Tôi có một đứa em trai thua tôi hai tuổi. Tôi thì bây giờ đã đi làm rồi còn thằng em thì đang năm cuối đại học. Dạo này nó hay dẫn thằng bạn về nhà, nói là thằng này học giỏi nên tha về để dạy kèm nó.
Hắn lễ phép lắm, bảo gì cũng dạ dạ thưa thưa. Mặt mày cũng sáng sủa, lại nghe lời nên tôi đối tốt với nó một chút, lâu lâu lại làm bánh cho hắn ăn coi như trả ơn hắn dạy em học thay tôi - chứ tôi lười dạy thằng đần như nó lắm =))
Nhiều lần hắn cứ nhìn tôi rồi lại đỏ mặt. Tôi bèn ghẹo:
Bộ em thích chị hả?
Ai ngờ hắn tình thiệt Dạ..Dạ phải
Cằm của tôi muốn rớt xuống đất. Tôi từ chối hắn, trong lòng cũng sóng gió lắm vì cậu ấy ngoan hiền như vậy mà, thấy cũng tội! Ai ngờ ngay sau đó hắn lột mặt nạ ra liền. Nhìn tôi cười vô cùng âm hiểm: Chị cứ chờ xem. Tôi hoảng sợ, Đây là cậu bé lễ phép ngoan hiền của tôi đấy sao!
Tôi thích ăn đồ ngọt, nhưng khổ nỗi sau ngày đó tự nhiên tôi bị đau răng. Đã bảo với mẹ là không phải do sâu rồi mà bà cứ không nghe, cấm tui ăn đồ ngọt luôn. Thế là tui phải len lén giấu mẹ tàng trữ.
Một lần nhân lúc mẹ đang sau bếp tôi tranh thủ thời cơ ăn vụng. Ngờ đâu mẹ ra đột ngột quá chỉ kịp nhét nó vào sau lưng. Trùng hợp hay sao mà hắn lại vừa lúc đứng ngay sau lưng tôi mà tôi có biết đâu.
Con giấu cái gì sau lưng thế đưa mẹ coi!
Tôi khóc không ra nước mắt, lắp bắp:
C...Có giấu cá...cái gì đâu. Con chỉ đang.. chỉ đang. À đang gãi lưng thôi
Đúng không Tiểu Tuấn - Hắn tên Tuấn, mẹ tôi hỏi hắn
Mặt tôi nghệch ra lun, quay sang hắn nhìn bất đắc dĩ. Chết rồi! Có khi nào hắn trả thù không?
Dạ chị ấy thật sự là đang gãi lưng đó dì
Nghe vậy mẹ tôi mới thôi
Còn tôi nghe vậy không thấy mừng mà càng sợ thêm. Nhìn nụ cười của hắn kìa
Nhìn này! Em có chụp sau lưng chị lại đấy
OTL Tôi biết ngay mà. Chưa kịp nói gì thì hắn lại chìa ra cây kẹo nói:
Cho chị cây kẹo ngọt, nhận nó và làm bạn gái em nếu không chị đừng trách!
Dừng chút hắn lại bảo À không cho chị hai cây
Mẹ nó chứ! Tôi sôi máu:
Chị lớn tuổi hơn em đấy!
Bởi vậy em mới cho chị hai cây. Tại chị lớn mà!