Chiếc phi cơ chiến đấu từ rừng cây vượt lên không trung, những quả boom ném xuống rừng cây bên dưới nổ tung mất dần.
Cùng vói tiếng nổ ầm của phi cơ chiến đấu là tiếng nổ ầm vang lên trong rừng cây.
Cả quả địa cầu rung lên trong tiếng nổ đó.
Không thể nào đếm xuể được số binh sĩ đang bắt đầu tiến vào khu rừng.
Dưới sự yểm trợ của chiếc phi cơ trên không, binh sĩ đang tiến vào vị
trí nơi ngôi trường Tử Vong.
Trong một thị trấn bỏ hoang cách
khu rừng khoảng hơn năm mươi mét, Diệp Lăng Phi ngồi trong bộ chỉ huy
thành lập lâm thời, đeo kính đen đang nghe tin tức truyền lại từ phía
trước.
- Satan, chúng ta cũng ở đây đợi?
Angel mặc quân phục, súng vác vai có chút bất an nói:
- Chúng ta đến đây đã ba ngày rồi, chẳng lẽ còn tiếp tục đợi nữa sao?
- Đương nhiên phải đợi!
Vết thương ở cánh tay trái của Diệp Lăng Phi vẫn chưa lành, trên cánh
tay còn quấn băng vết thương, bên ngoài khoác bộ quân phục địa phương,
miệng ngậm điếu thuốc nói:
- Tôi không muốn gây chiến với người
của ngôi trường Tử Vong ở trong khu rừng, những người đó đều được thông
qua huấn luyện đặc biệt, bọn họ rất có sở trường đánh trận trong rừng.
Lần này tôi sử dụng quân đội chính là hy vọng có thể đuổi được người của ngôi trường Tử Vong ra ngoài, từ đó dẫn bọn họ vào cái hố nguy hiểm,
nếu như tôi không tính nhầm thì bọn họ sắp lộ diện rồi.
- Thật không thể hiểu nổi, anh tự tin từ lúc nào thế.
Angel cảm thấy lần này Diệp Lăng Phi có chút tự tin quá đáng, cô không
thể tin là người của ngôi trường Tử Vong sẽ bị đuổi ra đến đây.
Người cửa Lang Nha đã đến đất nước nhiệt đới này năm ngày trước, Diệp
Lăng Phi sau khi thông qua cuộc nói chuyện ngắn gọn với tổng thống của
đất nước này đã nhận được sự giúp đỡ của tổng thống, phái quân đội đến
vây quét ngôi trường Tử Vong. Xưa nay đất nước vùng nhiệt đới này đều
bảo trì mối quan hệ tốt đẹp với tổ chức Lang Nha, còn Diệp Lăng Phi và
ngài tổng thống càng có môi thâm tình riêng tư nữa.
Từ trước
đến nay quân đội của nước này đều được tổ chứ Lang Nha cung cấp vũ khí
đạn dược với giá ưu đãi, đặt biệt là trong cuộc phát sinh xung đột biên
giới của nước này với nước láng giềng ba năm trước, tổ chức Lang Nha
càng cung cấp vũ khí đạn dược tiên cơ nhất trên thế giới, từ đó đã làm
kinh sợ đến nước láng giềng.
Lần này sau khi vị tổng thống nghe
được Diệp Lăng Phi bị ngôi trường Tử Vong được thiết lập trong khu rừng
của nước này suýt lấy mất mạng liền lập tức điều động ba quân đội tiến
hành vây quét ngôi trường Tử Vong nằm trong khu rừng này, thậm chí còn
không tiết phá hủy toàn bộ khu rừng này.
Tuy trước đây các nước
đều đã điều tra ra được ngôi trường Tử Vong nằm trong khu rừng của đất
nước này. Quân đội Mỹ đưa ra suy nghĩ an toàn đối với đất nước này, đã
từng phái đặc sứ đến đàm phán với tổng thống nước này về vấn đề tổ chức
khủng bố ngôi trường Tử Vong này, ý kiến của quân đội Mỹ là hy vọng có
thể hủy diệt căn cứ huấn luyện phần tử khủng bố này, nhưng lại bị tổng
thống phủ nhận lập tức. Lúc đó, ý kiến của tổng thống là khu rừng này
quá lớn, vốn không thể nào tìm ra được ngôi trường Tử Vong; mặc khác,
tổng thống cũng rất quan tâm đến việc thương vong của nhân viên. Đương
nhiên là còn có một nguyên nhân khác, đó chính là tổng thống không ăn
phần của quân đội Mỹ.
Vì không nhận được sự giúp đỡ của nước
này, quân đội Mỹ không có cách nào hủy diệt được ngôi trường Tử Vong,
quân đội Mỹ đã từng huy động một tiêu phân đội đặc chủng bí mật thâm
nhập vào khu rừng nhưng tiểu phân đội đặc chủng này rất nhanh đã bị ngôi trường Tử Vong tiêu diệt. Từ đó quân đội Mỹ đưa ra được kết luận là lúc trước khi chưa nhận được sự giúp đỡ của đất nước này thì không thể nào
hủy diệt được ngôi trường Tử Vong.
Nhưng lần này Diệp Lăng Phi lại triệt để tuyên án đã hủy diệt được ngôi trường Tử Vong.
Lòi thề của tổng thống là phải trừ tận gốc mầm bệnh này của ngôi trường Tử Vong, lần này ông ta điều ra ba quân đội đã cho nổ tung khu rừng này trong ba ngày liên tục, mà lính bộ cũng đã dưới sự che chở mạnh mẽ
trong không trung đang dần từng bước tiến vào.
Đương nhiên tổng
thống của nước này sẽ không bỏ qua cơ hội tuyên truyền chính mình. Ông
ta vốn không nói với bên quân đội Mỹ là do Diệp Lăng Phi bị ngôi trường
Tử Vong đả kích, mà là nói với quân đội Mỹ ông ta đã suy nghĩ kĩ đồng ý
yêu cầu của quân đội Mỹ phái quân đội vây quét ngôi trường Tử Vong. Có
điều, tổng thống nhân cô hội yêu cầu quân đội Mỹ cung cấp một loạt điều
kiện bao gồm cả trợ cấp kinh tế trong đó.
Quân đội Mỹ ngầm đáp
ứng những điều kiện này, bên Mỹ lại tuyên truyền việc vây quét ngôi
trường Tử Vong lần này thành thắng lợi lớn của chính trị quân đội Mỹ.
Hơn nữa còn xem tổng thống là “bạn bè”. Cho rằng quan hệ hai nước sẽ hòa hoãn hơn. Đồng thời hứa hẹn sau này sẽ thỉnh thoảng phái quan chức đến
giao lưu với nước này để cải thiện quan hệ song phương.
Bên Mỹ
không thể nào ngờ rằng, kẻ giành thắng lợi thực sự lần này không phải là bọn họ, vây quét ngôi trường Tử Vong cũng không phải thắng lợi chính
trị của bọn họ, bàn tay đứng sau đấy tất cả cái này lại là Diệp Lăng
Phi.
Cho dù có thế nào thì việc vây quét ngôi trường Tử Vong đều là việc có lợi cho tất cả mọi người. Diệp Lăng Phi đưa ra kế hoạch tác
chiến cặn kẽ, lần này hắn không sử dụng lực lượng của Lang Nha, mà là để cho người của tổ chức Lang Nha ở trong khu thị trấn bỏ hoang này chờ
người của ngôi trường Tử Vong tự chui đầu vào lưới.
Là một học
viên tốt nghiệp từ ngôi trường Tử Vong, Diệp Lăng Phi quá hiểu sách lược của ngôi trường Tử Vong. Theo như Diệp Lăng Phi thấy được, sau khi
thông qua cuộc truy quét quy mô lớn của quân đội, Sigma Vang ắt sẽ chọn
cách tạm thời rời khỏi khu rừng, dưới tình hình ba bên đều bị bao vây
thì chỉ có thị trấn này là nơi ắt phải đi qua.
Diệp Lăng Phi đã thiết lập vòng vây ở đây để cho Sigma Vang tự chui đầu vào lưới.
Trên thực tế lại đúng như những gì Diệp Lăng Phi dự liệu, đêm thứ ba
sau cuộc truy quét của quân đội, người của ngôi trường Tử Vong quả thật
đã tiến vào thị trấn này.
Đương nhiên mục tiêu của Diệp Lăng Phi chỉ có Sigma Vang, hắn hạ lệnh bao vây chặt thị trấn này, không được
manh động. Hắn tin lão Vân không dễ gì lọt vào vòng vây đâu, những người đầu tiên tiến vào thị trấn này chỉ là đá thăm dò đường thôi. Quả đúng
như vậy, sau hai tiếng đồng hồ Sigma Vang cuối cùng cũng đã xuất hiện ở
trong thị trấn nhỏ này.
Sau khi lão gián điệp Sigma Vang tiến vào thị trấn nhỏ thì ngửi được mùi khác lạ, lúc này hắn muốn chạy cũng không kịp nữa rồi.
Cuộc đấu chỉ diễn ra trong hơn nửa tiếng đồng hồ, hơn năm mươi học viên của ngôi trường Tử Vong nhảy ra từ khu rừng đối diện với lực lượng hùng mạnh của quân đội và tổ chức Lang Nha chỉ có thể kháng cự yếu ớt được
một lúc rồi bị tiêu diệt triệt để.
Sigma Vang bị hai binh sĩ bắt đến trước mặt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nhìn thấy Sigma Vang khẽ thở dài. Đây đã từng là hiệu trưởng của ngôi trường Tử Vong, Diệp Lăng Phi
nhớ lúc ngày đầu tiên mình đến ngôi trường Tử Vong, Sigma Vang đã ngẳng
cao khí phách nói với học viên mới gia nhập ngôi trường Tử Vong:
- Trong ngôi trường Tử Vong này, các ngươi cần nhớ thân phận của các
ngươi, các ngươi chỉ có biệt hiệu, để sống mà rời khỏi ngôi trường Tử
Vong này chỉ có một con đường, hoàn thành thuận lợi đợt huấn luyện toàn
bộ của ngôi trường Tử Vong này.
Diệp Lăng Phi lại nhìn lão già trước mặt mình, bất giác thở dài nói:
- Hiệu trưởng, hà tất ông phải như thế, tôi đã rời khỏi ngôi trường Tử
Vong, không thể phủ nhận, tôi có thể sống sót trên chiến trường tàn khốc thì không thể tách rời với sự huấn luyện tàn khốc của ngôi trường Tử
Vong. Từ trước đến nay tôi vẫn luôn giữ lòng tôn kính đối với ngôi
trường Tử Vong, tôi vốn cũng chẳng muốn làm lớn chuyện đến mức này. Hiệu trưởng, nếu như tôi muốn thì ngôi trường Tử Vong có thể bị hủy diệt bất cứ lúc nào, nhưng chưa bao giờ tôi muốn làm như vậy cả, tôi hy vọng
ngôi trường Tử Vong có thể tiếp tục tồn tại lâu dài. Nhưng chính ông đã
tự tay hủy diệt ngôi trường Tử Vong này. Hiệu trưởng, tôi muốn biêt ông
làm như thế là vì cái gì?
Sigma Vang ngước đầu lên,
trên mặt ông ta đầy bụi bặm và vết máu, hiện rõ mệt lả cả người. Nhưng
Sigma Vang vẫn có khí chất của người quân nhân, cho dù có trở thành kẻ
sa cơ thì cũng không lộ ra một chút sợ hăi nào cả. Ngược lại Sigma Vang
cười nói:
- Diệp, cậu là học viên ưu tú nhất mà tôi huấn luyện
ra, tôi luôn cảm thấy rất hãnh diện. Thực ra, tôi không hề muốn tiêu
diệt cậu, chỉ là có một người bạn đến tìm tôi, tất cậu cũng biết ngôi
trường Tử Vong có được ngày hôm nay đều không tách khỏi sự trợ giúp của
mấy người thân bí này. Và người bạn cũ này cũng là một trong số người
trợ giúp đó, hơn nữa còn phụ trách công tác chiêu mộ học viên của tôi ở
Châu Á, ông ta bằng lòng dùng một nửa gia sản để đổi lấy mạng của tôi,
còn tôi phải tiêu hủy chuyện cậu đã vượt qua cuộc khảo nghiệm học viên
của ngôi trường Tử Vong, nếu có thể tiêu diệt cậu thành công thì tương
lai tôi sẽ có những học viên càng ưu tú hơn cậu, chẳng lẽ điều kiện này
không đủ sức hấp dẫn sao. Nhưng đáng tiếc tên Grillage đã lừa tôi. Hắn
đã nói với tôi là đã tiêu diệt cậu rồi, nếu không cậu làm sao có cơ hội
đả kích ngôi trường Tử Vong chứ!
- Cũng có thể là vậy!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Hiệu trưởng, Grillage là sĩ quan huấn luyện của tôi, chắc chắn trong
lòng không muốn triệt để hủy diệt một học viên do ông ta đích thân huấn
luyện ra này, đương nhiên, tối đó Grillage không cho tôi nhiều cơ hội,
nếu như Grillage cho tôi một cơ hội duy nhất, đó chỉ có thể nói rằng
Grillage không chắc chắn là tôi đã chết. Bất luận nói thế nào thì tôi
vẫn cảm ơn Grillage. Hiệu trưởng, là một học viên của ông tôi cũng cho
ông một cơ hội lựa chọn, là chết trong tay tôi hay là để tôi giao nộp
ông cho cục tình báo Mỹ, tôi tin là bọn họ rất có nhã hứng với ông đó,
nói không chừng bọn họ sẽ biến ông thành máy tính lấy dữ liệu, mỗi ngày
đều lấy một ít dữ liệu từ chỗ ông.
Sigma Vang khẽ thở dài nói:
- Diệp, tôi phát hiện cậu bây giờ nói chuyện rất quanh co, cậu giờ đã
là kẻ thắng không cần phải quanh co với tôi như vậy đâu. Tôi hiểu ý của
cậu, có phải cậu muốn tôi nói ra người đó.
- Hiệu trưởng, ông nghĩ sao?
Diệp Lăng Phi hỏi.
Sigma Vang nhìn Diệp Lăng Phi rồi lại thở dài nói:
- Thôi được, tôi dùng con người này để đổi lại được chết trong tay cậu.
Sigma Vang chậm rãi nói:
- Hoskin!
Sau khi Diệp Lăng Phi nghe thấy cái tên này, ngược lại hít một hơi lạnh không tin hỏi:
- Sao có thể là hắn, hắn đã chết trong tay ** võ trang Sudan rồi mà.
- Cái này tôi không biết, Diệp, đừng tự cho rằng mình là thần, rồi cậu cũng có lúc mắc phải sai lầm thôi.
Sigma Vang cười nói:
- Trong lúc cậu cho rằng đã chi phối được vận mệnh thì không ngờ rằng thần chết đang sát lại gần cậu.
- Tôi xưa nay chưa từng xem mình là thần, tôi chỉ là cố gắng hết sức đi loại bỏ mỗi một đối thủ của tôi, trước khi đối thủ của tôi chưa giết
được tôi, thì tôi phải giết bọn họ trước, đây là nguyên tắc nhân sinh
của tôi.
Diệp Lăng Phi nhìn Sigma Vang nói:
- Hiệu
trưởng, cảm ơn ông đã nói chuyện Hoskin vẫn còn sống, tôi tin hắn sẽ
chết rất nhanh thôi, còn ông tôi thật sự rất muốn bỏ qua cho ông, nhưng
tôi bỏ qua cho ông thì cục tình báo Mỹ cũng sẽ không bỏ qua cho ông đâu, hiệu trưởng, xin lỗi rồi.
Diệp Lăng Phi nói xong chỉ hất hất tay với hai binh sĩ, hai binh sĩ đó tiến lên trước dắt Sigma Vang đi.