Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Thanh Nhi, thúc giục hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi mau lên, tiện thể còn hỏi thăm hai tiểu cô nương này muốn uống gì. Sau khi để điện thoại xuống, tay kia của Diệp Lăng Phi đưa xuống dưới bàn sờ đùi Tiêu Vũ Văn, còn véo nhẹ vùng da mềm mại ở chỗ đùi non của Tiêu Vũ Văn, nói:
- Hai tiểu cô nương này là chị em sinh đôi, trước kia đi theo một bà chủ rất độc ác, hai người bọn họ những chuyện giết người phóng hỏa đều đã trải qua, chuyện gì cũng đã từng gặp, em cũng không cần lo lắng, lần này đi ra nước ngoài tất sẽ gặp rất nhiều chuyện, dẫn theo hai người bọn họ anh cảm thấy yên tâm hơn!
Tiêu Vũ Văn nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy xong liền đáp:
- Em rất muốn xem xem hai tiểu nha đầu đó rốt cuộc là dạng gì, trong mắt em, những cô gái có thể để đánh giá như vậy rất ít đấy. Diệp Lăng Phi, em ghen tị, em muốn xem xem rốt cuộc hai tiểu cô nương đó là dạng gì!
Diệp Lăng Phi cười cười, bàn tay đang véo đùi Tiêu Vũ Văn tiến vào vũng giữa hai đùi cô, tay của hắn dừng lại ở đó, vuốt ve da thịt mịn màng của Tiêu Vũ, kề môi vào bên tai Tiêu Vũ Văn, hạ giọng nói:
- Nha đầu ngốc, anh và bọn không có bất cứ quan hệ gì, trong mắt anh bọn họ chỉ là hai tiểu cô nương mà thôi, còn anh và em thì lại khác! Vũ Văn, đêm qua anh rất thoải mái đấy, còn em thấy thế nào?
Diệp Lăng Phi hỏi một câu trần trụi, Tiêu Vũ Văn nghe thấy vậy, đôi má ửng hồng, hạ thân của cô bị Diệp Lăng Phi lần mò làm cho ngứa ngáy khó chịu, hạ giọng, nói:
- Em không nói gì nữa, em chỉ cảm thấy anh ít khi khen người khác, em chỉ muốn biết rốt cuộc hai tiểu cô nương đó trông như thế nào, anh đã nói như vậy rồi, em cũng không hỏi nhiều nữa!
Hai chân Tiêu Vũ Văn bỗng nhiên khép chặt lại, cô ghé môi thì thầm vào tai Diệp Lăng Phi:
- Em muốn, người em tê rần rồi, em rất muốn... !
- Ở chỗ nào?
Diệp Lăng Phi nhìn nhìn chung quanh, phát hiện ở trong quán cà phê cũng không có nhiều người, ánh mắt hắn nhìn về phía ngà vệ sinh, ghé môi nói vào bên tai Tiêu Vũ Văn mấy câu, trong ánh mắt Tiêu Vũ Văn hiện lên vẻ hưng phấn, cô đứng dậy, đi về phía vệ sinh. Diệp Lăng Phi cầm điện thoại, gọi điện thoại cho Thanh Nhi và Tử Nhi xong, cũng đi theo. Lúc Thanh Nhi và Tử Nhi tới quán cà phê, Diệp Lăng Phi và Tiêu Vũ Văn còn chưa quay lại, bởi vì lúc trước, Diệp Lăng Phi đã nói cho hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi biết chỗ ngồi của mình, lúc hai chị em đến quán cà phê, cũng không nhìn thấy Diệp Lăng Phi đâu cả, nhưng hai người bọn họ vẫn đi thẳng tới chỗ mà Diệp Lăng Phi đang ngồi, gọi thêm hai ly cà phê, hai chị em vừa mới ngồi được không lâu, đã thấy Diệp Lăng Phi từ trong phòng vệ sinh đi ra, ở phúa Diệp Lăng Phi là Tiêu Vũ Văn vẻ mặt ửng hồng. Diệp Lăng Phi cùng Tiêu Vũ Văn về tới chỗ ngồi, hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi nhìn nhìn Tiêu Vũ Văn, hai người bọn họ dương như là cũng hiểu có chuyện gì xảy ra, chỉ là, hai người họ không nói ra mà thôi. Thanh Nhi hỏi:
- Diệp tiên sinh, lần này anh gọi chúng tôi đến là có chuyện gì?
Diệp Lăng Phi cảm thấy hơi hối hận, mình biết rất rõ rằng hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi sắp đến đây, vậy mà vừa rồi mình và Tiêu Vũ Văn lại quan hệ ở trong phòng vệ sinh, lúc đó hắn cũng không định làm như vậy, chỉ là bởi vì lúc đó bộ dạng của Tiêu Vũ Văn quá quyến rũ, Diệp Lăng Phi không nhịn được, mới phát sinh quan hệ, hiện giờ Diệp Lăng Phi cảm thấy hơi hối hận, Thanh Nhi và Tử Nhi hai tỷ muội sẽ không về nói lung tung chứ, nhưng trong lòng của hắn cũng biết, lúc này, không cần phải đề cập với hai chị em Thanh Nhi, Tử Nhi về quan hệ giữa hắn và Tiêu Vũ Văn.
- Thanh Nhi, sắp tới hai người có dự định gì không?
Diệp Lăng Phi hỏi.
Thanh Nhi và Tử Nhi hai người nhìn nhau, Thanh Nhi đáp:
- Hiện giờ chúng tôi còn chưa biết, từ trước tới giờ, chúng tôi đều được bà chủ sai bảo đi làm việc, chúng tôi chưa giờ được tự do như thế này, Diệp tiên sinh, chúng tôi thật sự không quen với cuộc sống như vậy!
Diệp Lăng Phi nghe Thanh Nhi nói như vậy, hắn gật đầu, nói:
- Kỳ thật, tôi rất hiểu trong lòng các cô đang nghĩ cái gì, cũng chính vì vậy cho nên tôi mới nghĩ đến chuyện kiếm việc gì đó cho các cô làm, các cô có muốn đi du lịch vòng quanh thế giới không?
- Du lịch vòng quanh thế giới?
Thanh Nhi và Tử Nhi hai người đều tỏ ra sững sờ, các cô cảm thấy không hiểu ý tứ của Diệp Lăng Phi là gì, hai người Diệp Lăng Phi, nói:
- Diệp tiên sinh, chúng tôi không hiểu ý anh lắm!
Diệp Lăng Phi cầm lấy ly cà phê, ly cà phê đó để đây lâu quá nên đã nguội rồi, nhưng Diệp Lăng Phi lại không để ý những thứ này, cầm ly cà phê lên một hơi uống cạn, lau miệng, sau đó nói:
- Là như thế này, cô gái đang ngồi cạnh tôi là Tiêu Vũ Văn, là bạn tốt của tôi, hiện giờ cô ấy muốn đi du lịch vòng quanh thế giới, muốn đến du lịch ở các thành phố lớn trên thế giới, nếu các cô nguyện ý, tôi hi vọng các cô có thể cùng đi với cô ấy, có các cô ở bên cạnh cô ấy, tôi cảm thấy yên tâm hơn nhiều!
Diệp Lăng Phi nói đến đây, lại bổ sung thêm:
- Về phần chi phí của hai người, cứ tính vào tiền của tôi đi, tôi sẽ cung cấp đầy đủ tài chính cho các cô, chỉ cần các cô chơi cho vui là được rồi, bên cạnh đó phải bảo vệ tốt Tiêu Vũ Văn! Thanh Nhi và Tử Nhi, hai cô còn vấn đề gì nữa không?
Thanh Nhi và Tử Nhi hai người không cần phải suy nghĩ gì cả, lập tức gật đầu đáp ứng:
- Chuyện này không thành vấn đề, Diệp tiên sinh, chúng ta nhất định cố gắng hết sức để bảo vệ cô ấy!
Diệp Lăng Phi quay sang phía Tiêu Vũ Văn, nói:
- Vũ Văn, em cũng đã nghe thấy rồi đấy, hai người này chính là Thanh Nhi và Tử Nhi mà anh đã nói với em, bổn sự của hai người họ đều không đơn giản!
Tiêu Vũ Văn khẽ gật đầu, trên gương mặt cô vẫn còn vương nét ửng hồng, nét ửng hồng đó không phải muốn biến mất là có thể biến mất được, điều đó vẫn cần một khoảng thời gian đó, Tiêu Vũ Văn hướng ánh mắt về phía Thanh Nhi và Tử Nhi, hỏi:
- Nếu hai ngày nữa tôi đi thì các cô có thể đi cùng được không?
- Chúng tôi thì lúc nào cũng được!
Thanh Nhi và Tử Nhi hai người lập tức đáp,
- Hiện giờ chúng tôi đang ở tạm nhà của Diệp tiên sinh, chúng ta cũng không quen với cuộc sống này lắm, nếu có thể thì chúng tôi hi vọng có thể rời đi trong vòng vài ngày tới, bởi vì...... chúng tôi không thích thành phố này!
Líc Thanh Nhi và Tử Nhi nói những lời này, hai người bọn họ còn lo lắng nhìn về phía Diệp Lăng Phi, bọn họ sợ Diệp Lăng Phi phật lòng vì những gì bọn họ nói, đó hoàn toàn là điều mà hai tiểu nha đầu này lo lắng. Diệp Lăng Phi nghe Thanh Nhi và Tử Nhi nói như vậy, hắn cũng không có tỏ ra phật ý chút nào, dường như chuyện này đối với Diệp Lăng Phi mà nói, cũng không tính là gì, hoặc có thể nói, trong lòng Diệp Lăng Phi đã sớm nghĩ đến chuyện này rồi. Diệp Lăng Phi bật cười, nói:
- Tôi đã sớm biết sẽ là như thế mà, nhất cử nhất động của hai tiểu nha đầu các cô tôi cũng không lạ gì, chẳng lẽ tôi lại không biết chuyện hai cô không thích thành phố này sao?
Hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cảm thấy như trút được gánh nặng, Thanh Nhi mở trừng hai mắt nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Tôi luôn cho rằng anh không muốn để chúng tôi rời khỏi nơi này đấy!
- Tôi không muốn để các cô rời khỏi đây á?
Diệp Lăng Phi nghe Thanh Nhi nói như vậy hơi sửng sốt, lập tức hắn đưa tay ra véo mũi Thanh Nhi một cái, cười nói:
- Tiểu nha đầu, cô cho rằng tôi là người thế nào chứ, chẳng lẽ cô cho rằng tôi muốn giữ hai cô lại sao? Đừng có ngốc như vậy, nếu tôi tiếp tục để hai cô ở lại nhà tôi, ai biết bà xã của tôi sẽ nhìn tôi thế nào chứ, hôm nay hai người các cô lập tức đến nhà Tiêu Vũ Văn ở đi, chỗ bên ấy rộng lắm, đến khi nào các cô du lịch cũng không cần nói với tôi làm gì!
- Hí hí!
Tiêu Vũ Văn bật cười, cô nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Được rồi, anh đừng dọa bọn họ như vậy!
- Em bảo anh có thể dọa được bọn họ sao?
Diệp Lăng Phi nghe Tiêu Vũ Văn nói như vậy, hắn lắc đầu, nói:
- Yên tâm đi, anh không dọa được bọn họ đâu, hai cô nàng này không phải hạng nhân vật đơn giản, em đừng tưởng hai tiểu cô nương này bên ngoài trông có vẻ rất đáng yêu, nhưng đều là dạng tâm ngoan thủ lạt đấy, hừ, hai tiểu nha đầu kia, tôi nói có đúng không?
Hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi đều có thể nghe ra được, lúc Diệp Lăng Phi nói những lời này hắn vẫn nở nụ cười, đó chẳng qua là đang nói giỡn với hai người mà thôi, Thanh Nhi cố ý bĩu bĩu môi, nói:
- Diệp tiên sinh, anh đây là đang bịa đặt!
- Tôi bịa đặt, xem ra tôi phải dạy dỗ các cô một chút, để các cô nhớ kỹ một điều, nhưng hôm nay tôi là một người tốt!
Diệp Lăng Phi nói đến đây, lại bổ sung thêm một câu:
- Sống tốt nhé, mấy tiểu nha đầu, anh biết là các em có thể đạt được hạnh phúc của mình!