Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 670: Chương 670: ai người chỉ bảo lãnh một người (8)




Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn Lê Quý Đôn

Cố Lan San dừng một chút, hơi nghiêng người về phía trước mặt của Tô Kiều Kiều, dùng giọng nói chỉ có hai người nghe thấy nói: “Tôi chỉ nói cho anh ấy biết, lúc trước cô gọi điện thoại cho tôi nói cô mang thai đứa bé của anh ấy.”

“Cô đừng quên, trước kia ở Câu Lạc Bộ Kinh Thành, cô vạch trần thân phận phóng viên của tôi, hại tôi bị Vương Đạo mang đi, cô có biết lần đó xảy ra chuyện gì không?”

“Tôi thiếu chút nữa bị Vương Đạo quay cảnh tươi đẹp, thật may là trước đó tôi đã gọi điện thoại cho Thịnh Thế. Cho nên tôi mới thoát được, nếu lúc ấy tôi thật sự xảy ra chuyện, cô cảm thấy cô còn có thể sống đến bây giờ sao? Hiện tại cô hiểu chưa, Tô Kiều Kiều, tôi không muốn đấu với cô, không muốn tranh giành với cô, cũng không có nghĩa là tôi tranh không lại cô, đấu không lại cô, tôi chỉ là khinh thường tranh giành với cô! Cho nên, xin cô bắt đầu từ bây giờ trở đi, tốt nhất cách xa Thịnh Thế, đừng để cho tôi lại nhìn thấy cô và anh ấy ở cùng nhau, nếu không tôi nhất định sẽ không tha cho cô!”

Cố Lan San cũng không biết tại sao mình bỗng nhiên có ý nghĩ như vậy, cô muốn dồn ép Tô Kiều Kiều, để cô ta từ nay về sau không cần xuất hiện trước mặt của Thịnh Thế .

Sau khi Cố Lan San nói xong, sợ Tô Kiều Kiều da mặt dày, sẽ tiếp tục quấn lấy Thịnh Thế, cô lại mở miệng nói: “Đúng rồi, Tô Kiều Kiều, nơi này của tôi có rất nhiều nhược điểm của cô, cô nói Thịnh Thế có thể vô năng, cô còn nói cô chẳng qua là lợi dụng Thịnh Thế, hơn nữa cô còn cùng một người đàn ông dây dưa không rõ. . . . . .”

Đi theo lời nói của Cố Lan San, sắc mặt của Tô Kiều Kiều thay đổi càng ngày càng tái nhợt, Cố Lan San hài lòng nhếch môi cười cười, nói: “Những lời này nếu để cho Thịnh Thế biết, tôi sợ cô chết mấy ngàn lần mấy vạn lần, đều có thể!”

“Tôi biết các người trong cái vòng tròn này rất không sạch sẽ, quy tắc ngầm, bán thân bồi ngủ, cái gì cũng có, nhưng hôm nay tôi ở chỗ này ném cho cô những lời nói này, cô Tô Kiều Kiều làm thế nào thượng vị, làm thế nào kiếm tiền, muốn lợi dụng ai, tôi đều mặc kệ!”

“Mỗi người có một cách sống, tôi chưa bao giờ cảm thấy cách thức này của cô có cái gì không thể gặp người, nhưng mà, cô tốt nhất đừng ở sau lưng tùy tiện bịa chuyện bậy bạ về Thịnh Thế cho tôi!”

“Anh ấy là người như thế nào, còn chưa tới phiên cô tới bình luận, trên đời này có một câu nói, chính là không ăn được nho thì nói nho xanh! Đừng nói Thịnh Thế không có chạm qua cô, cho dù Thịnh Thế chạm qua cô, ngủ với cô, Tô Kiều Kiều, cô cũng không có chút xíu tư cách nào tới phán xét anh ấy là một người như thế nào!”

Lúc Cố Lan San nói tới đây, giọng nói đã trở nên có vài phần sắc bén, tay cô đang giữ lấy cổ tay Tô Kiều Kiều tăng thêm sức, gằn từng tiếng tiếp tục uy hiếp: “Nếu về sau để cho tôi nghe được chút không tốt nào về Thịnh Thế từ trong miệng của cô, xem tôi có xé nát miệng của cô hay không!”

“Cô cũng đừng trừng tôi, đừng cảm thấy tôi nói khó nghe, cũng đừng cảm thấy hôm nay tôi đánh người của cô, làm ầm ĩ kết cục sau cùng là cô Tô Kiều Kiều bị giam ở cục công an, mà tôi Cố Lan San chút chuyện gì cũng không có, có lúc, người so với người quả thực có thể làm tức chết người, xã hội này thật sự có một chút không nói đạo lý như vậy, khuyên cô tốt nhất về sau nhìn thấy tôi, nhớ đi đường vòng, đừng dùng cái miệng hèn hạ của mình làm những chuyện hạ tiện gì đó, mà còn giả bộ bộ dạng kỹ nữ còn xuân tới oán trách người khác ức hiếp cô!”

Cửa phòng đột nhiên bị mở ra, lúc này Cố Lan San mới vội vàng ngậm miệng lại, nhanh chóng buông tay Tô Kiều Kiều ra, giống như không có chuyện gì xảy ra, đứng ở một bên.

Thịnh Thế đứng ở cửa, cũng không có đi vào, chỉ nhìn Cố Lan San cười nói: “Sở Sở, chúng ta đi thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.