- Anh hai ơi, thịt luộc này dai quá, khó nhuốt lắm!
- Thịt bò mà đem luộc? Ăn đc hả anh? – Nó gắp miếng thịt lên ko biết phải nhuốt thế nào?
- Anh ơi rau gì vậy?
- Rau gì mà vừa vàng vừa đen, lại nát nhừ thế này? – Nó cầm đôi đũa mà ko tài nào gắp đc rau lên. (vụn quá!)
- Hai ơi, trứng cháy vẫn ăn đc chứ ạ? – Bé Tũn gắp miếng trứng bỏ vào miệng. “rộp rộp…. rộp” – Hai ơi, trứng….
- HAI NGƯỜI THÔI ĐI! – Vĩnh Quân nãy giờ mới lên tiếng. – Ko ăn thì
thôi, tôi đã bỏ ra cả tiếng đồng hồ rồi đó. Ừ, tôi chỉ nấu đc thế thôi,
ko ăn thì thôi! – Nó, bé Tũn im de, ko nói gì cả!
- Tôi… tôi xin lỗi.
- Tũn xin lỗi!
Cả hai đứa chúng nó tỏ ra vô cùng ăn năn, hối lỗi.
- Thôi, dẫu sao cũng ko thể ăn đc mà!
- Hay để tôi đi nấu mì nhé!
- Thôi khỏi!….. À đúng rồi! Vẫn còn một món nữa! – Mặt Vĩnh Quân đang tươi tỉnh chợt lại ủ rũ – Mà thôi, chắc cũng chả ăn đc đâu!
- Vẫn còn món nữa hả hai? – Bé Tũn e dè hỏi.
- Món gì vậy? Anh cứ mang ra đi, biết đâu lại ăn đc!
- Thôi ko nhuốt đc đâu!
- Thì anh cứ mang ra xem nào?
- Món gì vậy hai?
- CHÁO! ĐC CHƯA?
- A, có cháo hả hai, Tũn thick cháo lắm!
- Tôi đang ốm, ăn cháo thì ngon quá!
- Thật hả?
****
- Hai! Cháo này nó cứ cứ….
- Biết rồi ko cần nói! Thôi bỏ đấy đi, đừng ăn nữa!
- CÔNG NHẬN LÀ CHÁO NÀY NÓ CỨ CỨ….. NGON NGON LÀM SAO Ý! – Nó và bé
Tũn cùng đồng thanh nói khiến Vĩnh Quân quá bất ngờ, ko tin nổi vào tai
mình nữa.
- Hai người đùa tôi hả? NGON?
- YES!
- Thật?
- Ơ hay, anh cứ tự thử đi khác biết!
Vĩnh Quân vội lấy một thìa cháo lên ăn thử. Cậu cho miếng cháo cứ từ
từ ngấm dần trong miệng, lặng người vì quá sốc! QUÁ SỐC VÌ QUÁ NGON!
- Tôi…. tôi nấu đó!
- BIẾT RỒI!
- Nè nhóc sao bùn thế?
- Ở nhà hoài rõ chán. Cái Thảo hum nay chắc nó lại đc ba ma đưa đi công viên chơi. Nó sướng thật!
- Thế ở nhà có anh hai và chị ko thick à?
- Có, nhưng….
- Thế mún đi thật à?
- Vâng, nhưng anh hai ko cho đi đâu. – Bé Tũn xị mặt khiến nó vừa
buồn cười vừa thương. Khổ thân con bé, đc ngày nghỉ mà cũng ko đc đi
chơi. Nó chợt nhớ tới ba mẹ nó, ngày trc hồi con nhỏ, nó cũng thick đc
đi công viên lắm. Nhớ những lần, ba mẹ dành dụm lắm để cuối tháng nào
cũng cho nó đi chơi công viên một lần. Đc đi đu quay, chơi nhà bóng,
cưỡi ngựa, ăn kem…. Nó chợt cảm thấy hạnh phúc biết nhường nào. Và hình
như nó càng cảm thông với bé Tũn. Nó phải làm gì cho bé Tũn rồi đây!