Đô Thị Thiếu Soái

Chương 587: Chương 587: Kim Nhật Thiện




Sở Thiên kéo lấy chiếc ghế ngồi xuống, liếc nhìn cô gái trong bộ váy trắng kiều diễm như nàng công chúa đứng bên cạnh. Nét mặt tuy còn chút non nớt nhưng nhan sắc tuyệt trần hiếm có, dáng người cũng không hề thấp, đặc biệt là có một vẻ kiêu căng ngạo mạn, so với Hoắc Vô Túy chỉ có hơn chứ không hề kém.

Cô nàng Lolita trừng mắt chỉ vào hắn hét lớn:

- Tên kia người ở đâu? Mau khai tên ra.

Sở Thiên có chút xấu hổ, may mà cô nàng không hỏi là yêu quái phương nào, không thì hắn cũng phải hiện nguyên hình.

Lý Hoán Hoằng có chút bối rối, vỗ vai cô nàng nói:

- Nào, anh giới thiệu với em, cậu ấy là bạn tốt của anh, tên là Sở Thiên.

Tiếp đó gượng cười với hắn :

- Cô ấy là Kim Nhật Thiện, là con gái rượu của bạn bố tôi. Mấy ngày nay bố cô ấy phải tham gia nhiều hoạt động kinh doanh, cho nên chỉ có tôi đưa cô ấy đi chơi.

Sở Thiên đưa tay ra cười và nói :

- Em gái, xin chào!

Cô nàng liếc nhìn hắn với điệu bộ không thèm để ý đến rồi nói :

- Muốn chiếm thế của tiểu thư ta à, không dễ đâu.

Sở Thiên quả thực quá xấu hổ, lẽ nào gần đây hắn tiềm tàng bản chất của một tên yêu râu xanh? Nhân lúc cô nàng cắm đầu cắm cổ vào ăn, hắn ghé sát Lý Hoán Hoằng nói nhỏ:

- Tên là Kim Nhật Thiện, sao mà chẳng thấy "thiện" ở điểm nào vậy? Kim Hỷ Thiện thì ngày nào mặt mũi cũng tươi vui hớn hở, xem ra nhiệm vụ của Lý công tử cũng nặng nề ra phết đấy.

Mặc dù Sở Thiên nói rất nhỏ, nhưng Kim Nhật Thiện vẫn nghe thấy. Cô nàng với lấy cái khăn giấy lau miệng, nhìn hắn ta với ánh mắt vô cùng khinh miệt :

- Kim Hỷ Thiện là cái thá gì, nói thẳng ra thì chỉ là con hát, chẳng là cái quái gì trong mắt tiểu thư đây, bổn tiểu thư có thể dẫm chết cô ta như dẫm một con kiến.

Nói xong liền đứng dậy đi thẳng.

Lý Hoán Hoằng vội nói :

- Nhật Thiện, em đi đâu đấy?

Cô nàng quay đầu cười nhạt, nói một cách đầy khiêu khích :

- Đi hái hoa, có đi cùng không?

Khuôn mặt tuấn tú nhưng đã không còn vẻ phóng khoáng tự nhiên của Lý Hoán Hoằng cúi gằm xuống.

Nhìn cô nàng đi gần tới nhà vệ sinh, Sở Thiên liền than thở:

- Cô ta ăn nói rất có khẩu khí, lớn lên chắc sẽ là một kẻ huênh hoang kiêu ngạo lắm đây! Ngay cả Kim Hỷ Thiện cô ta còn dám nói sẽ dẫm chết như dẫm một con kiến, may mà không bị fan hâm mộ của cô ấy nghe thấy, không thì cũng phiền phức lắm đây.

Lý Hoán Hoằng rót rượu cho Sở Thiên, nhấm vài ngụm rồi mới nói nhỏ :

- Giọng điệu rất huênh hoang nhưng không hề nói phét chút nào. Bởi vì cô nàng là cháu gái rượu của Kim gia - Kim Thái Dương, bố cô nàng sẽ là người kế nghiệp. Với thế lực và thực lực của cô nàng thì việc thu phục Kim Hỷ Thiện là thừa sức.

Sở Thiên nghe xong suýt chút nữa thì phun hết cả rượu trong miệng ra. Không ngờ cô nàng lại chính là cháu gái của nhà lãnh đạo cao nhất Triều Tiên - Kim Thái Dương. Thảo nào cô nàng kiêu căng ngạo mạn đến thế, thậm chí đến Lý Hoán Hoằng cũng phải bó tay. May mà hắn cũng chưa đắc tội gì với cô nàng, cô nàng mà về Triều Tiên nói với ông ta vài câu trách móc hắn thì chắc chắn sẽ có không ít đặc công Triều Tiên tìm đến tính sổ.

Nhân lúc cô nàng chưa quay lại, Lý Hoán Hoằng vội nói việc chính, chứ để đến lúc cô nàng quay lại thì không nói được gì hết :

- Sở Thiên, chiều nay cậu có rảnh không, đi cùng tôi đến công ty vệ sỹ, gần đây tình hình an ninh trật tự ở Hongkong bất ổn, không được an toàn, cho nên có rất nhiều thương gia giàu có trả giá rất cao để thuê vệ sỹ hộ tống.

Sở Thiên suy nghĩ một lát, biết chiều nay cũng chẳng có việc gì nên gật đầu nói:

- Được thôi, chiều nay đúng lúc cũng không có việc gì, nhưng mà có điều tôi sẽ giúp anh hết sức trong khả năng của tôi, còn về việc có hiệu quả hay không thì tôi cũng không dám bảo đảm. Đúng rồi, tôi cũng đang muốn mượn gió bẻ măng, lần trước tin tức của anh nói rằng bất động sản Lý gia muốn tìm người hợp tác, tôi muốn hợp tác với Lý gia.

Lý Hoán Hoằng quá khinh ngạc, suy nghĩ một lát mới nói:

- Hợp tác? Mặc dù chúng ta là bạn tốt, hơn nữa Lý gia cũng đã tin tưởng cậu, nhưng cậu bắt buộc phải có hai yếu tố mới hợp tác được.

- Nếu không có hai yếu tố đấy thì cho dù tôi có muốn hợp tác với cậu cũng không biết phải làm sao. Đầu tiên phải là các công ty bất động sản trong danh sách, tiếp đó là phải có đầy đủ mặt bằng dự trữ.

Sở Thiên đương nhiên là đã chuẩn bị kỹ lưỡng rồi mới bàn bạc với Lý Hoán Hoằng, và hắn cũng rất rõ các thương nhân thành công luôn phân tách rạch ròi chuyện tình cảm và hiện thực.

- Không vấn đề gì. Tôi bây giờ là cổ đông nắm giữ quyền kiểm soát tuyệt đối của Bất động sản Thịnh Thế, còn mặt bằng đất đai thì cũng không có vấn đề gì, những mặt bằng đất đai có thể nhìn thấy hoặc có thể sử dụng được ở Hongkong thì tôi đều có thể lấy được.

Lý Hoán Hoằng đương nhiên biết bất động sản Thịnh Thế là cây gậy sinh mạng của Lâm Thiếu Khôn, đứng ở top 5 trong giới bất động sản của Hongkong, và cũng là một trong những mục tiêu hợp tác lần này. Chuyện hắn ta nắm giữ quyền kiểm soát tuyệt đối đã làm cho Lý Hoán Hoằng kinh ngạc, không thể ngờ được lại có thể cướp được cổ phần ở trong tay Lâm Thiếu Khôn, xem ra hắn ta đã có chuẩn bị mà đến.

Suy nghĩ một lát Lý Hoán Hoằng mới có chút hứng thú hỏi tiếp :

- Theo tôi biết, lượng dự trữ của bất động sản Thịnh Thế chỉ đủ trong 5 năm, so với yêu cầu của chúng tôi là 15 năm thì khoảng cách còn xa lắm. Mà cậu cũng biết đấy, trong giới bất động sản, ngoài việc cần phải có lượng vốn lưu động dồi dào, thì mặt bằng đất đai cũng tương đếi quan trọng, thậm chí còn là thước đo cho sự phát triển của một công ty bất động sản.

Sở Thiên nâng ly rượu nhẹ nhàng thưởng thức, rồi thản nhiên nói:

- Mặt bằng đất đai được nắm giữ trong tay của hai loại người, một là chính phủ, hai là xã hội đen. Mặc dù hiện tại quan hệ trong chính phủ của tôi chưa nhiều, nhưng trong giới xã hội đen thì tôi nắm chắc trong tay. Mặt bằng đất đai của bất động sản Thịnh Thế đủ cho 5 năm, trong khoảng thời gian 5 năm ấy cũng đủ để tôi xâm nhập vào trong chính phủ.

- Nếu anh lựa chọn hợp tác với công ty khác, cho dù quan hệ trong chính phủ có mạnh đến đâu, thì cũng không thể qua được cửa ải của xã hội đen.

- Việc xây dựng trong tương lai chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn, không dám nói là không cho người ta xây dựng các tòa nhà cao tầng, nhưng ít nhất thì tiến độ công trình cũng sẽ bị lỡ dở, giá thành sẽ tăng lên rất cao. Lo lắng của anh theo đó cũng sẽ nhiều lên.

Lý Hoán Hoằng khe thở dài, nâng ly rượu lên và nói :

- Mặc dù tôi nhận thấy mùi vị uy hiếp trong lời nói của cậu, nhưng với tư cách bạn bè tôi cũng biết những điều cậu nói hoàn toàn là sự thật, đã vậy Lý Hoán Hoằng tôi sẽ đồng ý hợp tác với cậu trước, sau đó tôi sẽ bàn bạc với hội đồng quản trị rồi gọi điện cho cậu.

Không ngờ rằng công việc lại thành công dễ dàng đến vậy, Sở Thiên lộ rõ vẻ vui sướng, cụng ly với Lý Hoán Hoằng, coi như đạt được hiệp định quân tử giữa hai người đàn ông, nâng ly uống hết ly rượu.

Vừa đặt ly rượu xuống thì Kim Nhật Thiện nghênh ngang đi tới, nàng công chúa điêu ngoa nghênh đầu như con gà trống vừa thắng trận trở về.

Lý Hoán Hoằng đột nhiên lộ vẻ đau thương, nói nhỏ với Sở Thiên:

- Người anh em, cậu có cách nào thu phục cô nàng không? Tôi tặng cậu hai đài truyền hình.

Hai đài truyền hình là một thứ tài sản có giá trị không ít. Công tử Lý gia cũng ga lăng quá.

Không lấy thì thật là phí phạm, nghĩ tới đây Sở Thiên liền cười và nói nhỏ :

- Hai đài truyền hình tôi xin nhận. Hôm nay cho anh xem tôi sẽ xử lý cô nàng này thế nào.

Lý Hoán Hoằng nhếch mép cười :

- Tôi đợi xem cậu diễn đây.

Kim Nhật Thiên quay trở lại chỗ ngồi, không chút khách khí vỗ tay gọi phục vụ đến và nói:

- Cánh gà này nguội rồi, đổi cho tôi hai cái cánh gà khác, tiện thể làm một phần sườn bò. Còn nữa, rượu vang ở đây chán quá, vị đắng quá. Mang cho tôi chai rượu nho ra đây.

Sở Thiên dở khóc dở cười, trên bàn vẫn còn 5 cái cánh gà nóng hôi hổi, thế mà còn đòi đổi. Mà cái kiểu uống rượu kì quái của cô nàng thì rượu vang không đắng chát mới là lạ. Phục vụ bàn trần trừ rồi quay sang nhìn Lý Hoán Hoằng.

Công tử Lý gia tính cách tuy có chút ngạo nghễ nhưng cũng không dám phản đối hành động của Kim Nhật Thiện, đành xua tay ra hiệu cho phục vụ bàn làm theo lời cô nàng.

Cô nàng uốn éo rồi quay sang cong đôi môi nhỏ nhắn lên nũng nịu:

- Anh Lý à, ăn xong chúng ta sẽ làm gì? À hay là chúng ta ra biển câu cá đi! Có cách nào kiếm một con chiếm hạm ra biển câu cá, thế mới thích. Bắn một phát là có cả một đống cá.

Đang thao thao bất tuyệt cô nàng đột nhiên quay sang gắt gỏng với Sở Thiên :

- Nhìn cái gì mà nhìn, chưa nhìn thấy người đẹp bao giờ à?

Vừa nghe thấy ý tưởng của cô nàng, Sở Thiên không kiềm chế được phải liếc nhìn cô ta một phát, ai ngờ lại bị cô nàng mắng như tát nước vào mặt, chỉ kịp phản ứng một cách yếu ớt:

- Không phải là có cả một đống cá, mà là cá đều bị cô nổ banh xác chết sạch thì có. Với lại muốn kiếm một con chiếm hạm ở Hồng Kông này thì có lẽ là điều gần như không thể.

Cô nàng thấy mình bị phản đối, lại còn nghe thấy Sở Thiên nói là không thể kiếm được chiến hạm, vẻ mặt liền ỉu xìu, rồi giơ tay chỉ vào hắn mà lớn tiếng:

- Nhìn anh cũng chẳng đến nỗi nào, thế mà trong đầu toàn những chủ ý xấu xa. Cá có hay không anh biết được à? Chiếm hạm thì chưa chịu đi tìm đã nói là không thể tìm được.

Sở Thiên nhẹ nhàng đẩy tay của cô nàng ra, cười một cách nham hiểm:

- Nói thật với cô, tôi là thần bói, trên thông thiên văn dưới tường địa lý, ngay cả việc cô thích gì tôi cũng biết rất rõ. Hay là chúng ta cá cược đi, nếu thua cô phải ngoan ngoãn nghe theo lời của tôi, ok?

Từ xưa con người đều rất thích cá cược, vừa nghe thấy hai chữ cá cược cô nàng liền tỏ ra vô cùng thích thú, hai con mắt sáng rực lên, nâng ly rượu lên hớp một ngụm rồi mới chậm rãi nói :

- Nếu anh thua tôi thì anh sẽ phải làm nô lệ của tôi trong nửa năm, nếu không thì tôi cũng chẳng có hứng thú chơi cái trò thần bói cá cược với anh, anh thấy sao?

Lý Hoán Hoằng đứng bên cạnh mà toát cả mồ hôi hột, ai mà biết được lỡ thua thì tiêu đời. Sở Thiên thì cười khểnh rồi thản nhiên nói:

- Được, chúng ta chơi đi. Chúng ta tuy mới quen nhau và cũng là lần đầu gặp mặt, cô không biết tôi, tôi cũng chẳng biết cô, nhưng trong đầu cô nghĩ gì tôi đều có thể viết ra một cách rõ ràng.

Cô nàng khua tay tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn rồi nói lớn :

- Nói nhảm ít thôi, mau công bố luật chơi đi!

Sở Thiên xấu hổ liền vội vàng nói :

- Tôi sẽ hỏi cô một vài câu hỏi mà chỉ có bản thân cô mới biết, trong lúc cô suy nghĩ tôi sẽ viết câu trả lời ra giấy, sau đó thì cô mới công bố câu trả lời của mình. Sau khi trả lời hết các câu hỏi thì chúng ta sẽ kiểm tra xem đáp án tôi đưa ra có trung khớp với câu trả lời của cô hay không, chỉ cần có một câu không khớp thì coi như là tôi thua cô.

Cô nàng tỏ vẻ không tin tưởng vào những gì mà hắn ta nói, nheo mắt hỏi:

- Lợi hại đến thế sao?

Lý Hoán Hoằng có vẻ cũng có hứng thú mới lên tiếng:

- Tôi sẽ là người làm chứng.

Sở Thiên cười và nói một cách thản nhiên :

- Nào, chúng ta bắt đầu cuộc chơi nào!

Thấy cô nàng gật đầu lia lịa như chim gõ kiến hắn liền vẫy tay gọi phục vụ mang đến một tờ giấy và một chiếc bút, xé tờ giấy ra làm tư, quay ra điềm tĩnh nói với Kim Nhật Thiện:

- Nào chúng ta bắt đầu cuộc cá cược, câu hỏi đầu tiên. Biệt thự mà cô thích nhất ở Triều Tiên tên là gì? Cô phải nghĩ cho thật kỹ nhé, tôi viết câu trả lời ra giấy đây.

Tuy không tin Sở Thiên thần kỳ đến mức đấy, nhưng cô nàng cũng bắt đầu có chút lo lắng.

Sở Thiên liếc nhìn cô nàng rồi cúi xuống hý hoáy viết, viết xong gập tờ giấy lại và đặt vào chiếc cốc trên mặt bàn.

- Tôi viết xong đáp án rồi, bây giờ cô nói câu trả lời của cô cho anh Lý làm chứng.

Cô nàng nói rành mạch từng chữ một :

- Vườn hoa Hướng Hồng.

Lý Hoán Hoằng đọc lại câu trả lời của cô nàng rồi quay ra gật đầu với Sở Thiên tỏ vẻ đã nhớ kỹ đáp án rồi.

Nụ cười trên mặt Sở Thiên lại càng khó hiểu hơn, hắn ngẩng đầu đặt ra câu hỏi tiếp theo :

- Trong các loại súng cô thích loại nào nhất?

Câu hỏi này đối với người khác thì có lẽ khá khó để trả lời, nhưng đối với một cô nàng muốn lái chiến hạm ra biển để đánh cá như Kim Nhật Thiện thì chẳng có gì là khó khăn cả, suy nghĩ một lát cô nàng đã gật gật đầu tỏ vẻ đã tìm ra câu trả lời

Sở Thiên lại lấy bút viết đáp án ra giấy rồi gập lại cho vào chiếc cốc thủy tinh:

- Cô có thể công bố đáp án được rồi.

- Súng ngắn tự động ingram.

Lý Hoán Hoằng đã nhớ câu trả lời.

- Câu hỏi thứ ba, cô thích trò chơi nào nhất?

- Hỏa tuyến xuyên thấu.

Sở Thiên cầm tờ mảnh giấy cuối cùng, không chút do dự nói:

- Câu hỏi thứ tư, cô hâm mộ người nào nhất?

Vẻ mặt cô nàng đột nhiên trùng xuống, quay sang gật đầu không chút do dự tỏ vẻ đã nghĩ xong.

Sở Thiên trịnh trọng viết đáp án ra tờ giấy rồi lại cho vào chiếc cốc thủy tinh, xong xuôi hắn vứt luôn cái bút xuống bàn, thản nhiên nói:

- Kim Nhật Thiện, bây giờ thì cô có thể nói đáp án của mình rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.