Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 407: Chương 407




Dưới vô số ánh mắt, Thẩm Thành đi tới bên cạnh bậc thềm, lạnh lùng nhìn Lục Gia Bách, trầm giọng nói: “Anh Lục thật là có nhiều thủ đoạn, đúng là máu lạnh vô tình, vì một người phụ nữ quen biết chưa tới nửa năm mà đối xử với ân nhân cứu mạng của mình như thế này sao, anh không sợ mọi người sẽ nghĩ gì về anh sao?”

Nói xong, anh ta ôm Thẩm Thanh Vi lên, nhẹ nhàng nói: “Thanh Vi, đừng sợ, có anh ở đây.” Lục Gia Bách nhíu mắt nhìn Thẩm Thành ôm Thẩm Thanh Vĩ, trong lòng cảm thấy có gì đó rất kì quái.

Chắc người phụ nữ kia đang ngồi xem tin tức, không biết những lời Thẩm Thanh vừa nói có làm ảnh hưởng gì tới cô ấy không.

“Nếu anh Thẩm đã tới thì nhờ anh đưa cô ấy về giúp tôi, tôi chưa bao giờ yêu cô ấy, cũng hy vọng cô ấy có lòng tự trọng, đừng mơ về người đàn ông không thuộc về mình.”

Nói xong, anh đi ra cửa.!Phóng viên thấy nhân vật chính đi, vội vàng vây đến.

“Tổng giám đốc Lục, xin hỏi chừng nào anh và Dương Tâm kết hôn?”

“Tổng giám đốc Lục…”

Đúng như Lục Gia Bách phỏng đoán, Dương Tâm đang ngồi trên sô pha trong phòng khách biệt thự xem chương trình phát sóng trực tiếp.

Khi cô thấy Thẩm Thành bề Thẩm Thanh Vi lên, vừa nghe được câu “Thanh Vi, đừng sợ, có anh ở đây”, cô lấy điều khiển tắt tivi đi.

Dù sao anh ta cũng nên chiều chuộng Thẩm Thanh Vi, cùng anh ta sống nhiều năm như vậy, dù không có quan hệ huyết thống thì cũng phải có tình cảm gia đình.

Cô đã cướp Lục Gia Bách, cô không nên đẩy Thẩm Thanh Vi vào đường cùng, làm mắt đi danh tiếng của người con gái nhà họ Thẩm.

Mà thôi.

Đối với cô, thân thế cũng chỉ là một phần nhỏ mà thôi.

Cô khát vọng có được tình cảm của gia đình, nhưng người nhà lại không cần cô nữa.

Có thể sự xuất hiện đột ngột của cô sẽ gây rắc rồi cho họ, tại sao phải bận tâm?

Dương Gia.

Trong phòng ngủ.

Tôn Bích Như nhìn thấy Thẩm Thanh Vi bị Lục Gia Bách vứt bỏ, vô cùng chật vật, bà ta đột nhiên nở một nụ cười dữ tợn.

“Nhã Nhã, thấy không, đây là lý do tại sao mẹ không nói cho Thẩm Thanh Vi biết về hai đứa con của Dương Tâm và Lục Gia Bách, chỉ có cách khiến cô ta từ thiên đường rơi xuống địa ngục, mới có thể làm cho cô ta hận. Hãy chờ xem, cô ta sẽ giống như một con chó điên đi cắn Dương Tâm, hai người bọn họ, một trong hai phải chết.”

Dương Nhã nở nụ cười độc ác: “Con mong hai bọn họ sẽ xấu xé nhau.”

“Cô hai nhà họ Lê, xin hỏi cháu ngoại của nhà họ Lê thật sự là con của cô sao?”

“Cô hai nhà họ Lê, xin hỏi bố của đứa trẻ là ai? Vì sao nhà họ Lê lại tuyên bố với mọi người đứa trẻ này do cô cả của nhà họ Lê sinh?”

“Cô hai nhà họ Lê, bên ngoài đang có tin đồn đứa trẻ là con riêng của Triệu An, xin hỏi điều này có thật không?”

“Cô hai nhà họ Lê, Triệu An bay giờ đã có hôn ước với con gái của nhà họ Phó, cô nghĩ sao về mối quan hệ của ba người?”

“Cô hai nhà họ Lê, xin hỏi giữa cô và cô Phó ai mới là người thứ ba?”

Các câu hỏi chồng chất lên nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.