Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1936: Chương 1936: Nhân vật quan trọng nhất!(1)




Trương Lộ Tuyết không để những lời Bạch Tình Đình nói với cô ở trong lòng, thấy Diệp Lăng Phi tới chỗ mình, Trương Lộ Tuyết cười cười, nói:

- Nếu anh thật sự muốn em nói thì em cũng chỉ có thể nói tâm trạng của Tình Đình hiện giờ quả thực khiến người ta phải bất ngờ, có lẽ là có chuyện tốt gì đó mà em không biết, Diệp Lăng Phi, em còn đang định tìm anh để hỏi một chút đây!

- Tình Đình có thai rồi!

Diệp Lăng Phi đi đến chỗ bàn làm việc, nói khẽ với Trương Lộ Tuyết.

- Vậy sao?

Trương Lộ Tuyết chỉ thản nhiên hỏi một câu, Diệp Lăng Phi nhìn Trương Lộ Tuyết, phản ứng của Trương Lộ Tuyết khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy rất bất ngờ, vừa rồi Trương Lộ Tuyết còn muốn hỏi hắn xem rốt cuộc Bạch Tình Đình đã gặp chuyện gì, bây giờ nghe hắn nói như vậy, không ngờ Trương Lộ Tuyết lại tỏ ra rất bình thản, Diệp Lăng Phi hỏi:

- Lộ Tuyết, em thế này là sao?

- Không có gì đâu!

Trương Lộ Tuyết nói,

- Em muốn nói là em đã biết rồi!

- Em sao vậy?

Diệp Lăng Phi nhìn Trương Lộ Tuyết, hỏi.

- Không có gì!

Trương Lộ Tuyết trong thản nhiên nói,

- Không phải là em chưa từng mang thai...!

Khi nghe Trương Lộ Tuyết nói ra câu này, Diệp Lăng Phi cảm thấy trái mình nhói đau, hắn còn nhớ rõ chuyện trước kia, Trương Lộ Tuyết một mình ở nước ngoài, cho tới bây giờ Trương Lộ Tuyết không hề quên chuyện này, sự áy náy lại chiếm trọn tâm lý Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi vòng hai tay ôm eo Trương Lộ Tuyết, nói:

- Lộ Tuyết, chúng ta lại sinh một đưa nhé!

Trương Lộ Tuyết lạnh nhạt nói:

- Để xem thế nào đã, không cần phải quá cố chấp là gì, nếu em có thể mang thai thì tốt nhất, nếu không thể có thai được, em cũng không để ý đâu!

Trương Lộ Tuyết quay mặt sang nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Diệp Lăng Phi, anh không thể quá bác ái như vậy, tất cả những người phụ nữ đều ích kỷ, em cũng không ngoại lệ, em không cho phép người đàn ông mà mình yêu suốt ngày lăng nhăng ở bên ngoài, anh phải thu liễm lại đi!

- Chuyện đó anh hiểu mà!

Diệp Lăng Phi đáp, tay của hắn mò vào trong nội y của Trương Lộ Tuyết, nói:

- Lộ Tuyết, tất nhiên anh sẽ ghi nhớ những gì em nói!

- Đừng làm ở chỗ này rồi...!

Thanh âm của Trương Lộ Tuyết càng lúc càng thấp, cuối cùng bị môi Diệp Lăng Phi hoàn toàn che kín miệng, chỉ có thể phát ra những tiếng “ưm, ưm”................

Bành Hiểu Lộ lái xe vào bãi đỗ xe của tập đoàn Xây Dựng Thành Phố, sau khi dừng xe lại, Bành Hiểu Lộ quay sang oán trách:

- Đường Đường, hôm nay mình thật sự có việc mà, cậu thì vui rồi, cứ khăng khăng bảo mình phải đến đây với cậu! Cậu bảo lúc gặp Tình Đình cậu định nói thế nào đât, nói với Tình Đình là có người đàn ông khác để mắt đến cô đấy, cô phải cẩn thận một chút, người đàn ông đó thật sự rất lợi hại, lợi hại đến mức có thể khống chế suy nghĩ của người khác, đừng nói Tình Đình, cả mình cũng không tin được!

Đường Yên cười nói:

- Hiểu Lộ, không phải cậu ngai tới đây là vì sợ chạm mặt bạn trai của cậu sao? Có cái gì mà phải lo lắng chứ, mình thấy Bạch Tình Đình cũng đã biết rõ mọi chuyện như ban ngày rồi, chỉ là cô ấy không nói ra mà thôi!

- Cậu lại ăn nói lung tung rồi!

Bành Hiểu Lộ nghe Đường Yên nói như vậy, cô lập tức phản bác:

- Mình nào có như vậy, tại sao mình lại ngại chạm mặt anh ấy chứ?

- Bởi vì giữa hai người còn một chướng ngại tâm lý chưa thể vượt qua được! Hiểu Lộ, mình mà còn không hiểu cậu sao, cậu còn nhớ lần trước cậu gọi điện thoại cho mình vì chuyện gì chứ, yên tâm đi, những chuyện như thế này mình sẽ không nói lung tung đâu, cậu đừng quên nghề nghiệp của mình là gì, mình làm về tâm lý học đấy nhé! Lần này tới đây mục đích của mình là giúp cậu vượt qua chướng ngại tâm lý, xem cậu bao nhiêu tuổi rồi kia, còn chưa từng có lần thứ nhất, cậu...!

Đường Yên còn chưa nói hết, đã bị Bành Hiểu Lộ ngắt lời:

- Đường Đường, cậu đừng nói nữa, mình biết là cậu giỏi ăn nói, nhưng mà không tới phiên cậu cứ lải nhải bên tai mình như vậy! Đi thôi, chúng ta nên đến gặp Tình Đình đi thì hơn!

Đường Yên cười cười, đây mới là kết quả mà cô muốn. Bạch Tình Đình họp xong cũng tới gần giữa trưa, cô ngồi ở trong phòng làm việc xử lý lấy tài liệu, nhưng máy tính lại không bật, chỉ để nguyên tại đó. Sau khi thư ký đi vào nói với Bạch Tình Đình Bành Hiểu Lộ muốn gặp cô, Bạch Tình Đình liền để cái bút trong tay xuống, nói với thư ký:

- Bảo bọn họ đi vào đi!

Bành Hiểu Lộ vào Đường Yên đi đến, Bạch Tình Đình thấy Bành Hiểu Lộ tới, lập tức đi ra đón, rất nhiệt tình mời Bành Hiểu Lộ và Đường Yên vào văn phòng mình ngồi.

- Hiểu Lộ, sao lại tới chỗ mình vậy?

- Còn không phải tại Đường Đường, cậu ấy tìm cậu có chuyện!

Bành Hiểu Lộ ý chỉ Đường Yên đang ngồi bên cạnh Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình “à” một tiếng, trong mắt Đường Yên lóe lên vẻ kinh ngạc, ánh mắt của cô đảo qua đánh giá Bạch Tình Đình một lần, sau đó nhẹ nhàng hỏi:

- Tổng giám đốc Bạch, tôi có một chuyện muốn hỏi cô, có phải là cô đang có chuyện gì vui gì không?

Bạch Tình Đình mỉm cười, hỏi lại:

- Chẳng lẽ tôi thật sự biểu hiện rõ ràng như vậy sao?

- Đường Đường vốn theo chuyên ngành tâm lý học đấy!

Bành Hiểu Lộ nói,

- Tình Đình, không phải cậu biểu hiện rõ ràng, chỉ là Đường Đường rất am hiểu phương diện này!

- À, thì ra là thế!

Bạch Tình Đình nghe Bành Hiểu Lộ giải thích xong liền cười nói:

- Tôi quả thực là có một chuyện vui, chỉ là cũng chưa thể tính là chuyện quá vui được, dù sao chuyện này bất kỳ người phụ nữ nào cũng trải qua thôi, tôi là phụ nữ, cũng không cảm thấy có gì quá bất ngờ! Hiểu Lộ, cậu cũng sẽ gặp chuyện này thôi!

Bạch Tình Đình nói xong liền nhìn Bành Hiểu Lộ liếc, Bành Hiểu Lộ còn chưa kịp phản ứng, trái lại Đường Yên đã lập tức tiếp lời:

- Chúc mừng, hóa ra là tổng giám đốc Bạch đang mang thai!

Bành Hiểu Lộ nghe Đường Yên nói như vậy thì ngừng lại một chút, lập tức hiểu ra, nở nụ cười, nói:

- Thì ra là như thế, chẳng trách cậu lại cười xán lạn như vậy, hóa ra là cậu có con rồi, thật hâm mộ quá! Tình Đình, Diệp Lăng Phi nói thế nào vậy?

- Mình không quan tâm đến anh, bây giờ mình đang ở một mình ở chỗ biệt thự Nam Sơn, Hiểu Lộ, có thời gian có thể đến chỗ mình chơi, à, cả Đường Yên nữa, mà này Đường Yên, cậu đừng gọi mình là tổng giám đốc Bạch nữa, cứ gọi là Tình Đình được rồi, mình và Hiểu Lộ là bạn tốt mà...!

Bạch Tình Đình nói chuyện rất nhiệt tình, Đường Yên cười cười, nói:

- Đó là tất nhiên rồi!

Đường Yên là người nào chứ, cô ta chuyên môn nghiên cứu tâm lý học, nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, Đường Yên không nói thêm gì nữa, trong lúc mấy cô gái đang nói chuyện, Diệp Lăng Phi mở cửa đi vào trong phòng làm việc, Diệp Lăng Phi hiển nhiên không ngờ lại gặp được Bành Hiểu Lộ ở chỗ này, ngẩn người ra, lập tức lấy lại tinh thần, nhiệt tình chào hỏi:

- Hiểu Lộ, sao em lại ở chỗ này vậy?

- Em đến đây với bạn em!

Bành Hiểu Lộ đáp.

Đường Yên đánh giá Diệp Lăng Phi một lượt, sau đó cô cười cười, nói:

- Diệp tiên sinh đúng không, tôi đã nghe Hiểu Lộ đề cập tới anh, tôi cũng ở Anh quốc được một thời gian, có lẽ chúng ta có một số chuyện có thể tâm sự đấy!

Giọng nói của Đường Yên rất nhu hòa, Diệp Lăng Phi nghe Đường Yên nói như vậy liền nở nụ cười, đáp:

- Cũng được thôi, chỉ có điều, tôi muốn nói với vợ tôi về chuyện đi ăn cơm trưa đã, cô có muốn đi cùng không?

- Không thành vấn đề!

Đường Yên đáp một cách rất sảng khoái, Bành Hiểu Lộ đẩy tay Đường Yên, ý là không muốn để Đường Yên đồng ý, nhưng Đường Yên lại không để ý tới, Diệp Lăng Phi đi đến trước mặt Bạch Tình Đình, nhẹ nhàng nói:

- Bà xã, tối nay chúng ta đến nhà Dã Lang làm khách đi, Lương Ngọc cũng mang thai rồi, Dã Lang muốn chúng ta đến nhà hảo hảo tâm sự, anh không nói cho bọn họ biết trước mắt chúng ta đang ở riêng!

Bạch Tình Đình nhìn nhìn Diệp Lăng Phi, cô có vẻ hơi do dự, không biết có nên nhận lời không, nhưng chỉ trong nháy mắt, Bạch Tình Đình lập tức đồng ý:

- Vậy được rồi, ông xã, tối nay chúng ta sẽ đến nhà Dã Lang!

Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình đã đồng ý, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, lúc trước hăn còn đang lo lắng Bạch Tình Đình không chịu đáp ứng chứ, nhưng không ngờ là Bạch Tình Đình lại đồng ý nhanh như vậy, Diệp Lăng Phi cũng cảm thấy cao hứng, chỉ cần Bạch Tình Đình chịu đến chỗ Dã Lang là sẽ có cơ hội để để Bạch Tình Đình về nhà rồi. Tất nhiên nét mặt Diệp Lăng Phi đã biểu hiện ra suy nghĩ trong lòng hắn, tất cả đều bị Đường Yên thu vào trong mắt, Đường Yên cười cười, cô hướng ánh mắt nhìn về phía Bành Hiểu Lộ, chỉ thấy Bành Hiểu Lộ đang nhìn mình, khóe miệng Đường Yên khẽ giật giật, dường như trong lòng đã sớm có chủ ý. Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình chịu đồng ý đi với hắn, tâm tình thật tốt, đi ra bên ngoài gọi một cú điện thoại cho Dã Lang, bảo Dã Lang chuẩn bị một chút, buổi tối nhất định phải giúp mình, Dã Lang tất nhiên là luôn miệng vâng dạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.