Hai nhà - hai hàng xóm thân thiết của nhau, hôm nay rủ nhau đi nhà hàng ăn một bữa hoành tráng chúc mừng tôi tốt nghiệp đại học loại giỏi.
Vốn gia đình tôi cũng không thích bày vẽ, nhưng hai bác hàng xóm lại tự hào như tôi là con họ vậy nên lôi kéo gia đình tôi đi ăn mừng. Hai nhà có mặt đầy đủ cả, có cả con trai bác hàng xóm nữa...
Đang ăn mẹ tôi mới bảo: Con bé này thật cũng có tài gì đâu, cái gì nó cũng không biết hết. Quét nhà lau nhà cũng tàm tàm thôi, may vá thì làm ơn đừng kêu nó, rách thêm. Đặc biệt là nấu ăn, thấy nó nấu thì nên tránh xa, cháy nhà lúc nào không hay. Không biết sau này có chồng được không nữa!
Mẹ tôi cứ huyên thuyên, còn tôi thì cứ ngồi ăn, tại vì mẹ tôi nói đúng quá mà.
Bỗng anh hàng xóm nhìn tôi cười tỏa nắng, rồi lại nhìn sang mẹ tôi bảo:
Không sao đâu bác gái, cô ấy cần biết ba cái nữ công gia chánh làm gì trong khi có con làm hết rồi. Cô ấy ở nhà chỉ cần ăn ngủ vui chơi là được cũng không cho đi làm luôn, con lo hết!
Gia đình tôi và cả tôi nữa đều há hốc mồm chưa kịp hiểu gì thì ba mẹ anh lại cười nói hí hửng:
Đúng đúng! Con dâu ta ưng từ lâu làm sao để nó làm việc nhà được, cứ để con trai ta lo!
-------------
Kiếm đâu ra??? Kiếm đâu ra cái gia đình như vậy??? Kiếm đâu ra?????? Ọ.O