Bạch Tình Đình đưa Vu Tiêu Tiếu đến trạm xe buýt, Vu Tiêu Tiếu đón một
chiếc taxi đi đón Trương Tuyết Hàn. Bạch Tình Đình mua một ít rau tươi ở trong siêu thị gần đấy rồi chạy xe trở về lại biệt thự.
Cô đang chạy xe đến nơi cách biệt thự mình ở chưa đến mười mét thì một
chiếc Audi màu đen từ phía sau đuổi đến, Bạch Tình Đình sau khi nhìn rõ
được người đàn ông đang lái xe chính là người đàn ông có tên Đới Vinh
Cẩm tối hôm qua, cô khẽ nhíu mày, hôm qua vì nguyên nhân từ Đới Vinh Cẩm đã dẫn đến việc Bạch Tình Đình khiến cho Diệp Lăng Phi tức giận, rồi từ đó khiến cho Diệp Lăng Phi xảy ra chuyện. Bạch Tình Đình đã từng nói
trước mặt Diệp Lăng Phi, sau ngày khi gặp lại người đàn ông Đới Vinh Cẩm này cũng xem như là không nhìn thấy.
Bạch Tình Đình
vừa nghĩ đến đây liền làm bộ xem như không nhìn thấy, cô thấy mình cách
nhà không xa nữa liền định rẽ trái, nhưng cũng chính vào lúc này xe của
Đới Vinh Cẩm đang ở bên trái, Đới Vinh Cẩm nhìn thấy xe của Bạch Tình
Đình sắp rẽ hắn không những không tránh đi mà ngược lại còn dừng xe lại.
Xe của Bạch Tình Đình suýt nữa là đụng phải xe của Đới Vinh Cẩm, Bạch
Tình Đình vội nhấn phanh xe dừng xe lại. Đới Vinh Cẩm lúc này cũng dừng
xe lại, hắn xuống xe đi đến bên cửa xe của Bạch Tình Đình nói:
- Bạch tiểu thư, thật khéo, không ngờ có thể gặp được cô ở đây!
Bạch Tình Đình không muốn để cho Diệp Lăng Phi nhìn thấy mình đang nói chuyện với Đới Vinh Cẩm, hiện rõ có chút bực dọc nói:
- Chuyện tối qua tôi đã cảm ơn anh rồi, giữa chúng ta không có bất cứ
quan hệ gì nữa, xin anh sau này đừng có tìm tôi nói chuyện nữa!
Theo như Đới Vinh Cẩm thấy được thì phản ứng này của Bạch Tình Đình
cũng là chuyện rất bình thường, bất luận nói thế nào thì chồng của Bạch
Tình Đình tối qua cũng đã chết rồi, là ai cũng sẽ đau khổ trong lòng.
Đới Vinh Cẩm chính là nhân cơ hội này gặp mặt Bạch Tình Đình, hắn nhân
cơ hội để an ủi Bạch Tình Đình, từ đó mà nhận được sự rung động của Bạch Tình Đình.
Đới Vinh Cẩm nghĩ đến đây liền nhẹ nhàng nói:
- Bạch tiểu thư, tôi biết tâm trạng cô không được tốt, bất kỳ ai khi
gặp phải chuyện này cũng sẽ rất đau lòng, tôi hy vọng cô có thể đừng quá đau buồn!
- Đừng quá đau buồn!
Bạch Tình Đình vừa nghe chợt biến sắc, cô nhìn Đới Vinh Cẩm không vui nói:
- Anh nói gì, tôi vốn chẳng nghe hiểu gì cả, lúc nãy tôi đã nói rồi,
anh đừng có bám lấy tôi, được rồi, tôi phải về nhà rồi, chồng tôi còn
đang ở nhà đợi tôi!
Bạch Tình Đình nói xong liền khởi
động xe, Đới Vinh Cẩm không ngờ mấy câu nói này của mình lại khiến cho
Bạch Tình Đình không vui như vậy, trong lúc hắn đang nghĩ vấn đề nằm ở
đâu thì Chu Hân Mính lái xe rời khỏi biệt thự còn Diệp Lăng Phi bước ra
cổng biệt thự, Diệp Lăng Phi vốn định tiễn Chu Hân Mính nhưng không ngờ
lại nhìn thấy cảnh này.
Vừa nhìn thấy tên khốn Đới Vinh Cẩm đang nói chuyện với Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi liền đi tới. Hắn
đến trước mặt Đới Vinh Cẩm nói:
- Đới tiên sinh, chúng
ta lại gặp nhau rồi, không biết anh chạy đến đây làm gì, à, còn nói
chuyện với bà xã tôi nữa, anh cần biết rằng tôi rất thích ghen đấy,
không biết Đới tiên sinh có nên giải thích cho tôi biết một chút không
ta?
Bạch Tình Đình lo sau khi Diệp Lăng Phi nhìn thấy
sẽ hiểu nhầm, giờ nhìn thấy Diệp Lăng Phi chất vấn Đới Vinh Cẩm, Bạch
Tình Đình có chút hoảng hốt, cô vội đẩy cửa xe nói với Diệp Lăng Phi:
- Ông xã...!
Bạch Tình Đình vừa nói câu này liền bị Diệp Lăng Phi ngắt lời:
- Bà xã, em về trước đi, ở đây không có chuyện của em, anh cần nói chuyện với Đới tiên sinh!
Bạch Tình Đình nhìn sắc mặt của Diệp Lăng Phi cảm thấy tâm trạng của
Diệp Lăng Phi lúc này rất không bình thường, Bạch Tình Đình sau khi trải qua chuyện xảy ra tối qua cô cũng không dám đấu khẩu với Diệp Lăng Phi
tiếp, sợ là Diệp Lăng Phi lại tức giận lần nữa. Chuyện tối qua đã khiến
cho Bạch Tình Đình day dứt rồi, vì thế mà cô cũng không nói gì nhiều
chạy xe vào bên trong biệt thự.
Đới Vinh Cẩm sao mà có
thể nghĩ tới rằng người tối qua đã chết sẽ xuất hiện ngay trước mặt
mình, hơn nữa nhìn bộ dạng của Diệp Lăng Phi hình như chẳng có chút
chuyện gì hết. Sự kinh ngạc trong lòng Đới Vinh Cẩm không tài nào tả
được, chỉ là hắn không để cho Diệp Lăng Phi thấy được, nếu không chẳng
há phải để cho Diệp Lăng Phi biết được chuyện xảy ra tối qua là do hắn
lập kế hoạch sau lưng sao. Đới Vinh Cẩm thầm thấy mình hên may mà lúc
nãy không có nói trực tiếp ra với Bạch Tình Đình, nếu không thì mình đã
chuốc họa vào thân rồi.
Trong lòng Đới Vinh Cẩm thầm
chửi tên khốn họ Chu đó làm việc không có chắc chắn, việc này sẽ đưa ra
cái xiên khá to. Có điều Đới Vinh Cẩm lúc này chỉ nghĩ làm thể nào để
chuồn qua trót lọt mà không khiến cho Diệp Lăng Phi nghi ngờ mới được.
Đới Vinh Cẩm nghe Diệp Lăng Phi hỏi hắn như vậy hắn khẽ cười nói:
- Diệp tiên sinh, anh hiểu nhầm rồi, lúc nãy chỉ là tôi đi qua con
đường này vừa khớp đụng phải vợ anh, xe chúng tôi suýt nữa đã đụng vào
nhau nên tôi mới xuống xe!
Diệp Lăng Phi quan sát Đới Vinh Cẩm mấy cái cười nhạt nói:
- Đới tiên sinh, chúng ta đều là đàn ông, tôi đương nhiên hiểu rõ tâm lý đàn ông!
Diệp Lăng Phi nói đến đây thì dừng lại, từ trong túi rút ra gói thuốc
lá châm thuốc hút ngay trước mặt Đới Vinh Cẩm, hắn phùn màn khói vào mặt Đới Vinh Cẩm sau đó liền nói:
- Vợ tôi quả thật quá
đẹp rồi, tôi làm một người chồng đương nhiên cảm thấy vinh hạnh, nhưng
tôi cũng biết có rất nhiều đàn ông muốn gây chú ý của vợ tôi, cho đến
hiện tại thì không có một người đàn ông nào thành công cả, hễ là người
đàn ông có ý định xiêu lệch với vợ tôi đều bị tôi thu dọn hết rồi, nói
thẳng ra thì việc này cũng không dễ làm đâu, có những lúc không thể
không ra tay nhẫn tâm một chút nên có một người đàn ông đã bị tôi thiến
rồi!
Lúc Diệp Lăng Phi nói câu này còn cố ý dừng ánh
mắt lại chỗ hạ thân của Đới Vinh Cẩm, Đới Vinh Cẩm cảm thấy hạ thân mình lạnh toát, trong lòng thầm chửi tên khốn Diệp Lăng Phi này quả thật quá tàn ác, việc như thế này mà cũng dám làm được. Chỉ là sau khi Đới Vinh
Cẩm vẫn đang nghe những lời của Diệp Lăng Phi, sau khi hắn nghe xong thì Đới Vinh Cẩm mặt vẫn không biến sắc kèm theo nụ cười nói:
- Diệp tiên sinh, lúc nãy tôi đã nói qua rồi, giữa chúng ta có thể đã
có hiểu nhầm, tôi vốn không có bất kỳ một ý đồ nào với vợ anh cả, tôi
vốn cũng chẳng muốn tiếp xúc quá nhiều với cô ấy, người mà tôi thực sự
muốn tiếp xúc chính là Diệp tiên sinh anh đây, vì ngay từ lần đầu tiên
gặp mặt tôi đã cảm thấy mình rất có duyên với Diệp tiên sinh, hôm qua
tôi đã biểu đạt sự hảo cảm của tôi đối với Diệp tiên sinh, muốn được kết bạn với anh, còn như tại sao tôi lại ở đây chỉ là vì tôi đã nhắm được
một biệt thự ở đây, muốn mua phòng, như thế cũng tiện được gặp mặt Diệp
tiên sinh nhiều hơn!
Diệp Lăng Phi vừa hút một hơi
thuốc, đợi hắn nghe xong câu này của Đới Vinh Cẩm Diệp Lăng Phi liền bị
ho sặc sụa, hắn vứt thuốc xuống đất và cứ thế mà ho, vừa nhìn thấy Diệp
Lăng Phi ho sặc sụa Đới Vinh Cẩm đưa tay ra vỗ vỗ sau lưng Diệp Lăng
Phi, Diệp Lăng Phi vội hất tay ra liên tục nói:
- Đới
tiên sinh, tôi nghĩ giữa chúng ta chẳng có gì để nói cả, tôi cũng không
muốn thấy anh, từ nay về sau phiền anh đứng có xuất hiện trước mặt tôi
lần nữa, tôi không phải là đồng tính!
- Đồng tính?
Đới Vinh Cẩm sững sờ, hắn kỳ lạ nhìn Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi đâu
thèm để ý đến ánh mắt của Đới Vinh Cẩm đang nhìn mình, liên tục khoát
khoát tay nói:
- Đới tiên sinh, phiền anh bây giờ lập tức rời khỏi đây!
Diệp Lăng Phi vừa nói xong liền bước đi nhanh, Đới Vinh Cẩm thấy Diệp
Lăng Phi hiểu lầm hắn là đồng tính thì trong lòng đột nhiên hân hoan,
nếu như Diệp Lăng Phi hiểu nhầm mình là đồng tính thì chẳng phải không
có bất kỳ sự cảnh giác nào đối với việc mình tiếp xúc với Bạch Tình Đình nữa rồi, cái này đối với mình chẳng phải là chuyện tốt hay sao.
Đới Vinh Cẩm như mở cờ trong bụng, cũng không giải thích với Diệp Lăng
Phi là hắn vốn không có hứng thú với đàn ông, mà chỉ nghĩ đến việc mình
nên tiếp xúc với Bạch Tình Đình như thế nào, cần phải biết là hắn còn có việc nữa, bên thành phố Vọng Hải chỉ có thể ở được vài ngày, cho dù mấy ngày này không xử đẹp được Bạch Tình Đình thì cũng nên để lại cho Bạch
Tình Đình một ấn tượng rất sâu sắc, nếu như vậy chỉ cần đợi sau khi mình xử lý xong chuyện bên Mỹ thì có thời gian rãnh để tóm gọn Bạch Tình
Đình một cách triệt để.
Đới Vinh Cẩm đang mở cờ trong
bụng vốn định rời khỏi thì đột nhiên Diệp Lăng Phi quay trở lại, Diệp
Lăng Phi nhìn thấy bộ dạng của Đới Vinh Cẩm hắn chợt hiểu ra, hắn chủ
động đi tới vỗ vỗ vai Đới Vinh Cẩm nói:
- Đới tiên
sinh, nếu biết sớm anh giỏi về cái đó thì tôi nên dẫn thêm vài người bạn cho anh làm quen, mấy người bạn đó của tôi cũng đều giỏi cái đó, Đới
tiên sinh, anh thích phía trước hay phía sau!
- A, cái này...!
Đới Vinh Cẩm rất muốn hét lớn lên nói cho Diệp Lăng Phi biết mình vốn
chẳng phải đồng tính gì gì hết cả, nhưng hắn lại lo nếu mình nói như vậy thì sẽ bỏ lỡ một cơ hội rất tốt, hắn chỉ có thể ấp a ấp úng nhưng trong bụng lại đang thầm chửi Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi nhìn bộ dạng đó của Đới Vinh Cẩm hắn đã tính hết cả, cười nói:
- Đới tiên sinh, anh đừng có ngại, tôi thấy có vẻ công tử bột chắc là
thích phía sau rồi, cái này anh yên tâm, tôi giúp anh gọi vài người bạn
tới bảo đảm sẽ khiến cho anh rất sảng khoái. À, Đới tiên sinh, anh đừng
có đi nha, giờ tôi lập tức gọi điện cho bạn tôi, hắn ở gần đây thôi, một cuộc gọi là tới liền, khoảng chừng bảy tám phút bạn tôi đến liền, lúc
đó hai người cứ từ từ mà nói chuyện!
Diệp Lăng Phi nói xong cầm điện thoại lên, Đới Vinh Cẩm lần này thực sự thấy khiếp sợ, hắn vội vàng nói:
- Diệp tiên sinh, tôi còn bận việc, tôi đi trước đây, gặp lại anh sau!
Đới Vinh Cẩm nói xong vội vội vàng vàng lên xe. Diệp Lăng Phi sau khi
thấy Đới Vinh Cẩm vội vàng lái xe rời khỏi, hắn nhếch môi cười nhạt nói:
- Tên khốn ** mày còn muốn chơi chiêu này với tao à, tao thấy tên khốn
** mày rõ ràng là muốn gây sự chú ý của vợ tao, tốt nhất mày đừng có để
tao thấy lần nữa, nếu không tao sẽ đánh mày đến mức mẹ mày cũng nhận
không ra mày luôn!
Diệp Lăng Phi đợi Đới Vinh Cẩm đi
khỏi hắn mới trở vào lại trong biệt thự. Bạch Tình Đình ngồi trong phòng khách đợi Diệp Lăng Phi trở về, sau khi Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp
Lăng Phi bước vào cô vội lên trước đón nói:
- Ông xã, anh hiểu nhầm rồi, em muốn giải thích với anh chút!
Diệp Lăng Phi ừm một tiếng rồi hắn bước đến trước ghế so fa trong phòng khách đặt mông ngồi xuống. Bạch Tình Đình đến trước mặt Diệp Lăng Phi
ngồi vào lòng Diệp Lăng Phi, tay cô nắm lấy cánh tay của Diệp Lăng Phi
yêu kiều nói:
- Ông xã, lúc nãy khi em mua thức ăn về
thì gặp phải người đó, em vốn định không nói chuyện với hắn nhưng không
ngờ hắn lại dừng xe lại, em lo đụng phải xe hắn mới cấp bách dừng xe
lại.
Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp Lăng Phi chỉ nhìn
mình nhưng chẳng nói gì, cô còn tưởng Diệp Lăng Phi không tin liền giải
thích tiếp:
- Hắn nói mấy câu rất kỳ quái, nói cái gì
mà kiềm nén đau thương, em chẳng hiểu hắn nói cái gì cả, em đã không
khách khí bảo hắn sau này đừng có bám theo em, em vốn định lập tức chạy
xe về nhà nhưng không ngờ là ông xã anh đi ra đúng lúc, ông xã, anh phải tin em, em thật sự không có ý muốn nói chuyện với hắn đâu!
Diệp Lăng Phi nhìn bộ dạng nôn nóng của Bạch Tình Đình cười nói:
- Bà xã, anh biết rồi, em không cần giải thích với anh nữa đâu!
Diệp Lăng Phi nói xong ôm eo Bạch Tình Đình, tay hắn không yên phận kéo dây đeo trên vai Bạch Tình Đình xuống, bàn tay hắn ấn trên ** của Bạch
Tình Đình nói:
- Bà xã, em bù đắp cho anh thế nào đây chứ!
- Ông xã, anh muốn bù đắp thế nào?
Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp Lăng Phi làm vậy trong lòng thầm mừng rỡ, xem ra Diệp Lăng Phi vốn không có giận gì mình cả, Bạch Tình Đình chỉ
lo Diệp Lăng Phi không tin những lời cô vừa nói, lúc này cô nghe được
những lời này của Diệp Lăng Phi vội vàng nói:
- Ông xã, chỉ cần anh nói ra em nhất định làm được!
- Thật không?
Diệp Lăng Phi vừa nghe nhẹ nhàng nói:
- Bà xã, bây giờ em sinh cho anh đứa con đi, Hân Mính đã có con của anh rồi, vợ anh đương nhiên cũng phải có con của anh chứ!
- A...!
Bạch Tình Đình vừa nghe đến chuyện này má cô chợt ửng đỏ, thấp giọng nói:
- Ông xã, không phải là anh không biết, chỗ đó của em rất...rất...!
Ý của Bạch Tình Đình sao Diệp Lăng Phi không hiểu được chứ, Diệp Lăng
Phi chính là muốn nhìn thấy bộ dạng yêu kiều này của Bạch Tình Đình.
Bạch Tình Đình vốn hôm nay đã mặc chiếc váy có dây đeo màu hồng phấn đã
rất hấp dẫn rồi, giờ lại bày ra bộ dạng này nữa Diệp Lăng Phi lập tức
cảm thấy dục hỏa nỗi lên, hắn cở thẳng chiếc áo ngực của Bạch Tình Đình
ra rồi vứt lên trên ghế sofa, hai tay chơi đùa ** âm ấm rất đàn hồi của
Bạch Tình Đình, vừa hôn lên má Bạch Tình Đình vừa nói:
- Bà xã, không sao cả, chúng ta sẽ thích ứng từng tí một, bây giờ đúng là một cơ hội tốt, anh tiếp theo một bước nữa ở ngay mức độ lần trước, anh phải khiến cho bên trong của em...
Diệp Lăng Phi nói
đến đây sát môi lại bên tai Bạch Tình Đình nói một câu, Bạch Tình Đình
đỏ ửng cả mặt, cô cắn chặt môi ra sức gật đầu.
Diệp
Lăng Phi ôm eo Bạch Tình Đình bồng cô đã khỏa thân một nửa bước lên lầu, lúc vào lúc này điện thoại của hắn lại vang lên. Diệp Lăng Phi giận dữ
cuộc điện thoại này quấy rầy chuyện tốt của hắn, vốn định không bắt máy
nhưng điện thoại cứ reo không ngừng, Diệp Lăng Phi bất đắc dĩ tạm thời
đặt Bạch Tình Đình xuống, hắn cầm điện thoại lên xem thì là một số lạ.
Diệp Lăng Phi bắt máy mở miệng ra là chửi:
- Sặc, ai đấy, sớm không gọi muộn không gọi, a...Bành Hiểu Lộ, cô...sao cô lại gọi cho tôi!
Sau khi Diệp Lăng Phi nghe được tên cô gái nói ra trong điện thoại,
Diệp Lăng Phi cảm giác toát cả mồ hôi, nếu hắn biết trước là nha đầu này thì hắn không thể nào mở miệng ra chửi đươc, có điều giờ cũng đã chửi
rồi, có muốn sửa cũng không sửa được nữa, Diệp Lăng Phi đành phải hừ
lạnh nói:
- Cô làm gì thế, tôi phải làm việc với vợ
tôi, cô có muốn đến tham quan một chút không, thật là, tôi chẳng có quan hệ gì với cô cả, cô tìm tôi làm cái gì!
Diệp Lăng Phi
vốn tưởng câu nói này của mình có thể khiến cho Bành Hiểu Lộ rút lui, ai dè trong điện thoại vọng lại giọng của Bành Hiểu Lộ:
- Được thôi, giờ tôi đến đây, anh đang ở đâu?