm eo Bạch Tình Đình, để cho Bạch Tình Đình dựa vào sát vào người mình mình, Bạch Tình Đình không có bất kỳ sự kháng cự nào, động tác đó của cô khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy lòng mình ấm áp, xem ra ít nhất hiện giờ Bạch Tình Đình còn chưa tức giận quá mức với mình. Thẳng thắn đi, nếu cứ tiếp tục giấu diếm thì sống rất mệt a! Diệp Lăng Phi rốt cục quyết định nói, hắn và Bạch Tình Đình nói đến từng chuyện một, chỉ là, Diệp Lăng Phi vẫn còn bớt lại.....

- Ông xã, em đói rồi!

Không biết từ lúc nào, Bạch Tình Đình gương mặt đẫm nước mắt bỗng nhiên thốt lên câu này, cô lau nước mắt trên mặt, vừa mới nghe xong rất nhiều điều mà Diệp Lăng Phi nói về những người phụ nữ có quan hệ với Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình không thể kiềm nén được liên tục rơi nước mắt, cô vừa lau nước mắt vừa nói:

- Trưa nay em ăn hơi ít, ông xã, bất kể thế nào, anh cũng đã công khai mọi chuyện với em rồi, cám ơn ông xã anh chịu thẳng thắn với em như vậy...!

Ban nãy lúc Diệp Lăng Phi nhìn thấy Bạch Tình Đình rơi lệ, trong lòng đã cảm thấy hối hận vạn phần, Bạch Tình Đình rơi nước mắt rõ ràng là vì quá thương tâm, nhất định là cho là mình lừa gạt cô ấy, khiến trái tim cô ấy tan nát, nếu không phải thế thì Bạch Tình Đình cũng sẽ không rơi lệ. Diệp Lăng Phi sớm biết mọi chuyện sẽ là như vậy, hắn càng muốn giữ bí mật với Bạch Tình Đình, tiếp tục như vậy, không cho Bạch Tình Đình biết rõ, tuy làm như vậy rất khó, nhưng so với bây giờ thì còn tốt hơn, sự bứt rứt trong lòng Diệp Lăng Phi so ra cũng không hề kém Bạch Tình Đình, hắn không đành lòng nhìn người phụ nữ của hắn vì hắn mà tổn thương, trước kia Diệp Lăng Phi luôn hi vọng tránh để tình huống đó xảy ra, nhưng không ngờ nó vẫn xuất hiện. Bây giờ Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình vẫn tiếp tục gọi mình là ông xã, trong lòng hắn lóe lên một tia hi vọng, cho rằng mình vẫn còn có cơ hội, vội vàng nói:

- Tình Đình, chúng ta ăn cái gì, chỉ cần em nói, nhất định anh sẽ mang đến cho em!

- Không cần đâu, em ăn tạm vài thứ gì đó là được!

Bạch Tình Đình nói,

- Ông xã, biệt thự Nam Sơn bỏ không đã lâu như vậy, em muốn dọn sang bên đó ở!

Lúc Bạch Tình Đình nói ra câu này, Diệp Lăng Phi hơi giật mình, hắn nhìn Bạch Tình Đình, nói:

- Tình Đình, anh biết là trước kia anh đã làm nhiều chuyện có lỗi với em, anh không nên giấu diếm em như vậy, nhưng anh đảm từ nay về sau anh sẽ không tiếp tục như vậy nữa, có chuyện gì anh cumhx sẽ nói cho em biết, hơn nữa, anh cũng sẽ không để em rời xa anh đâu, cho dù em muốn ly hôn anh cũng sẽ không đồng ý!

Bạch Tình Đình vươn cánh tay mảnh khảnh của mình đặt lên má Diệp Lăng Phi, cô vẫn tiếp tục rơi lệ, nói:

- Ông xã, trước kia có thể em có suy nghĩ như vậy, lúc đó em luôn cho rằng ông xã anh lừa gạt em, em không cho phép anh làm như vậy! Em thừa nhận em muốn ly hôn, thậm chí còn em mời cả thám tử tư, nhưng hiện giờ, anh đã thẳng thắn với em rồi, huống chi...., tóm lại, em sẽ không ly hôn đâu! Nhưng mà không ly hôn không có nghĩa là em sẽ tiếp tục chung sống với em, em muốn yên tĩnh một mình, ông xã, xem như em xin anh, anh cũng không muốn em về nhà em ở đúng không, như vậy sẽ chỉ làm cha lo lắng cho em, em muốn yên tĩnh một mình! Ông xã, em chỉ có một điều kiện như vậy thôi, anh để em dọn ra ở riêng một thời gian được không, em muốn được yên tĩnh suy nghĩ!

- Tình Đình, một mình em sao được, nếu không thì anh qua đó ở với em, thự Nam Sơn biệt rất rộng, chúng ta có thể ngủ riêng...!

- Ông xã, anh để em yên tĩnh một mình được không, nếu anh lo lắng em làm gì thì có thể bảo Trương Vân đến giám sát xem em tiếp xúc với ai, em muốn....!

Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình đã nói đến nước đó rồi, hắn sao có thể tiếp tục nói thêm, đành bảo:

- Tình Đình, sao anh lại không tin tưởng em chứ, anh chỉ lo là một mình em sống sẽ vất vả, dù sao biệt thự lớn như vậy, một em cũng không quen sống một mình, cần có người chăm sóc! Thế này đi, chi bằng anh tìm một người giúp việc để chăm sóc cho em, như vậy có được không?

- Không cần đâu anh, Trương Vân là được rồi, để cô ấy ở cùng với em đi!

Bạch Tình Đình nói,

- Ông xã, em thật sự rất đói rồi, anh đưa em đi ăn cơm được không?

- Được được!

Diệp Lăng Phi lập tức đáp.

Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi có thể coi là vợ chồng ân ái, chuyện cô muốn dọn ra ngoài không nói cho Bạch Cảnh Sùng biết, chỉ nói qua loa mấy câu với những người ở nhà, sau đó bắt đầu chuẩn bị. Chu Hân Mính cũng muốn hỏi cho rõ, nhưng Bạch Tình Đình lại không chịu trả lời, đến tối, Bạch Tình Đình bảo Diệp Lăng Phi đưa cô và Trương Vân đưa đến biệt thự Nam Sơn, Diệp Lăng Phi vốn muốn ngủ lại qua đêm, nhưng Bạch Tình Đình lại kiên quyết không chịu để Diệp Lăng Phi ngủ lại, Diệp Lăng Phi đành phải ngượng ngùng mà quay trở về biệt thự. Trong biệt thự Nam Sơn, Bạch Tình Đình đứng ở ngoài cửa, nhìn theo chiếc xe Diệp Lăng Phi đến tận khi nó đi khuất, cô mới quay vào trong biệt thực. Trương Vân vẫn còn đang bận việc, biệt thự Nam Sơn tuy vẫn có mg]ời quét dọn, nhưng lần này Bạch Tình Đình yêu cầu đến nơi đây để ở, tất nhiên là phải dọn dẹp lại một lần. Bạch Tình Đình ngồi trong phòng khách, lấy điện thoại di động ra, gọi một cuộc điện thoại, nói:

- Bác sỹ Trương đúng không, tôi là Bạch Tình Đình, tôi có một vài vấn đề muốn hỏi bác sỹ!

Trương Vân quét dọn tầng hai xong, cô quay xuống tầng một, lúc cô xuống, Bạch Tình Đình đã nói chuyện điện thoại xong.

- Trương Vân, cô cứ để đó đã, không cần phải vội, tới đây ngồi một lát, tôi có mấy lời muốn nói với cô!

Bạch Tình Đình gọi Trương Vân tới, Trương Vân không biết Bạch Tình Đình muốn nói với cô cái gì, cô để mấy thứ trong tay xuống, đi tới. Bạch Tình Đình bảo Trương Vân ngồi bên cạnh cô, sau đó Bạch Tình Đình nói:

- Trương Vân, tôi biết tay nghề nấu nướng của cô rất tốt, nhưng sau này tôi muốn cô nấu theo thực đơn của tôi đưa ra, nếu cô cảm thấy mình không làm được, có thể mời người khác giúp đỡ, không quan trọng bao nhiêu tiền, tay nghề như thế nào đều do cô quyết định, nhưng là, tôi chỉ yêu cầu cô, không cho phép cô nói lại chuyện ở đây cho Diệp Lăng Phi, đoạn tình cảm giữa cô và Diệp Lăng Phi trước kia tôi cũng có nghe ông xã nhắc tới, chuyện đó tôi không trách cô, cũng không trách anh ấy, tôi chỉ là hi vọng cô có thể đứng về phe của tôi....!

Lần này Diệp Lăng Phi thẳng thắn với Bạch Tình Đình vô cùng triệt để, ngay cả chuyện của hắn và Trương Vân cũng nói ra, chỉ có điều, Bạch Tình Đình cũng không cảm thấy có gì bất ngờ, hoặc có thể nói, lúc trước Bạch Tình Đình cũng đã cảm giác được rồi, chỉ có điều không nói ra mà thôi, Bạch Tình Đình cũng không phải kẻ ngốc, sao có thể không cảm giác được chứ, chính bởi vì Bạch Tình Đình tín nhiệm Trương Vân, cho nên cô mới có thể để Trương Vân tiếp tục ở lại nhà làm người giúp việc. Trước kia Trương Vân có chuyện như vậy với Diệp Lăng Phi cũng không có nghĩa là sau này Trương Vân cũng sẽ như thế. Trương Vân nghe thấy vậy thì cả kinh, cô luôn cho rằng Bạch Tình Đình không biết giữa cô và Diệp Lăng Phi, quá những chuyện trước kia đều đã bị Trương Vân chôn sâu trong lòng, không muốn nhắc lại nữa, kỳ thực cô rất sợ hãi những chuyện trước kia bị Bạch Tình Đình biết được, như vậy có lẽ cô không thể tiếp tục làm người giúp trong nhà nữa, bây giờ cô đã quá quen với cuộc sống này rồi, trong cảm thấy sợ hãi, ấp úng:

- Phu nhân, tôi.....!

Cho dù Trương Vân không nói ra trong lòng Bạch Tình Đình cũng biết Trương Vân định nói gì, cô đặt tay lên vai Trương Vân, nói:

- Trương Vân, cô không cần phải nói nữa, tôi đã nói rồi, những chuyện đó đều đã qua rồi, tôi đã cho cô đến đây ở với tôi, đó là vì tôi tin tưởng cô. Trương Vân, bây giờ tôi chỉ muốn được sống một cách bình lặng, cô không nên đem chuyện của tôi nói cho ông xã, cô đã hiểu chưa?

Trương Vân thấy Bạch Tình Đình đã nói như vậy rồi, nếu cô còn không biểu hiện cho tốt thì quả thật là rất có lỗi với sự tin tưởng của Bạch Tình Đình, Trương Vân lập tức nói:

- Phu nhân, ngài yên tâm đi, tôi nhất định sẽ giữ mồm giữ miệng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.