Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 456: Chương 456: Chương 457: Đại nạn lại tới, chia tay (47)




Edit: Ngọc Hân 

Vương Gia Di càng nói càng dũng cảm, cô ta hoàn toàn không chú ý tới Thịnh Thế vội vã chạy tới đã đứng phía sau lưng cô ta, còn cứ thế nói tiếp, nói càng lúc càng khó nghe: “Cố Lan San, lần đầu tiên gặp cô tôi đã cảm thấy cô đặc biệt đáng ghét, đúng như một tiểu yêu tinh, kết quả cô thật đúng là hồ ly tinh! Cô thế mà cho Thịnh Thế đội nón xanh to như vậy (Ý chỉ ngoại tình), cô dụ dỗ Hàn Thành Trì sau lưng anh ấy, nhưng muốn tiếp tục cuộc hôn nhân với anh ấy, tôi thấy cô quả thực vứt sạch mặt mũi nhà họ Thịnh!”

Thịnh Thế vốn không biết chuyện gì xảy ra, chỉ nhận được cú điện thoại của mẹ mình, trong giọng điệu có gì đó không bình thường còn nói là vì Cố Lan San, anh liền bỏ lại chuyện công ty vội vội vàng vàng chạy tới.

Ai ngờ vừa vào nhà đã nghe Vương Giai Di đang ở đó mắng Cố Lan San sa sả, từng câu từng chữ rơi vào trong tai anh, loáng thoáng cũng biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Sắc mặt anh thoáng cái trở nên lạnh lùng, ánh mắt nặng nề nhìn lướt qua Cố Lan San đang cúi đầu đứng đó, có cơn tức giận vọt lên tận tim không giải thích được, cô thế mà chạy tới nhà họ Cố thân mật với Hàn Thành Trì… Thịnh Thế thật sự rất tức giận, cô thích Hàn Thành Trì còn chưa tính, cô còn phải làm ra hành động cho anh đội nón xanh khiến mọi người ai cũng biết. Tất nhiên chưa tới vài ngày anh liền trở thành vai nam chính câu chuyện bà tám, bị các bà cao quý kể lể biến thành thành trò cười!

“Cố Lan San nếu như tôi là cô tôi thật sự không còn mặt mũi nào đứng đây, nếu chuyện này truyền ra ngoài không biết sẽ châm biếm cỡ nào…”

Đáy lòng Thịnh Thế nổi giận, Vương Giai Di còn đứng đó không coi ai ra gì, bực bội không yên lại còn thêm dầu vào lửa tiếp tục nói khiến trong lòng anh không nhịn nổi, lập tức giẫm bước trực tiếp đi tới trước ghế sofa, không thèm suy nghĩ giơ tay lên hung hăng nện lên mặt Vương Giai Di một cái tát, dứt khoát khiến Vương Giai Di ngừng lảm nhảm.

Mọi người trong phòng ai cũng có tâm sự của mình hoàn toàn không chú ý tới Thịnh Thế đi vào, bây giờ anh đột nhiên vung ra một cái tát như vậy khiến tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn về phía Thịnh Thế.

Vương Giai Di bị đánh đầu có chút ngu, cô ta che khuôn mặt mình mở mắt thấy vẻ mặt khủng bố của Thịnh Thế dọa sợ cắn môi dưới không dám lên tiếng.

Thịnh Thế tức giận nói, khi nói đều nghiến răng nghiến lợi: “Vương Giai Di, tôi đã cảnh cáo cô bao nhiêu lần rồi, cho dù người phụ nữ kia có phạm sai lầm tày trời không thể tha thứ, phải đánh cũng là tôi đánh, nhưng còn cô, mắng cũng đừng nghĩ mắng một câu cho tôi.” 

Thịnh Thế nói xong sắc mặt liền tối xuống nghiêng đầu qua không thèm liếc mắt nhìn người trong phòng đ tới trước mặt Cố Lan San, giơ tay lên nắm cổ tay cô lôi cô đi ra phía cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.