Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 237: Chương 237: Chương 237: Nhị Thập, trong sạch rất quan trọng (7)






Editor: Thư

Lúc Cố Ân Ân vừa chạm tay vào cửa phòng cũng đồng thời nghe được câu này, trong lúc bất chợt liền dừng tay lại.

Người trong lòng Cố Lan San chính là anh rể. . . . . . Anh rể. . . . . . Hàn Thành Trì sao?

Trong đầu Cố Ân Ân mới vừa nổi lên 3 chữ “Hàn Thành Trì” thì trong phòng ngủ, bà Cố đã giúp cô khẳng định:

“Giai Di, ta hỏi con, rốt cuộc làm sao con biết Cố Lan San thích Thành Trì?”

“Bác!”

Giọng điệu của Vương Giai di hơi có mấy phần bất mãn dậm chân.

Sau đó bên trong yên tĩnh lại, hai người ở trong giống như là đang ghé tai nói nhỏ gì đó, qua một hồi thật lâu, giọng nói của Vương Giai Di mang ý không muốn tiết lộ:

“Được rồi, bác, con nói thật cho người biết, lúc trước khi con nhỏ Cố Lan San đê tiện đó bị bệnh, con đi theo chị họ với anh rể đến nhà bọn họ, vô ý giữa nhặt được một tấm hình, sau đó mới biết.”

Giọng nói của Vương Giai Di đôt nhiên thể hiện ý kinh ngạc và chợt hiểu:

“A. . . . . . Bác, ý của người vừa nói lúc nãy, thật ra thì người luôn cho rằng con nhỏ Cố Lan San đê tiện đó luôn yêu mến anh rể sao?”

“Giai Di, bắt đầu từ bây giờ, chuyện Cố Lan San thích Thành Trì, con phải xem như con không biết!”

Rốt cuộc bà Cố cũng mở miệng, cắt đứt lời nói của Vương Giai Di, giọng nói rất nghiêm túc.

“Tại sao a! Bác? Chẳng lẽ người cũng thiên vị đồ Cố Lan San đê tiện đó sao?” Vương Giai Di có mấy phần không cam lòng nói: “Bác, người biết không biết, bây giờ Cố Lan San cũng gả cho Thịnh Thế rồi mà nó vẫn còn thích anh rể! Thịnh Thế hẳn là không biết con Cố Lan San đê tiện đó thích anh rể mới có thể hãm hại con như vậy. Nếu như anh ấy biết rồi, chắc chắn anh ấy sẽ không giúp đỡ Cố Lan San chơi khăm con rồi !”

“Thịnh Thế có biết Cố Lan San thích Hàn Thành Trì hay không, đều không phải là chuyện chúng ta cần quan tâm. Hiện tại Ân Ân cùng Thành Trì thật vất vả quyết định kết hôn, ta không cho phép trước khi bọn chúng kết hôn xuất hiện bất kỳ sai lầm nào. Con quỷ nhỏ Cố Lan San đó, ban đầu chính là thấy nó đẹp mắt mới mua về, kết quả mua về một tai họa. Thế mà nó dám nhớ nhung vị hôn phu của Ân Ân. Con không nhìn thấy bao nhiêu người bị nó mê hoặc đến thần hồn điên đảo ra kia kìa. Trên cái thế giới này, không có người đàn ông nào không háo sắc, không có người đàn ông nào không ăn vụng. Huống chi, còn là con quỷ nhỏ chuyện đi mê hoặc đàn ông như Cố Lan San này nữa, nếu Thành Trì biết con quỷ nhỏ này có ý với nó, ai dám bảo đảm có thể xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn hay không chứ?”

“Bác, anh rể sẽ không thích con nhỏ Cố Lan San đê tiện đó, kiểu người của anh rể là chị họ! Huống chi, con nhỏ Cố Lan San đê tiện đó cũng đã gả cho Thịnh Thế!”

“Cũng là bởi vì nó đã gả cho Thịnh Thế, cho nên ta còn lâu mới để cho con nói ra! Nếu bởi vì chuyện này, Thịnh Thế gây gổ với Cố Lan San, náo ly hôn, vậy thì càng hỏng bét! Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện.” Giọng nói bà Cố tràn đầy uy hiếp hướng về phía Vương Giai Di nói: “Cho nên, chuyện Cố Lan San thích Hàn Thành Tri, bắt đầu từ bây giờ con giả bô không biết gì cho ta, không bao giờ được phép nhắc tới chuyện này! Nếu không, Giai Di, người bác là ta đây cũng không muốn quản con nữa!”

Bà Cố dừng một chút, còn nói, “Đem tấm hình kia đưa cho ta!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.