Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ trở về khách sạn, từ chỗ khi nãy bọn họ
xuống xe cách khách sạn không xa lắm. Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ đi
không quá mười phút đồng hồ đã đến trước cửa khách sạn. Khi Bành Hiểu Lộ nhìn thấy cửa khách sạn hiện ra trước mặt thì trên mặt cô hiện ra một
sự thất vọng lớn. Bành Hiểu Lộ vừa mới thích phương thức cùng Diệp Lăng
Phi tản bộ như vậy rất tình thơ ý hoạ thì không ngờ lại đi được không
bao xa đã đến cửa khách sạn, trong suy nghĩ của Bành Hiểu Lộ cô hận
không đi được nhiều hơn một chút nữa, nếu như cả đêm đều đi ở bên ngoài
giống như bây giờ thì Bành Hiểu Lộ cũng không để ý.
- Diệp Lăng Phi, tối nay anh định làm gì?
Khi Bành Hiểu Lộ nhìn thấy mình đã đến trước cửa khách sạn thì hành vi
của Bành Hiểu Lộ cũng bớt đi nhiều, không thân mật giống như lúc trước.
Bành Hiểu Lộ dù sao cũng phải chú ý đến thân phận của cô, gia đình cô
không giống như những gia đình bình thường, chỉ cần có người báo cáo là
Bành Hiểu Lộ ở bên ngoài có chút gần gũi thân mật với Diệp Lăng Phi thì
sẽ dính dáng đến rất nhiều chuyện, dĩ nhiên, đây chẳng qua là kết quả
tồi tệ nhất mà thôi, tuyệt đối đại đa số phương tiện truyền thông để ý
đến tin tức của gia đình Bành Hiểu Lộ như vậy nên phải cực kỳ thận
trọng, thậm chí chọn lựa cách không báo cáo để tránh liên lụy vào những
chuyện chính trị phức tạp.
Bành Hiểu Lộ sau khi hỏi những lời này thì Diệp Lăng Phi không hề nghĩ ngợi, hắn há mồm nói:
- Tối nay anh phải đi gặp bố vợ, sớm nói chuyện với ông ấy!
Diệp Lăng Phi vừa nói ra những lời này thì ngay sau đó hắn biết là những lời mình nói với Bành Hiểu Lộ không tránh được những thứ không ổn, tuy
Diệp Lăng Phi nói những điều này là nói thật, tối nay hắn chính xác là
phải đi gặp Chu Hồng Sâm, nhưng Diệp Lăng Phi cũng có thể thấy Bành Hiểu Lộ hỏi những lời này dụng ý là muốn tối nay cô với hắn hẹn hò nhau.
Diệp Lăng Phi xin lỗi:
- Hiểu Lộ, tối nay anh có hẹn trước rồi, không thể thay đổi được, hay là như vậy, anh ở lại tỉnh thành mấy ngày, chúng ta có thể rãnh rỗi đi
chơi nhiều hơn, em thấy như vậy được không?
Lời đề nghị của Diệp Lăng Phi chính là từ chối để thỉnh cầu một đề nghị
khác, trong lòng Bành Hiểu Lộ thầm nghĩ, bây giờ xem ra cũng chỉ có thể
như vậy thôi. Bành Hiểu Lộ không yêu cầu Diệp Lăng Phi tối nay không nên đi, bây giờ xem ra cũng chỉ có thể như vậy, vừa nghĩ tới đây cô có thể
cùng Diệp Lăng Phi một mình ở tỉnh thành chơi thêm mấy ngày nữa, Bành
Hiểu Lộ tâm tình lại trở nên vui vẻ trở lại, cô gật đầu, tỏ vẻ đồng ý
với đề nghị của Diệp Lăng Phi.
Bởi vì cảnh sát đã tới, nên trong khách sạn có chút loạn. Diệp Lăng Phi
không để ý đến những ánh mắt chú ý đến hắn trong khách sạn, hắn và Bành
Hiểu Lộ bước nhanh qua đại sảnh và đi vào trong thang máy.
Chu Hồng Sâm lúc trước muốn cùng Diệp Lăng Phi ăn cơm ở bên ngoài, nhưng cuối cùng ông tay thay đổi quyết định, ông ta bảo Diệp Lăng Phi đến chỗ ở của ông ta để gặp mặt. Chu Hồng Sâm là Thị trưởng, chỗ ở của ông ta
là phòng của chính phủ, sau khi Chu Hồng Sâm rời khỏi chức vị Thị trưởng thì phải trả lại phòng cho chính phủ, phòng này vốn không phải là của
Chu Hồng Sâm. Chu Hồng Sâm mua một căn nhà cũng không phải là không thể
được, chẳng qua là giá cả ở tỉnh thành không rẻ, hơn nữa Chu Hồng Sâm
lại là Thị trưởng, thân phận của ông ta hết sức đặc biệt, nếu ông ta mua nhà ở bên ngoài để người khác biết được thì sẽ có ảnh hưởng.
Nhưng điều này không đồng nghĩa với việc Chu Hồng Sâm không thể mua chỗ ở bên ngoài, chỉ là bề ngoài, Chu Hồng Sâm chẳng qua là ở trong tiểu khu
thị ủy cư xá Hà Tây bình thường.
Diệp Lăng Phi ở trong phòng khách sạn thay quần áo không nhanh không
chậm, đi gặp Chu Hồng Sâm thì mặc cái gì cũng có thể làm khó Diệp Lăng
Phi. Theo lý thì mặc tùy tiện một chút cũng được, nhưng Diệp Lăng Phi lo nếu mình ăn mặc tùy tiện quá thì khiến mẹ cảu Chu Hân Mính mất hứng,
đến lúc đó, ngộ nhỡ nói với Chu Hân Mính thì Chu Hân Mính sẽ tức giận.
Chu Hân Mính lúc này không thể tức giận được, Diệp Lăng Phi lo cho Chu
Hân Mính. Nếu như mặc trang trọng một chút thì Diệp Lăng Phi cũng không
thích, Diệp Lăng Phi vốn là một người đàn ông không thích mặc quần áo
trang trọng, trước giờ hắn luôn ăn mặc tùy tiện. Nếu hắn mặc quần áo
trang trọng đi gặp Chu Hồng Sâm thì Diệp Lăng Phi cũng không thích, điều quan trọng là Diệp Lăng Phi lần này tới tỉnh thành không mang theo quần áo như vậy đến đây, nếu như nhất định phải mặc quần áo như thế để gặp
Chu Hồng Sâm thì DiệpLăng Phi có thể đi mua quần áo ngay bây giờ.
Bành Hiểu Lộ đẩy cửa phòng Diệp Lăng Phi ra, cô đi đến, cô thấy Diệp
Lăng Phi vẫn ngồi ở trên chiếc ghế ở trong phòng mà bộ dạng không muốn
đi ra ngoài thì Bành Hiểu Lộ thúc giục:
- Diệp Lăng Phi, anh rốt cuộc đang nghĩ gì nữa thế, anh không phải là đi gặp bố vợ của anh sao? Sao bây giờ vẫn còn ngồi đó?
- Anh đang suy nghĩ anh nên mặc gì để đến đó!
Diệp Lăng Phi cầm trong tay một điếu thuốc, sau khi hắn đốt và hút một hơi thuốc thì hắn nói với giọng có chút bất đắc dĩ:
- Anh không biết nên mặc cái gì mới được, Hiểu Lộ, em biết không, bây
giờ trong lòng anh rất căng thẳng, anh lo lắng sẽ làm cho bố vợ và mẹ vợ không vui!
Bành Hiểu Lộ ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi trên ghế salon một người ngồi,
cô vươn cánh tay phải mãnh khảnh ra, cô vẫy vẫy trước mặt vài cái, dường như muốn đẩy khói thuốc đi, đương nhiên, Bành Hiểu Lộ làm như vậy, cũng không có tác dụng gì. Diệp Lăng Phi nhìn thấy Bành Hiểu Lộ đưa tay vẫy
vẫy thì hắn ý thức được mình không nên hút thuốc trước mặt Bành Hiểu Lộ, hắn vội vàng dập điếu thuốc vào trong cái gạt tàn đang để ở bên cạnh.
Bành Hiểu Lộ nhếch đùi phải lên, ánh mắt cô nhìn Diệp Lăng Phi không nói gì nhưng gương mặt rất có mị lực, cô nói:
- Diệp Lăng Phi, có muốn em chuyên gia phân tích tâm lí giúp anh một chút không?
- Em là chuyên gia phân tích tâm lý á?
Diệp Lăng Phi nghe Bành Hiểu Lộ nói như vậy thì hắn nở nụ cười, khẽ lắc đầu và nói:
- Thôi bỏ đi, Hiểu Lộ, anh thấy hay là anh đừng tìm chuyên gia phân tích tâm lý như em thì tốt hơn, ai mà biết em phân tích tâm lý sẽ nói gì với anh, tóm lại, anh đối với những chuyên gia phân tích tâm lý không có
giấy chứng nhận như em không tin tưởng đâu!
Diệp Lăng Phi nói những lời này cũng chỉ là đùa giỡn mà thôi, Bành Hiểu Lộ mặc dù nghe cũng coi như không nghe, cô nói:
- Diệp Lăng Phi, em phân tích cho anh một chút, sở dĩ anh sợ gặp bố vợ,
mẹ vợ anh, căn nguyên là ở chỗ anh lo lắng sẽ khiến cho họ không vui,
từ góc độ của một người khác thì có lẽ là anh đã ý thức được một vài thứ sẽ khiến bố vợ và mẹ vợ của anh không vui, Diệp Lăng Phi, có đúng hay
không?
Diệp Lăng Phi nghe Bành Hiểu Lộ nói như vậy thì hắn cười và nói:
- Hiểu Lộ, không ngờ em thật là có chút bản lãnh, thật là em nói có một
chút đúng, quả thật, trong lòng anh đang lo về phương diện này, nhưng
điều quan trong mà anh lo lắng là quan hệ của bố vợ của anh và Tưởng
gia, anh không rõ lắm rốt cuộc quan hệ giữa bố vợ của anh và Tưởng Khải
Lâm đã tiến đế bước đó, dù sao một người là thị trưởng, một người là Bí
thư thị ủy, khụ...!
Khi Diệp Lăng Phi nói tới đây thì hắn bỗng nhiên lắc đầu, thu lại câu
nói ở phía sau, hắn nhìn Bành Hiểu Lộ đang trừng hai mắt và nói:
- Hiểu Lộ, đừng nói nữa, anh thấy hay là thuận theo tự nhiên vậy!
- Đúng vậy, nên để thuận theo tự nhiên đi!
Bành Hiểu Lộ đồng tình với những lời nói đó của Diệp Lăng Phi, cô gật đầu và nói:
- Diệp Lăng Phi, có lẽ chuyện cũng không phức tạp như anh tưởng tượng
đâu, nói không chừng chuyện rất đơn giản, thôi được ròi, anh cứ cố gắng
lên!
- Được rồi, cố gắng lên!
Diệp Lăng Phi cười nói.
Nếu tối nay Diệp Lăng Phi có chuyện, Bành Hiểu Lộ cũng không thay đổi kế hoạch. Kế hoạch của cô vốn là tối nay sẽ lãng mạng cùng Diệp Lăng Phi,
đơn độc hẹn hò, nhưng Diệp Lăng Phi buổi tối lại có việc, Bành Hiểu Lộ
phải đem kế hoạch này mai mà làm trong tối nay, cô muốn đi gặp Trương
Dược. Đây là nhiệm vụ mà gia gia của cô sắp xếp cho cô, quan hệ giữa
Bành Nguyên và Trương Dược cũng không tầm thường, tuy Bành Nguyên đã
nghỉ hưu nhưng bộ hạ của của Bành Nguyên đều ở trong quân đội, vì vậy,
Bành Nguyên có sức ảnh hưởng không nhỏ đến quân đội. Bành Nguyên bây giờ thân thể cũng không tốt lắm, không thể bôn ba chung quanh, vì vậy, Bành Nguyên bảo cháu gái của mình đến tỉnh thành để gặp Trương Dược.