Nói xong, anh chỉ tay vào ngực cô. Dương Tâm mỉm cười, nhìn đường phố tấp nập bên ngoài rồi lẫm bẩm: “Đã lâu rồi em không lái xe.”
Lục Gia Bách sửng sốt và nhìn xuống cô ấy: “Không phải buổi sáng em vẫn tự mình lái xe đến công ty sao?”
Cô ấy đang nói về một chiếc xe hơi riêng?
Khi Lục Cầu nhìn thầy cô ấy im lặng, anh dường như nghĩ đến điều gì đó, và nói với một nụ cười nhẹ: “Chị Tâm lái xe hẳn là rất ngầu nhỉ, không biết anh có vinh hạnh được nhìn thấy phong cách của em không?”
Con chó này quá thông minh, điều đó thực sự khiến cô không hài lòng.!Vào buổi chiều.
Một mẫu tin tức giật gân đã được lan tràn trên mạng Internet.
“Cô hai của nhà họ Lê có truyền thống y dược – Lê Vãn Trinh cách đây 6 năm đã mang thai ngoài ý muốn, sinh một cậu con trai không rõ bố đẻ. Để bảo toàn danh tiếng hàng trăm năm của Lê thị, nhà họ Lê đã nói đối với công chúng rằng đứa con trai đó là do con gái lớn Lê Vân Thảo sinh ra.”
Tin tức này đã làm chắn động toàn quốc tế.
Không vì gì khác, chỉ vì con gái lớn của nhà họ Lê gả vào hoàng tộc phương Tây và bây giờ là thê thiếp.
của hoàng gia.
6 năm trước, người ta đồn rằng Lê Vân Thảo sinh con cho vương gia, nhưng cuối cùng cô lại giao đứa bé cho chị gái nuôi nắng.
Vì quyết định này, đã có rất nhiều bàn luận khắp thế giới.
Thế giới đồn đoán liệu đứa trẻ có phải là con ngoài giá thú do chồng của Lê Vân Thảo thuê ở bên ngoài hay không.
Vì Lê Vân Thảo không muốn ai giành quyền thế của con trai mình, cô đã nói dối rằng cô được sinh ra và được nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của cô chủ thứ hai nhà họ Lê, để ta tránh xa trung tâm của quyền lực hoàng gia.
Nhưng không như mong đợi, có một sự thay đổi mạnh mẽ trong cốt truyện.
Đứa cháu mà cô chủ thứ hai nhà họ Lê đã nuôi dưỡng trong vài năm, hóa ra là của con của cô.
Vì vậy, ai cũng tò mò và đoán xem bố ruột của con trai cô là ai.
Chỉ trong nửa ngày, một phóng viên đã nhặt được tắm hình yêu đương của Lê Vãn Trinh và Triệu An rồi đăng nó lên mạng.
Đúng lúc này, toàn bộ trang mạng đều bùng nổ.
Ông ta có lẽ đã đoán được điều bà ta muốn nói.
Ông ta cũng biết tin đồn thắt thiệt bên ngoài, lúc này mẹ vợ tương lai của Triệu An tới thăm, không phải chỉ vì con gái mình hay sao?
“Tôi là một người thẳng thắn. Thích nói thẳng, bà có chuyện gì thì nói luôn đi. Bà không cần phải khách sáo với tôi.”
Bà Phó mỉm cười và gật đầu: “Được rồi, vậy tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề. Triệu An và con gái tôi có hôn sự, nhưng bây giờ có tin đồn rằng cháu trai nhỏ của nhà ông là con ngoài giá thú của Triệu An. Ông Lê, tôi không biết ông định giải quyết vấn đề này như thế nào?”
Ông Lê cau mày.
Những lời nói của bà ta dường như đang hỏi, nhưng thực chất là đang ép hỏi ông ta. Không, phải nói rằng đó là một lời ép buộc mới đúng, buộc ông ta phải làm những gì mà bà ta mong muốn.