Diệp Lăng Phi sớm đã nghĩ rằng Triệu Đào gọi điện thoại cho mình tuyệt
đối không có chuyện tốt lành rồi, quả thực là vậy, hắn đã đoán trúng
phóc, Triệu Đào gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi chính là vì Hội sở tiêu khiển Đại Phú Quý. Diệp Lăng Phi trong lòng sớm đã có tính toán, sau
khi nghe Triệu Đào nói những lời này thì hắn nói:
- Cục trưởng Triệu, chuyện này tôi thật không rõ, bây giờ tôi cũng không có ở công ty, cũng không biết là người nào đã làm chuyện này, hay là
như vậy đi, tôi phải trở về từ từ điều tra xem, nếu tôi điều tra ra là
ai làm, nhất định tôi sẽ sa thải hắn, tập đoàn chúng tôi chắc chắn là
không chứa chấp người như vậy, Cục trưởng Triệu bây giờ anh yên tâm đi!
- Chuyện này…!
Thật ra thì Triệu Đào còn định nói thêm ra suy nghĩ của mình, hắn muốn
Diệp Lăng Phi giao những người đó ra, bởi vì khi hắn phái cảnh sát chạy
tới hiện trường thì những vệ sĩ đến đó gây chuyện đã biến mất không còn
dấu vết gì, Hội sở tiêu khiển Đại Phú Quý trở thành một đống hỗn độn,
Trác Việt lại càng biểu hiện ra khí thế ép bức, hắn yêu cầu cảnh sát
nhất định phải cho hắn câu trả lời chắc chắn, rốt cuộc mấy ngày có thể
bắt được những người đó.
Trác Việt bị Chu Ngọc Địch chỉ thị, cô ta yêu cầu tạo áp lực cho phía cảnh sát.
Chu Ngọc địch vốn là định ở đây giết chết Diệp Lăng Phi, nhưng cô ta lại không ngờ Diệp Lăng Phi lại giở trò, lập tức làm rối loạn sự sắp đặt
của Chu Ngọc Địch, những thuốc độc kia và cả tay súng cũng không còn
hữu dụng nữa, Diệp Lăng Phi căn bản là không muốn đến chỗ Chu Ngọc
Địch mà lựa chọn chỗ khác. Chu Ngọc Địch bây giờ cũng chỉ có thể đi theo Diệp Lăng Phi, nếu Diệp Lăng Phi nói muốn đi quán cà phê thì Chu Ngọc
Địch cũng chỉ có thể đồng ý, nhưng Chu Ngọc Địch không định dừng tay vào lúc này, cô ta thấy Diệp Lăng Phi cũng đang giở trò với cô ta. Chu Ngọc Địch kia cũng không phải là một người đơn giản, trong lòng cô thầm
nghĩ:
- Anh không phải là đang giở trò với tôi sao? Tôi cũng sẽ chơi vui vẻ với anh!
Chu Ngọc Địch bày mưu đặt kế bảo Trác Việt tạo áp lực với cảnh sát, tạm
thời cô ta không cần phải vận dụng mối quan hệ trong nước ở chính quyền
thành phố để tạo áp lực, Chu Ngọc Địch làm như vậy, chính là muốn xem
Diệp Lăng Phi tính toán và ứng đối như thế nào.
Cục trưởng Cục công an Triệu Đào bây giờ đang rất khó xử, hắn cũng biết
mình cả hai đầu đều không được đắc tội, Hội sở tiêu khiển Đại Phú Quý có chỗ dựa rất vững chắc, tuyệt đối không phải là một Cục trưởng Cục cảnh
sát nho nhỏ mà có thể đắc tội được, còn Diệp Lăng Phi thì không cần nói
nữa, dựa vào thái độ của Bí thư thành ủy Điền Vi Dân, Triệu Đào trong
lòng cũng biết Diệp Lăng Phi là một người không đơn giản, hơn nữa Diệp
Lăng Phi động một chút là có thể điều động quân đội, nhất là bên phía
Long Sơn lại là quân khu nhưng kết quả lại bị Diệp Lăng Phi dùng để xây
dựng thành thị, từ phương diện này cũng có thể thấy Diệp Lăng Phi là một người rất lợi hại, Triệu Đào không được đắc tội.
Hai phía Triệu Đào đều không được đắc tội, bên hội sở tiêu khiển Đại Phú Quý vừa ép Triệu Đào, bất đắc dĩ, Triệu Đào đành phải gọi điện thoại
cho Diệp Lăng Phi, hắn muốn Diệp Lăng Phi có thể nhường một chút, ít
nhất có thể giao người ra, nhưng không ngờ Diệp Lăng Phi lại nói ra như
vậy, Diệp Lăng Phi nói những lời này dụng ý đã rất rõ ràng, đó chính là
Diệp Lăng Phi căn bản sẽ không giao người ra, cái này gọi là đưa đẩy. Về mặt này Triệu Đào thuần thục hơn Diệp Lăng Phi nhiều lắm, trong chống
quan trường ai mà chẳng như vậy, cho dù mồm miệng lanh lợi như Diệp Lăng Phi thì khi đối mặt với những người trong quan trường cũng chỉ có thể
cam bái hạ phong thôi.
Triệu Đào vốn định nói với Diệp Lăng Phi mấy câu, nhưng hắn lại không
ngờ Diệp Lăng Phi lại nói là có chuyện, hắn cúp máy trước. Triệu Đào
cũng chỉ có thể gác máy, hắn khẽ thở dài, khi Triệu Đào đang than thở
thì Tôn Dược Đông trong tay cầm một văn kiện, đẩy cửa phòng làm việc của Triệu Đào và bước vào.
- Cục trưởng cần chữ ký của anh!
Tôn Dược Đông cầm văn kiện trong tay đặt lên trên bàn làm việc của Triệu Đào, khi Triệu Đào cầm trong tay cây bút định ký vào trong văn kiện thì Tôn Dược Đông hỏi:
- Cục trưởng, tôi khi vừa mới bước vào thì đã nghe tiếng anh than thở
rồi, có phải anh đang gặp phải việc gì khó khăn không, có muốn tôi giúp
hay không?
Triệu Đào sau khi ký xong thì đặt văn kiện trước mặt Tôn Dược Đông, hắn khẽ thở dài và nói:
- Lão Triệu tôi đây bây giờ là Cục trưởng nhưng tôi không chịu nổi rồi, hội sở tiêu khiển Đại Phú Quý muốn chúng tôi giao người, họ nghĩ muốn
bắt là có thể bắt được, tôi cũng phải xem người đứng ở phía sau nữa,
khụ, tóm lại chuyện bây giờ khó xử lắm…!
Tôn Dược Đông kia rất khôn khéo, hắn vừa nghe Triệu Đào nói những lời
này thì trong lòng hắn biết Triệu Đào rốt cuộc đang phiền não chuyện gì, Tôn Dược Đông không có gấp gáp mà nói chuyện, hắn đứng dậy, xoay người
đi tới cửa, nhìn ra phía ngoài mấy lần, Tôn Dược Đông đóng cửa phòng làm việc lại, hắn đi đến trước mặt Triệu Đào, Tôn Dược Đông ngồi trên ghế
đối diện với Triệu Đào, người hắn nghiêng về phía trước rồi thấp giọng
nói:
- Cục trưởng, tôi có chút chuyện muốn nói với anh, nhưng tôi không đành
lòng nhìn thấy Cục trưởng buồn phiền như bây giờ, bây giờ tối nói hai
câu, Hội sở tiêu khiển Đại Phú Quý ông trùm giấu mặt lại là một người
phụ nữ rất lợi hại, tên là Chu Ngọc Địch, tuy cho tới nay, vẫn là người
đàn ông tên Trác Việt luôn đứng ra giải quyết nhưng tôi biết người giấu
mặt ở phía sau lại là người đàn bà kia!
Tôn Dược Đông nói chuyện này vốn không làm cho người ta ngạc nhiên. Tuy
Chu Ngọc Địch vẫn ở phía sau chỉ huy Trác Việt, cô ta để cho Trác Việt
xuất hiện thay, nhưng sau khi Chu Ngọc Địch đến thành phố Vọng Hải vẫn
đơn độc gặp mặt những cấp cao của thành phố, trong đó bao gồm Cục trưởng Cục công an Triệu Đào, vì vậy, Triệu Đào trong lòng đã biết rồi. Trước
mặt Tôn Dược Đông Triệu Đào không nói ra, hắn gật đầu và nhẹ nhàng nói:
- Chuyện này tôi cũng đã có nghe rồi, chỉ là tôi không để trong lòng thôi!
- Cục trưởng, theo tôi thấy bây giờ anh không để trong lòng cũng không được rồi!
Tôn Dược Đông khẽ nói:
- Lai lịch của người phụ nữ đó rất sâu, vừa đến thì người của Tưởng gia
đã chào hỏi chính quyền thành phố rồi, chuyện này trước đây tôi chưa bao giờ gặp, lần trước đi ngang qua phòng làm việc của Bí Thư thành ủy tôi
còn nghe thấy, à…phía sau tôi không được nói, có lẽ là tôi đã nghe nhầm
rồi, tóm lại là người phụ nữ này chúng ta không nên chọc vào!
Tôn Dược Đông nói chuyện có một chút thì hắn cố ý bỏ lửng, hắn không nói chính là muốn khiến cho Triệu Đào nghi ngờ. Tôn Dược Đông thấy chân mày Triệu Đào nhăn lại thì hắn biết lời nói của mình đã có hiệu quả, cho
nên hắn lại nói:
- Tên Diệp Lăng Phi kia chẳng qua là dựa vào mối quan hệ của hắn và Điền Bí thư nên mới ở thành phố Vọng Hải hoành hành ngang ngược, hắn sớm đã
bị người dân cảm thấy bất mãn rồi, nhưng Diệp Lăng Phi có thế lực rất
lớn, những thứ bình thường kia người dân có giận thì cũng không dám nói, hơn nữa tôi còn nghe nói...!
Tôn Dược Đông nói tới đây thì hắn ghé sát vào tai Triệu Đào và khẽ nói với Triệu Đào mấy câu.
Khi Tôn Dược Đông vừa nói xong, Triệu Đào lập tức nói một cách kinh ngạc:
- Chuyện này không thể nào, tôi thấy không phải vậy!
- Triệu Cục trưởng, sao mà lại không thể nào, tôi lúc ấy cũng không tin, nhưng sau nghĩ lại, tôi nghe nhiều người nói tới chuyện này, tôi cũng
biết bên trong chuyện này nhất định có ẩn tình, không có lửa làm sao có
khói, nếu phía ngoài có lời đồn, thì nhất định có người đã nhìn thấy, à, tôi nghe nói Chu Hồng Sâm kia bây giờ đang ở tỉnh đó rất thân thiết với Tưởng gia.Triệu Cục trưởng, anh có nghĩ tới không, một khi chúng ta
không thấy rõ tình thế, giúp nhầm người thì chuyện này có thể bị phiền
toái lớn đấy!
Triệu Đào chau mày, dường như hắn đang suy nghĩ đến lời nói của Tôn Dược Đông. Tôn Dược Đông trong lòng mừng thầm, hắn bây giờ muốn dìm Diệp
Lăng Phi xuống, Diệp Lăng Phi đã tận mắt nhìn thấy Chu Ba chết, nếu
chuyện của Chu Ba điều tra được, nói không chừng sẽ truy xét đến hắn,
Tôn Dược Đông cũng không muốn có bất kỳ phiền toái nào, cho dù bây giờ
hắn đang chịu trách nhiệm về vụ án của Chu Ba, nhưng trong lòng của hắn
vẫn không rõ, hắn vẫn muốn làm sao để che đậy hết.
- Triệu Cục trưởng, nếu không tôi tự mình đi xem xem!
Tôn Dược Đông thử dò xét hắn nói,
- Tôi biết Phó Cục trưởng Chu hiện nay đang ở trong bệnh viện, theo lý
thì Cục công an của chúng ta phải đi thăm, tôi lấy thân phận cá nhân mà
đi thăm thì cục trưởng, anh thấy thế nào?
- Phó cục trưởng Tôn, chuyện này chúng ta hay là không nên quản thì tốt
hơn, dĩ nhiên, nếu như anh lấy thân phận cá nhân mà đi thăm thì cũng
không liên quan đến trong Cục của chúng ta, như vậy thì cũng vẫn là có
thể !
Triệu Đào nói tới đây, hắn bỗng nhiên nói tiếp:
- Phó Cục trưởng Tôn, tôi sắp phải đi tham gia hội nghị ở tỉnh, như vậy
đi, vụ án của Đại Phú Quý thì anh chịu trách nhiệm, anh cực khổ một chút nhé, bây giờ tình hình rất phức tạp, phiền anh chút nhé!