Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1630: Chương 1630: Vì chuyện đó sao?(2)




- Ông xã, không cần đâu, anh còn có chuyện phải làm, ở đây đã có rất nhiều người rồi!

Chu Hân Mính nói đến đây, cô ngừng lại một lát rồi nói tiếp:

- Ông xã, ở chỗ này em có nhiều người chăm sóc nhất, người khác đều hâm mộ em, em thì luôn không thích bị người khác để ý, lần này cũng vậy. Ông xã, em vừa định ra ngoài một lát thì đã có rất nhiều sản phụ nhìn chằm chằm vào em, cảm giác đó thật là khó chịu!

- Cái đó thì sao chứ, ai thích nhìn thì cứ việc nhìn!

Diệp Lăng Phi trái lại không hề để ý đến chuyện này, nói:

- Chúng ta chỉ cần quan tâm đến mình là được!

Diệp Lăng Phi nói xong liền hôn Chu Hân Mính thêm một cái ngay trước mặt Chu Tiểu Linh. Chu Hân Mính rúc vào trong ngực Diệp Lăng Phi, cô quả thực rất vất vả, vì sinh đứa bé này, không chỉ không thể vận động mạnh như ngày thường, chuyện phòng the cũng phải kiêng khem. Người mẹ thật sự rất vĩ đại, vì đứa con trong bụng mà có thể hy sinh hết thảy.

- Ông xã, em nhớ ra một chuyện!

Chu Hân Mính ngẩng đầu lên, cô nhìn thoáng qua Chu Tiểu Linh đang ngồi đối diện, nói:

- Trước khi đi cha em dặn em phải thu xếp cho Tiểu Linh, Tiểu Linh là em gái của em, đương nhiên em phải chăm sóc cô ấy. Đứa bé Tiểu Linh này rất thông minh, không thể cả đời đi làm bảo mẫu được, cha và mẹ đều có ý như thế này, bọn họ muốn đển Tiểu Linh đến trường học tiếp. Ông xã, chi bằng anh thu xếp cho con bé một chút, xem xem có trường nào phù hợp để cho Tiểu Linh theo học!

Chu Hân Mính vừa nói ra những lời này, Diệp Lăng Phi lập tức liếc mắt nhìn Chu Tiểu Linh, lúc trước hắn đang thảo luận với Chu Tiểu Linh về chuyện cô bé đến trường, hbây giờ, chuyện này do chính Chu Hân Mính nói ra, Diệp Lăng Phi muốn xem rốt cuộc Chu Tiểu Linh có phản ứng như thế nào, chỉ thấy Chu Tiểu Linh cắn chặt môi của cô, dường như là muốn cắn đến chảy máu. Từ trước tới giờ Chu Tiểu Linh luôn luôn ngoan ngoãn lanh lợi, không bao giờ phản đối ý kiến của hai vợ chồng Chu Hồng Sâm, bây giờ, từ phản ứng của Chu Tiểu Linh có thể nhìn ra được, giờ phút này trong lòng Chu Tiểu Linh đang phải quyết định một chuyện rất khó khăn, cuối cùng, Chu Tiểu Linh ngẩng đầu lên, chậm rãi nói:

- Chị, em không muốn đi học, em... em cảm thấy đi học chẳng có lợi ích gì cả!

Chu Hân Mính nghe Chu Tiểu Linh nói như vậy, cô không hề tỏ ra ngạc nhiên, cô tựa đầu lên vai Diệp Lăng Phi, nhìn Chu Tiểu Linh, nói:

- Tiểu Linh, em không phải là trẻ con nữa, có một số việc có lẽ em cũng biết, nếu như không đi học thì không thể có tiền đồ được. Em đã từng nói với chị, em không thích đi học, nhưng đó không phải là cái cớ để trở thành người thất học, em nên suy nghĩ lại xem!

Diệp Lăng Phi không nói gì, đã có Chu Hân Mính lên tiếng, Diệp Lăng Phi không cần phải miệng, hắn chỉ nhìn Chu Tiểu Linh, muốn nghe xem rốt cuộc cô nàng Chu Tiểu Linh này sẽ nói cái gì.

- Chị à, em đã suy nghĩ kỹ rồi, không nhất thiết là phải đi học, em nghe nói trong trường học rất loạn, chuyện gì cũng có thể xảy ra, ngày xưa lúc còn đi học vốn đã là như vậy, em không muốn quay trở lại trường học nữa. Em cảm thấy cuộc sống bây giờ rất tốt, có tỷ chị, còn có cả chú thím nữa, em rất thích cuộc sống bây giờ, chị, chị có thể không ép em đi học được không?

Lần này thái độ của Chu Tiểu Linh kiên quyết lạ thường, Chu Hân Mính dường như đã sớm nghĩ tới kết quả này, cô tỏ vẻ bình thản như trước, quay sang nhìn Diệp Lăng Phi, vừa cười vừa nói:

- Ông xã, anh đã nghe rồi đấy, Tiểu Linh không thích đi học, anh có cách nào không?

- Anh thì có cách nào được chứ!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Nếu không thì thế này đi, chúng ta đưa Tiểu Linh đến trường cấp 3 quý tộc, để Tiểu Linh học ở đó, không cần phải đến những trường bên ngoài hỗn loạn làm gì, mà vẫn có thể học được kiến thức. Hân Mính, em thấy ý kiến này thế nào?

- Thế nào cũng được, quan trọng là phải xem ý Tiểu Linh!

Chu Hân Mính ôn nhu nói,

- Ông xã, không biết tại sao em cứ cảm thấy Tiểu Linh là em ruột của em, em cũng không đành lòng nhìn Tiểu Linh tiếp tục như thế này. Cho dù cha không nói chuyện này với em, em cũng sẽ nghĩ cách thuyết phục Tiểu Linh!

- Hân Mính, em không cần phải vội, chuyện này cứ giao cho anh làm đi!

Diệp Lăng Phi nhìn Chu Tiểu Linh, nói:

- Tiểu Linh, chúng ta ra ngoài nói chuyện!

Chu Hân Mính tưởng Diệp Lăng Phi định đe dọa Chu Tiểu Linh, cô vội vàng dặn dò:

- Ông xã, nếu Tiểu Linh thật sự không muốn đi học, anh cũng đừng ép con bé, cứ để con bé quyết định!

Diệp Lăng Phi nói:

- Hân Mính, em yên tâm đi, anh sẽ không cưỡng ép cô bé đâu, nếu Tiểu Linh thật sự không muốn thì cứ tùy con bé đi!

Trước khi rời đi Diệp Lăng Phi lại hôn Chu Hân Mính một lần nữa, sau đó mới đi ra khỏi phòng để. Diệp Lăng Phi gọi Chu Tiểu Linh xuống tầng dưới, hắn theo thói quen lấy ra một điếu thuốc, sau khi châm lửa, Diệp Lăng Phi nhìn khuôn mặt vẫn toát lên vẻ ngây thơ của Chu Tiểu Linh, nói:

- Tiểu Linh, rốt cuộc thì em nghĩ mình sẽ làm gì? Vì sao em lại không thích đi học?

- Anh rể, em nghĩ đi học chẳng có tác dụng gì cả!

Chu Tiểu Linh nói,

- Mỗi ngày đến trường ngồi trong phòng học, đối mặt với những quyển sách giáo khoa khiến em buồn ngủ, em thật sự không thích cuộc sống như thế, sống như bây giờ không thích hơn sao. Anh rể, em có thể vào làm trong công ty của anh mà!

- Tiểu nha đầu, em muốn vào làm trong công ty của anh đúng không?

Diệp Lăng Phi nhìn Chu Tiểu Linh, lắc đầu, nói:

- Không được, anh không đồng ý, trừ phi em tốt nghiệp xong thì vào làm ở công ty anh, nếu không thì em đừng nghĩ tới chuyện đó!

Chu Tiểu Linh nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, hai tay cô kéo tay Diệp Lăng Phi, nũng nịu nói:

- Anh rể, anh đồng ý đi, từ trước đến giờ chẳng có ai thương em cả vất vả lắm em mới gặp được anh rể, em tin rằng anh nhất định sẽ thương em, có phải vậy không anh rể, anh đồng ý đi mà!

Thủ đoạn làm nũng của Chu Tiểu Linh quả thật rất lợi hại, Diệp Lăng Phi nghĩ đến những chuyện mà Chu Tiểu Linh từng trải qua, suýt chút nữa thì mềm lòng, nhưng lập tức nghĩ đến việc nếu không đưa được Chu Tiểu Linh đến trường, hắn biết ăn nói thế nào với Chu Hân Mính đây. Diệp Lăng Phi nghĩ tới đó, dứt khoát không nghe những gì Chu Tiểu Linh nói nữa, thì thầm:

- Tiểu Linh, đến trường có rất nhiều chỗ tốt đấy, nếu như em chịu đến trường, anh có thể mua cho em một chiếc xe!

- Em không biết lái xe, tại sao phải mua xe chứ?

Chu Tiểu Linh nói,

- Em không muốn!

- Thế em muốn cái gì, anh có thể mua cho em!

Diệp Lăng Phi nói,

- Điều kiện tiên quyết là em phải đi học!

- Em không muốn gì cả, có thể không đi học được không?

Diệp Lăng Phi quả thực không biết phải làm sao với Chu Tiểu Linh, đánh cũng không được, mắng cũng không xong, chỉ có thể khuyên bảo Chu Tiểu Linh đến trường. Dường như là Chu Tiểu Linh có cừu oán gì với trường học, mặc kệ Diệp Lăng Phi nói thế nào, Chu Tiểu Linh vẫn không chịu đến trường. Diệp Lăng Phi thấy vậy thì cảm thấy nghi hoặc, hắn nhìn Chu Tiểu Linh, nói:

- Tiểu Linh, có phải là em có chuyện giấu anh không? Vì sao em lại không muốn đến trường chứ?

- Em không muốn đến trường!

Chu Tiểu Linh kiên quyết nói,

- Em cảm thấy trường học không có gì tốt cả, em không thích đến đó!

- Không phải vậy, Tiểu Linh, có phải là em còn chuyện gì đó chưa nói với anh không?

Diệp Lăng Phi nhìn vào mắt Chu Tiểu Linh, nói:

- Tiểu Linh, có lẽ em cũng biết, lừa gạt người khác là không hay đâu!

- Em.... em không thích thầy giáo ở trường!

Chu Tiểu Linh cúi đầu, thấp giọng nói:

- Em sợ thầy giáo lắm!

Chỉ e đây mới là nguyên nhân thực sự khiến Chu Tiểu Linh không muốn đến trường, sau khi Diệp Lăng Phi hỏi ra được nguyên nhân, hắn nhìn Chu Tiểu Linh, nói:

- Tiểu Linh, em không cần phải sợ thầy giáo, anh sẽ sắp xếp một vệ sỹ cho em!

Vệ sỹ mà Diệp Lăng Phi định nói chính là Tôn Hổ, từ sau khi Tôn Hổ đến thành phố Vọng Hải, được Diệp Lăng Phi sắp xếp sang công ty của Dã Thú. Lúc đó Diệp Lăng Phi định để Tôn Hổ đến chỗ Dã Thú mấy ngày để làm quen, sau đó sẽ cho Tôn Hổ đến làm lái xe của hắn. Diệp Lăng Phi cho rằng Tôn Hổ là một người đàn ông chân chính, là một người có thể tin tưởng được. Diệp Lăng Phi không cần lo lắng Tôn Hổ sẽ làm chuyện bất lợi với mình, hắn rất cần những người như vậy. Bây giờ, sau khi nghe Chu Tiểu Linh nói ra nguyên nhân khiến cô không muốn đến trường, Diệp Lăng Phi liền nghĩ đến Tôn Hổ, có thể để Tôn Hổ làm vệ sỹ cho Chu Tiểu Linh, như vậy thì Chu Tiểu Linh sẽ không cần phải lo lắng thầy giáo nữa. Chỉ có điều, trong lòng Diệp Lăng Phi vẫn có ít nhiều nghi hoặc, rốt cuộc Chu Tiểu Linh đã trải qua chuyện gì mà lại sợ thầy giáo. Diệp Lăng Phi nghĩ tới sợ thầy giáo và đã trải qua chuyện gì đó, hắn giật mình, thầm nghĩ chẳng lẽ bởi vì chuyện đó sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.