Trong lúc Diệp Lăng Phi và đám người Dã Thú ở khách sạn Grand Lisboa
đang thả lỏng trong hồ nước nóng thì trong phòng khách của một biệt thự
nằm kề bên bờ biển Ma Cao, Kim Quảng đang nói chuyện phiếm với một người đàn ông da trắng khoảng chừng ngoài 40 tuổi. Người da trắng này vóc
dáng khôi ngô, tóc vàng, mặc một bộ tây trang phẳng phiu, bên trong là
một chiếc sơmi màu trắng. Cặp mắt của hắn sáng ngời hữu thần, tay cầm
một chén rượu vang đỏ, ngồi trên ghế salon. Người da trắng này là Davis, vừa mới tới Ma Cao trưa nay. Davis vừa đến Ma Cao đã được Kim Quảng đón vào biệt thự tư nhân của ông ta.
Mary đứng ở sau lưng
Kim Quảng, cô mặc một chiếc xường xám màu trắng xen hồng, bộ mông của cô ta bị bó chặt hết mức. Từ lúc đi vào ánh mắt của Davis không ngừng đảo
về chỗ Mary, điều này làm cho Mary cảm thấy rất không thoải mái. Mary là một người Trung Quốc chính gốc, năm đó đã nhập cư trái phép đến Ma Cao, sau đó lại đi theo Kim Quảng. Trong quan niệm của Mary, cô ta không
cách nào chấp nhận một người da trắng cả người toàn lông được, quan
trọng nhất là Mary còn nghe chỗ bên dưới của người phương Tây đặc biệt
lớn, trong lòng cô ta thấy rất sợ. Cũng may Mary biết Kim Quảng sẽ không đem mình cho người đàn ông khác. Trong lòng Kim Quảng cô ta không giống như những cô gái trong sòng bạc này, chỉ một câu nói tùy tiện Kim Quảng là có thể đi tiếp đủ loại đàn ông.
Dù vậy, Mary vẫn có chút khó chịu, trong lúc Kim Quảng đang trò chuyện với Davis, Mary ghé mới sát bén tai Kim Quảng, thì thầm:
- Ông chủ, bây giờ Madoff tiên sinh đang ở trong khách sạn. Hôm qua
ngài đã hẹn với ông ấy là hôm nay sẽ gặp mặt vào thời gian thích hợp, có cần tôi đi thông báo cho ông ấy là cuộc gặp ngày hôm nay bị hủy bỏ
không?
Kim Quảng vừa nghe vậy, khẽ gật đầu, trong lúc Mary định rời đi, Kim Quảng gọi Mary lại, thấp giọng nói:
- Madoff tiên sinh có đề cập qua bao giờ thì Hawking tiên sinh có thể tới Ma Cao không?
- Madoff tiên sinh không nói gì về chuyện đó, nhưng mà tòi nhớ rõ một
tuần trước Hawking tiên sinh đã từng nói qua, chỉ cần con mồi mắc câu,
ông ta sẽ lập tức đến Ma Cao. Ông chủ, có cần tôi hỏi Madoff tiên sinh
một chút không?
- Cái này là đương nhiên rồi!
Kim Quảng nói:
- Nếu như tôi đoán không sai, con mồi sẽ nhanh chóng sa vào bẫy!
- Ông chủ, tôi hiểu rồi!
Mary gật đầu một cái rồi mới rồi đi.
Ánh mắt Davis dán chặt vào bộ mông đong đưa của Mary, mãi cho đến khi
Mary ra khỏi phòng khách, hắn mới rời mắt đi, quay sang nhìn Kim Quảng,
cười nói:
- Kim tiên sinh, xin hỏi vị tiểu thư kia xưng hô như thế nào?
Kim Quảng cười cười, nói rằng:
- Mary, trợ thủ của tôi, đương nhiên cũng coi như là tình nhân của tôi. Davis tiên sinh, không phải ông có hứng thú với Mary đó chứ?
Ý tứ trong những lời này của Kim Quảng rất rất rõ ràng, đó là Mary là
tình nhân của hắn, dù Davis có hứng thú với Mary: Kim Quảng cũng sẽ
không đưa Mary cho hắn. Davis sao có thể không nghe hiểu, hắn cười nói:
- Kim tiên sinh, quả là Mary tiểu thư khiến tôi rất thích thú, nhưng
nếu như Mary tiểu thư là tình nhân của ông thì sao tôi dám đoạt chứ!
Kim Quảng lấy xì gà ra, đưa cho Davis, nói:
- Nào. Ông hút thử xì gà Cu Ba chính gốc đi!
Davis nhận lấy một điếu xì gà thô to đưa lên miệng. Kim Quảng cũng lấy
một điếu, sau khi dùng diêm đặc chế châm lửa. Kim Quảng rít một hơi, sau đó lấy điếu xì gà ra khỏi miệng, tay phải cầm xì gà, cười nói với Davis đang ngồi đối diện:
- Nếu như ông muốn tìm một cô gái
thì không vấn đề gì, trong sòng bạc của tôi cũng có mà. Nếu nhưDavis
tiên sinh thích thì cứ thoải mái lựa chọn!
- Ba người có được không?
Davis hỏi.
Kim Quảng trước tiên là giật mình, hắn thật sự không ngờ tay Davis này
lại là một người mạnh mẽ như vậy, một đêm muốn những ba em. Tuy vậy, Kim Quảng cũng không quan tâm đến việc đối phương muốn mấy người, đó là
chuyện của Davis. Kim Quảng đưa xì gà lên miệng rít một hơi, cười nói:
- Thật không ngờ Davis tiên sinh lại là một người đàn ông mạnh mẽ như
vậy, đừng nói là ba, nếu như Davis tiên sinh có thể chịu đựng được, mười người cũng không là vấn đề!
Trên mặt Davis lộ ra vẻ vui mùng, vừa muốn nói cái gì đó thì lại nghe Kim Quảng nói tiếp:
- Nhưng mà trước khi chơi đùa, có thể nói về chuyện của hai chúng ta đã được không? Tôi tin rằng lần này Davis tiên sinh đến Ma Cao không phải
chỉ vì muốn tìm đàn bà để làm mấy chuyện đó chứ?
Davis
nghe Kim Quảng nhắc tới chuyện chính sự, ánh mắt háo sắc vừa toát ra
ngay tức khắc biến mất, thay vào đó là một loại ánh mắt âm trầm, ánh mắt này khiến cho Kim Quảng cảm thấy có chút khó chịu. Davis ngậm điếu xì
gà thô to, cười lạnh một tiếng, nói:
- Kim tiên sinh,
chuyện hợp tác giữa hai chúng ta không có bất kì vấn đề gì, tổng bộ của
chúng tôi đã đồng ý kế hoạch hợp tác với Kim tiên sinh rồi. Tới bây giờ, chúng tôi rất không hài lòng với năng lực của Chu Hùng, tôi vốn muốn
cho Chu Hùng thêm một ít thời gian, nhưng Chu Hùng lại phạm phải một sai lầm nghiêm trọng như vậy, lại bị Cảnh sát Hồng Kông theo dõi. Đây là
chuyện không thể tha thứ được, lần này tôi tới chính là vì xử lý chuyện
này!
Davis chẳng hề nghĩ tới phụ nữ, có thể đảm nhiệm
chức vị quan trọng trong một tổ chức xuyên quốc gia, năng lực của Davis
quả thực là không cần hoài nghi. Với loại người giống như Davis, họ
thích nhất dùng bề ngoài háo sắc để che giấu sự lãnh tình và tỉ mỉ cẩn
mật của mình, khiến cho đối thủ buông lỏng cảnh giác, một khi cho bọn
hắn một cái cơ hội, bọn họ sẽ nắm bắt rất tốt để dùng nó đả kích đối thủ thật độc ác. Trong đại đa số các tổ chức, với những người bị cảnh sát
theo dõi giống như Chu Hùng, rất nhiều tổ chức sẽ giúp hắn mai danh ẩn
tích, chỉ cần không bị cảnh sát tóm là được. Nhưng Davis lại chọn dùng
phương thức trực tiếp nhất để xử lí, hắn muốn khiến Chu Hùng biến mất
trên thế gian này. Dù Davis không nói ra nhưng Kim Quảng cũng đã cảm
nhận được sát khí của Davis rồi. Kim Quảng liếm liếm môi, cố gắng hết
sức để làm cho ngữ khí của mình nghe thật là bình tĩnh, ở trước mặt một
nhân vật cường thế rất dễ tạo thành áp lực cực lớn về mặt tâm lí như
Davis. Kim Quảng cảm thấy trong lòng hơi khẩn trương, hắn không thích
phương thức này, hy vọng thông qua một số thủ đoạn nhỏ có thể thay đổi
bầu không khí nghiêng hẳn về một bên này.
- Davis tiên sinh, ông không cần lo lắng chuyện Cảnh sát Hồng Kông, tôi đã giải quyết xong rồi!
Kim Quảng nói.
- Bây giờ ông chỉ cứ yên tâm đi xử lý chuyện của Chu Hùng là được, tôi
không muốn bởi vì sai lầm của quý tổ chức dẫn tới tình cảnh nguy hiểm
cho tôi đâu!
- Kim tiên sinh, điều này thì ông có thể yên tâm, lần này tôi tới đây mục đích chính là vì xử lý chuyện của Chu Hùng!
Davis nói.
- Tuy vậy tôi vẫn phải phiền ông một chút. Hiện giờ Chu Hùng đang ở
trong khách sạn Grand Lisboa, nếu như xử lý hắn ở nơi đó không khỏi sinh ra chút phiền phức, không biết Kim tiên sinh có thể giúp tôi một tay
trong chuyện này được không?
Sau khi ăn tối xong, Diệp
Lăng Phi và Dã Lang, Dã Thú, Angel ba người ra khỏi khách sạn Grand
Lisboa, bốn người bọn họ đi thẳng đến sòng bạc của Kim Quảng. Lần trước
Diệp Lăng Phi đến đây là để nắm rõ tình hình, lần này là trực tiếp tới
tìm Kim Quảng. Bốn người đi vào sòng bạc của Kim Quảng, không giống như
lần trước Diệp Lăng Phi tới đây. Mary không đứng ở trước cửa sòng bạc.
Diệp Lăng Phi vừa đi vào lập tức kêu một tên bảo vệ tới, nói:
- Tôi muốn gặp ông chủ Kim Quảng của, các cậu!
- Tiên sinh, ông chủ chúng tôi không ở đây!
Tên bảo vệ kia đáp.
- Nhưng mà quản lý của sòng bạc chúng tôi lại ở đây, xin hỏi tiên sinh thể tìm quản lý của chúng tôi được không?
Diệp Lăng Phi gật đầu, nói:
- Quản lý của các cậu cũng được!
- Mời ngài chờ cho một lát!
Tên bảo vệ sòng bạc lập tức thông báo cho Mary đang ở trên phòng
camera. Mary đã sớm thấy đám người Diệp Lăng Phi đi vào qua màn hình
camera, sau khi nhận được tin tức của bảo vệ truyền đến, cô ta trả lời:
-Tôi lập tức xuống dưới đó!
- Sao bọn họ lại quay lại rồi?
Một người phụ nữ diễm lệ mặc quần da màu đen, trên người là một chiếc
áo sơmi màu trắng, bên ngoài là một chiếc áo gi-lê đen bằng da. Với
trang phục của cô gái xinh đẹp này, nếu như cầm thêm một cái roi da nữa, tuyệt đối sẽ giống hệt như các nữ vương trong phim AV.
- Maria, cô đi xuống với tôi!
Mary vừa nói vừa gọi điện thoại cho Kim Quảng. Chờ đầu dây bên kia bắt máy, Mary nói:
- Ông chủ, những người đó lại tới nữa rồi, phải làm sao bây giờ?
- Tôi đã sớm nghĩ rằng bọn họ sẽ đến!
Giọng nói của Kim Quảng vang lên trong điện thoại, hắn cười nói:
- Tới đúng lúc lắm, bằng không tôi cũng phải đi tìm bọn họ. Mary, bên
tôi có chuyện không thể quay về được, trước tiên cô cứ xuống trò chuyện
với bọn họ, nhớ kỹ, nhất định phải khiến cho bọn họ cảm thấy chúng ta
rất hữu hảo. Mary, tôi tin rằng cô sẽ làm rất tốt!
- Ông chủ, tôi biết rồi!
Mary cúp máy rồi vẫy vẫy tay, nói với Maria:
- Đi thôi, chúng ta đi xuống xem những người đó!
Người phụ nữ diễm lệ kia hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tôi càng muốn xem cái người cao to kia, tôi rất có hứng thú với hắn ta!
Mary và Maria từ trên lầu đi xuống, Mary mặc một bộ xường xám, cô ta
thấy mấy người Diệp Lăng Phi đang đứng ở gần cửa sòng bạc chờ mình. Mary nặn ra một nụ cười mang tính nghề nghiệp, cô ta đi tôi trước mặt Diệp
Lăng Phi, cười nói:
- Vị tiên sinh này, thật không ngờ lại gặp ngài rồi, không biết ngài muốn gặp tôi có chuyện gì vậy?
Diệp Lăng Phi nhìn những người đang đánh bạc ở đây một lát, cười nói:
-Tôi vốn là muốn tìm ông chủ Kim Quảng của sòng bạc các cô, nhưng tôi
nghe nhân viên bảo vệ ở đây nói ông chủ của các cô đi vắng, tôi đành
phải tìm cô thôi!
- Ông chủ của tôi quả thực là không ở sòng bạc, hôm nay ông ấy có chút việc riêng. Nhưng mà, vị tiên sinh
này, nếu như ngài có chuyện gì thì có thể nói với tôi, tôi sẽ chuyển lời của ngài đến ông chủ của tôi!
Mary nói đến đây, bỗng nhiên bật cười, nói:
- Tôi thất lễ quá, còn chưa biết phải xưng hô với ngài thế nào?
- Tôi họ Diệp!
Diệp Lăng Phi đáp.
- A, là Diệp tiên sinh đúng không, ngài có thể gọi tôi là Mary, cô gái bên cạnh tôi đây tên là Maria!
Mary giới thiệu cô gái xinh đẹp kia.
Diệp Lăng Phi còn chưa nói gì, chợt nghe thấy Dã Thú cười toe toét, nói:
- Maria? Cái tên này thật thú vị, tôi chỉ biết Nhật Bản có Maria Takagi với cả Maria Ozawa, không biết cô Maria đây có làm cùng một nghề với
hai người đó không nhỉ?
Hai cái tên mà Dã Thú vừa nói
đều là tên người Nhật Bản, đều ra băng đĩa AV mà nổi tiếng. Thật ra
Maria Takagi được xem là diễn viên năm sao của Nhật Bản, đây chính là do hiệp hội chuyên nghiệp Nhật Bản bình chọn ra, về phần Maria Ozawa thì
là một người con lai mới nổi tiếng một vài năm trở lại đây, nhưng cũng
đã là một nhân vật có tên tuổi ở Nhật Bản và Trung Quốc. Maria sao có
thể không biết hai người kia chứ, sống trong hoàn cảnh như thế này luôn
tiếp xúc với mấy thứ có liên quan đến tình dục, sắc mặt Maria lập tức
thay đổi, cô ta giơ tay lên, bộ móng tay thật dài lọt vào trong mắt
Angel. Angel buông cánh tay đang khoác tay Diệp Lăng Phi, đi tới trước
mặt Maria, vươn tay nắm lấy cánh tay mà Maria vừa giơ lên, nói:
- Móng tay của cô dài như vậy là cô nuôi bằng cách nào đấy, trước kia
tôi cũng đã muốn để móng tay dài nhưng vẫn không thể nào nuôi được. Cô
có thể nói cho tôi bí quyết của cô được không?
- Cái này... !
Maria luôn luôn cảm thấy kiêu ngạo về móng tay dài của mình, bây giờ
nghe Angel nói như vậy, cô ta giống như vừa tìm được một người tri kỷ
tri âm, nói:
- Cái này đơn giản thôi, tôi... !
Bên này Angel và Maria trò chuyện về móng tay, bên kia Mary thấy Maria
nói chuyện phiếm với Angel liền cười nói với Diệp Lăng Phi:
- Xem ra hai cô ấy trò chuyện rất hợp nhau!
- Có lẽ đây là tính cách chung của phụ nữ, rất dễ tìm được điểm tương đồng!
Diệp Lăng Phi cũng không quan tâm đến Maria và Angel hai người trò
chuyện cái gì, hắn quan tâm hơn đến chuyện Bạch Thúy Bách có ở chỗ này
hay không. Diệp Lăng Phi nói với Mary:
- Tôi có chút
chuyện muốn bàn bạc với ông chủ của các cô. Ông chủ của cô không ở đây,
tôi đây chỉ đành nói chuyện với cô vậy, không biết nơi này có chỗ nào
tiện cho việc nói chuyện không?
- Diệp tiên sinh, mời ngài đi theo tôi!
Maiy đi trước dẫn đường, dẫn đám người Diệp Lăng Phi tới tầng hai của
sòng bạc. Mary mở cửa một gian phòng ở bên trái cầu thang, đứng ở cạnh
cửa, làm ra tư thế xin mời vào, nói:
- Diệp tiên sinh, mời!
Diệp Lăng Phi cất bước đi vào trong gian phòng, thấy gian phòng này
trang trí nguy nga rực rỡ, vách tường được lát gạch men sứ màu vàng sáng lấp lánh, có thể phản chiếu lại bóng dáng của người tiến vào phòng. Ghế salon đều là hàng nhập từ I-ta-li-a, ngay cả chiếc bàn uống trà, phần
dưới cũng được điều khắc bằng đá cẩm thạch, mật trên làm từ thủy tinh
chịu lực đẹp như ngọc lưu ly. Tất cả được bài trí cực kì huy hoàng rực
rỡ. Ở trong chỗ này sẽ cảm thấy giống như là ở trong hoàng cung vậy.
Diệp Lăng Phi đi tới, cũng không chờ Mary nói gì, đặt mông ngồi lên ghế
saion, bật cười hai tiếng, nói:
- Quả nhiên xa hoa, lẽ nào đây chính là cuộc sống xa hoa chỉ túy kim mê trong truyền thuyết!
- Đây chẳng qua chỉ là một gian phòng khách quý bình thường mà thôi.
Sòng bạc chúng tôi còn có phòng khách VIP nữa, nếu như Diệp tiên sinh có hứng thú, tôi có thể dẫn ngài tham quan một chút!
Mary giới thiệu.
- Không cần đâu!
Diệp Lăng Phi khoát khoát tay. Angel đi tới ngồi xuống bên cạnh Diệp
Lăng Phi. Diệp Lăng Phi khoác tay lên vai Angel, hắn dùng ánh mắt ra
hiệu cho Dã Thú. Dã Thú và Dã Lang hai người không tiến vào mà đứng ở
cửa. Maria vừa mới nói chuyện với Angel cũng không đi vào, đứng ở cửa
nhìn Dã Thú. Mary cười cười, cô ta nhìn ra, đây là Diệp Lăng Phi lo lắng có mai phục gì đó nên mới cố ý để người ở bên ngoài chờ hắn. Mary đi
vào trong, lấy ra một chai rượu vang từ trong tủ rượu, cầm thêm ba chén
rượu, cô ta rót rượu vang, sau đó đưa hai chén cho Diệp Lăng Phi và
Angel. Diệp Lăng Phi khoát khoát tay, cười nói:
- Xin lỗi, tôi không uống rượu!
Mary thấy Angel cũng không có ý muốn uống rượu, cô ta thu hai chén rượu về, đột nhiên cười nói:
- Diệp tiên sinh, không phải là ngài lo rằng tôi sẽ hại ngài chứ?